Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1133. Giao chiến hỗn loạn (4)



Chương 1133. Giao chiến hỗn loạn (4)




Sắc mặt Lưu Ngọc vẫn bình tĩnh, ánh mắt lộ ra tinh quang chậm rãi quan sát trái phải.
Thật ra thần thức của hắn cường đại hơn tu sĩ Trúc Cơ bình thường, cũng sớm nắm giữ được quỹ tích vận hành của pháp khí phi tiêu, không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào.
Nếu đối phương đã không vội công kích, vậy thì hắn cũng không vội làm gì.
Đội ngũ hai bên đã bắt đầu giao chiến, Lưu Ngọc còn ước gì đánh lâu một chút.
Tốt nhất hai bên đều tiêu hao hết thực lực, mình là người cuối cùng đứng ra thu thập tàn cuộc, dễ dàng bỏ tất cả thu hoạch vào trong túi.
"Rầm", "Ầm".
Linh quang pháp khí pháp thuật bắn ra lấp lánh, các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp bắn ra, tiếng nổ vang trời không ngừng vang lên.
Trên bình đài nhỏ trước cửa thông đạo, thanh thế đấu pháp của hai bên cực kỳ lớn, vừa mới giao thủ đã tiến vào lúc gay cấn.
Mặc dù đã phân chia sơ bộ mục tiêu riêng của từng người, nhưng với ánh mắt của Trúc Cơ kỳ mà nói, không gian bình đài vẫn quá nhỏ hẹp, thường xuất hiện tình huống liên lụy lẫn nhau.
Dưới loại tình huống như thế này, nếu một tu sĩ khác nhúng tay vào cuộc chiến, đó chỉ là vấn đề suy nghĩ mà thôi.
"Đinh đinh".
Vô số đao binh ảo do cổ cầm màu đỏ thẫm phát ra va chạm cùng với Linh khí cực phẩm, tần số phát ra giống như âm thanh của vật thật phát ra.
Loại phương thức công kích thông qua thi triển Linh khí như thế này đúng là có chỗ độc đáo của nó.
So với pháp thuật, tốc độ thi triển nhanh hơn, mà uy năng cũng khả quan hơn.
So với Linh khí pháp khí trực tiếp tấn công thì càng tiết kiệm nhiều pháp lực hơn, mà biến hóa càng nhiều cũng không bị khắc chế.
Đương nhiên, công kích bằng âm thanh như thế này có hiệu quả được như thế cũng là do thực lực bản thân của Nhậm Hồng Nhan không thấp, nếu đổi người khác tới nắm giữ cổ cầm màu đỏ thẫm này, chưa chắc có thể phát ra uy năng được như vậy.
Linh khí tiết trượng màu đen của Chu Tử Văn cũng giống vậy, tựa hồ có thể hỗ trợ thi pháp, tăng lên uy năng của pháp thuật, giảm đi tốc độ phóng ra.
Chẳng qua Lưu Ngọc cũng không để vào mắt.
Dựa theo quan sát của hắn, tiết trượng màu đen có lẽ chỉ có hiệu quả với pháp thuật huyết đạo, cũng không hợp thuộc tính của mình, không thể phát ra uy năng lớn nhất.
Ngoại trừ thanh niên chính khí bên này không có tiến triển gì, thì bên Nhậm Hồng Nhan và một tu sĩ Thiên Nhất Tông khác lại chiếm được thế thượng phong chỉ thông qua vài hiệp đấu.
Theo ba người Thiên Nhất Tông thấy, nếu năm người Đường Thiên Bảo bị tiêu diệt, việc duy trì tình hình hiện tại là rất có lợi.
Trái lại với ba người kia thì bên nam tu Vô Mi lại chiếm hoàn toàn ưu thế, Chu Tử Văn muốn lựa chọn cũng không được.
Cho nên ba người Thiên Nhất Tông vẫn đang nỗ lực toàn diện, cũng không giữ lại quá nhiều sức lực.
"Đinh", "đinh".
Đối đầu với Nhậm Hồng Nhan, Tử Sam chống đỡ vô cùng khó khăn.
