Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1135. Tử vong cả hai (2)



Chương 1135. Tử vong cả hai (2)




Hắn cắm Ám Nguyệt kiếm xuống đất, hai tay trái phải dựng lên vòng bảo hộ xanh thẳm, bảo vệ bản thân bên trong không một góc chết.
"Đinh đinh".
Pháp khí phi tiêu màu đen nhanh chóng xoay tròn, tần số rơi xuống như mưa, lại chỉ có thể chậm rãi tiêu hao chút uy năng trên vòng bảo hộ màu xanh, chứ không thể nào công kích được vào trong.
Vừa rồi khi giao thủ, Lưu Ngọc đã rót không ít sức lực cực hàn lên Ám Nguyệt kiếm.
Cho nên lúc này pháp khí phi tiêu màu đen cũng đã chịu chút ảnh hưởng, uy năng cũng hạ thấp xuống không ít.
Tu luyện giai đoạn Hạo Nguyệt của Tinh Thần chân thân, trước mắt chỉ mới hoàn thành một nửa, bổ sung pháp lực đặc tính cực hàn có lẽ không hiện ra bao nhiêu hiệu quả trên Linh khí cực phẩm.
Nhưng đúng là rất có ảnh hưởng với pháp khí cực phẩm, hiệu quả còn rất tốt, nhất là với tần suất tiếp xúc cao.
Trong giây lát dựng lên vòng bảo hộ màu xanh, Linh quang trên ngực Lưu Ngọc lại biến đổi, biến thành màu bạc, lập tức lan tràn ra khắp toàn thân.
Khi rút Ám Nguyệt kiếm lên, pháp lực cực hàn bao trùm lên nó, nhuộm thanh kiếm này thành màu bạc.
Từ xa nhìn qua, tựa như một thanh kiếm dính đầy băng!
Làm xong những thứ này, đóa kim liên thiêu đốt ra ngọn lửa màu vàng óng kia đã gần trong gang tấc!
Từng tia khí tức sắn bén nóng bỏng truyền tới khiến bên ngoài vòng bảo hộ xanh thẳm hiện ra từng đợt sóng gợn lăn tăn.
Trong đó nhiệt độ nóng bỏng tới mức thậm chí xuyên qua vòng bảo hộ truyền đến bên ngoài thân của hắn, khiến cho lông tơ của hắn dựng đứng.
"Hô hô..."
Lúc này Lưu Ngọc giơ Ám Nguyệt kiếm lên, từ trên chém xuống, chém xuyên từ đầu đến đuôi tổng cộng bảy kiếm, mở ra một lỗ hổng ở trên vòng bảo hộ xanh thẳm.
Vung cự kiếm màu xanh lên từng đạo khí tức cực lạnh từ trong cơ thể thoát ra, hình thành bảy đạo lam quang nhạt, bắn về phía hỏa liên màu vàng đang gần kề.
Sau khi chém ra bảy đạo kiếm quang, hắn nhìn cũng không thèm nhìn kết quả.
Linh quang xanh thẳm lập tức lan tràn khắp toàn thân, cánh tay phải thoáng tụ lực lập tức ném Ám Nguyệt kiếm ra ngoài.
Kịch tính!
Tiếp sau đó, liên tiếp vang lên những tiếng nổ lớn, gần như vang lên liên hồi.
"Ầm ầm ầm."
Ánh lửa màu vàng tung bay, không khí băng giá vô hình tràn ngập bốn phía, thanh thế cực kỳ vang dội.
Chẳng qua "Kim Diễm Hỏa Liên thuật" vẫn là pháp thuật thượng phẩm nhị giai, uy năng còn bị ép tới cực phẩm nhị giai, mà với tạo nghệ thể tu trước mắt của Lưu Ngọc, uy năng khi chém ra quang hoa màu lam vẫn bị giới hạn một chút.
Cho nên kim liên chỉ bị thu nhỏ một vòng, tiếp theo là bị thanh niên chính khí khống chế nhẹ nhàng rơi vào trên người Lưu Ngọc.
Nhưng nó lập tức đụng tới một vòng lưu quang màu lam!
"Rầm!"
Dư âm của hàng loạt tiếng nổ không hồi kết, một trận ầm vang phía sau lại vang lên.