Chỉ có thể bị động chịu trận, không có bất kỳ chút sức chống trả nào.
Hai nữ tu nếu so về cảnh giới thì còn kém một tiểu cảnh giới, nếu so về Linh khí thì lại chênh lệch cả đoạn, mà thực lực lại không phải là một đoạn nữa.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, việc Tử Sam ngã xuống chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
"Ầm ầm."
Giữa hai người Đường Thiên Bảo và Chu Tử Văn, quyết đấu càng lúc càng kịch liệt.
Linh khí cực phẩm và Linh khí cực phẩm va chạm hết tốc lực, kiếm quang tung tóe, huyết quang lập lòe, uy năng đấu pháp của hai người thỉnh thoảng lại lan tới chỗ những người khác.
Chu Tử Văn là "Nữu Khúc Ảnh", dĩ nhiên không phải là hạng người ra tay nhân từ, kẻ không từ thủ đoạn nào.
Có lẽ là để chứng minh mình, hoặc có lẽ là muốn đoạt được cái danh "Chính tông" của Thánh Hỏa Giáo, cho nên khi người này ra tay đều dùng toàn lực!
Mà Đường Thiên Bảo, sau khi trải qua chuyện huynh đệ phản bội, Dương thúc chết đi, Thánh kiếm bị đoạt, lúc này hắn ta đã không còn ảo tưởng, nên khi xuất chiêu đều là không chút lưu tình, thề là phải chém giết tên phản đồ trước mắt.
Hơn nữa, hắn ta cũng có lý do không thể thua, nhất định phải chiến thắng được tên "Phản đồ" này, nếu không hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng.
Về phần nam tu Vô Mi của Thiên Ma Tông, trận đấu pháp của gã cùng giáo chúng Trúc Cơ hậu kỳ của Thánh Hỏa Giáo, đã hoàn toàn có thể dùng từ "Sinh động" để hình dung.
Mặc dù thanh thế cũng lớn nhưng hai người chỉ bày ra dáng vẻ đánh qua đánh lại.
Với thực lực của người này, thế mà lại đánh qua lại với giáo chúng Trúc Cơ hậu kỳ, có thể thấy gã giả vờ đến mức nào.
Hiển nhiên người này cũng hiểu, một khi chiến đấu dựa theo kết cục hiện tại, thực lực ba người Thiên Nhất Tông không chịu bao nhiêu ảnh hưởng, vậy gã cũng sẽ rơi vào tình thế bất lợi.
Đến lúc đó đừng nói là hoàn thành nhiệm vụ, có thể chán nản rời đi, giữ lại tính mạng đã là thứ tốt nhất rồi.
Nhưng tay không mà về, hiển nhiên sẽ không qua được ải của trưởng lão tông môn.
Cho nên gã lựa chọn lén lút nhường, không vội chém giết ngay tên giáo chúng Thánh Hỏa Giáo này, trông cậy vào Thánh Hỏa Giáo có thể tiêu hao thực lực của tu sĩ Thiên Nhất Tông.
Tên giáo chúng đối chiến bên kia cũng nhanh chóng nhận ra điểm này, cũng vui lòng phối hợp, thậm chí còn rảnh rỗi trợ giúp Tử Sam.
Nam tu Vô Mi căn bản cũng không quan tâm, dù sao quan hệ của gã với tu sĩ Thiên Nhất Tông thế nào thì mọi người đều hiểu rõ trong lòng, lúc này gã cũng lười che giấu.
Loại hành vi như thế này dẫn tới Nhậm Hồng Nhan mở to mắt nhìn, lập tức truyền âm chỉ trích.
Nhưng nam tu Vô Mi vẫn làm theo ý mình, vốn không định thay đổi.
Hai bên giao thủ cũng hơn mười hơi thở, bởi vì nam tu Vô Mi của Thiên Ma Tông cố tình cản trở, cục diện trái lại được duy trì ở thế cân bằng yếu ớt.
Nhờ một tên giáo chúng khác thỉnh thoảng trợ giúp, nên trong khoảng thời gian ngắn Tử Sam vẫn chống đỡ được. Hết chương 1133.



Bạn cần đăng nhập để bình luận