Ánh lửa màu vàng biến mất không thấy gì nữa, từng tia ánh lửa màu vàng bắn ra bốn phía, cũng để lại một cái hố thật lớn trên mặt đất.
Mà Ám Nguyệt kiếm cũng bay trở về, cắm trên mặt đất cách Lưu Ngọc không xa, chuôi kiếm vẫn còn đang rung động dữ dội.
Động tĩnh quá lớn, thậm chí dẫn tới Nhậm Hồng Nhan cũng phải liếc mắt nhìn, biết được sư đệ đồng môn của mình không thuận lợi.
Chẳng qua nàng ta cũng muốn nhanh chóng giải quyết Tử Sam, cho nên không có lựa chọn nhúng tay.
Ám Nguyệt kiếm tạm thời mất đi, lúc này cũng đã được Lưu Ngọc nhặt về.
Bởi vì sau khi ném thanh kiếm này ra, vòng bảo hộ xanh thẳm quanh thân hắn đã xuất hiện tần suất vỡ vụn.
Mặc dù uy năng có hơi hạ thấp, nhưng cái này dù sao cũng là một bộ pháp khí cực phẩm sáu cái, vẫn có thể bằng hoặc thậm chí vượt qua Linh khí thượng phẩm, mà nó còn được điều khiển bởi tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ.
Với tu vi thể tu trước mắt Lưu Ngọc, tùy ý để vòng bảo hộ xanh thẳm chống đỡ trong thời gian ngắn, nó cũng không kiên trì được thời gian quá dài.
"Rắc rắc".
Tiếng vỡ vụn như pha lê, vết rạn nứt trên vòng bảo hộ xanh thẳm trải rộng, sau khi ném Ám Nguyệt kiếm ra thì lập tức bị chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số Linh khí rồi biến mất.
Lưu Ngọc không hề sợ hãi, đối mặt với loại tình huống này vẫn vô cùng bình tĩnh, thậm chí trong lòng cũng chẳng nổi lên chút gợn sóng nào.
Chỉ cần tâm niệm vừa động, "Hộ Thể Diễm Thuẫn" lập tức được ngưng tụ, pháp khí cực phẩm công kích tới gần cũng không thể nào công phá được.
Chẳng qua vì để che giấu thực lực và thân phận, hắn cũng không làm vậy.
Đối phương nhìn thấy, chỉ là thứ hắn cố ý lộ ra, cố ý làm cho đối phương thấy.
Trong giây lát, quang hoa xanh thẳm bên ngoài Lưu Ngọc đã dần lưu chuyển, "Lưu Tinh quyền" dày công tôi luyện cũng ung dung đánh ra.
Trong chốc lát, bốn phía vang lên từng tiếng nắm đấm!
Xung quanh thân thể của hắn, quyền ảnh trùng điệp, quang hoa xanh thẳm sáng chói như thần!
"Đinh đinh đinh."
Từ khi thần thức tăng lên tới cảnh giới Trúc Cơ, Lưu Ngọc có thể chuẩn xác bắt được mỗi giây vận hành quỹ đạo của pháp khí phi tiêu, sau đó chuẩn xác dùng nắm đấm ứng đối, phát huy toàn bộ ưu thế cường hãn của mình.
Khoảng một hơi thở sau, sáu pháp khí phi tiêu màu đen đều bay ngược trở về.
"Khá tốt."
Lực lượng toàn thân bộc phát thỏa thích, khí huyết trong người nóng bỏng sôi trào, Lưu Ngọc nhếch miệng cười một tiếng.
Sau đó hắn nhảy ra xa mấy trượng.
Thừa dịp công kích của đối phương đang ở khoảng cách "Hồi khí" ngắn ngủi, hắn lập tức cầm Ám Nguyệt kiếm lại lần nữa, tiếp tục tiến tới gần phía trước.
"Mình dùng toàn lực và chuẩn bị thế công kỹ càng như vậy, thế mà vẫn bị đối phương hóa giải, vậy mà không chiếm được chút lợi ích nào?"
"Người này tuyệt đối không phải thể tu bình thường!"
Nhìn thấy Lưu Ngọc nhặt lại Ám Nguyệt kiếm, sắc mặt thanh niên chính khí hết sức khó coi. Hết chương 1135.



Bạn cần đăng nhập để bình luận