Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 870. Mạch khoáng chi biến(3)

Chương 870. Mạch khoáng chi biến(3)
Chương 870: Mạch khoáng chi biến(3)
Trước mắt vẫn còn cần Giang Thu Thủy xử lý sự vụ trong ngoài, Lưu Ngọc cũng không muốn làm phiền đến trợ thủ đắc lực này, nếu không sẽ không có cách nào làm được chưởng quỹ vung tay.
Trong hai năm nay, cũng có không ít thế lực kiếm cớ, muốn đưa thị nữ tới.
Chỉ có điều hắn cân nhắc tổng thể, vẫn cự tuyệt.
Nếu không động phủ đã sớm thành “hậu cung”, oanh oanh yến yến náo nhiệt, không phải là quạnh quẽ như bây giờ.
Lưu Ngọc trút xuống quần áo, tiến vào ao nước.
Rất nhanh đã có một bàn tay nhỏ bé yếu ớt không xương duỗi tới.
(Chỗ này lược bỏ năm trăm chữ)
Dưới sự hầu hạ của Yến Vũ, Lưu Ngọc rất nhanh đã tắm rửa xong, thay đổi một thân hắc bào mới tinh, xuất hiện ở trong đại sảnh.
“Công tử, mời dùng trà.”
Sau khi ngồi xuống không lâu, Oanh Ca hai tay bưng một chén linh trà nóng hổi đi tới, thần sắc dịu dàng ngoan ngoãn mở miệng, âm thanh thanh thúy dễ nghe.
“Ừm, không tệ.”
Lưu Ngọc nâng chén trà lên nhẹ nhàng hớp một ngụm, nhẹ gật đầu khen.
Sau đó lại để chén trà về lại khay, xuất ra một điển tịch chế phù có được từ Bạch Liên Hoa, chậm rãi lật xem.
Về phần hai thị nữ Oanh Ca Yến Vũ thì yên lặng đứng ở một bên, không dám phát ra âm thanh lớn nào.
Ở trước mặt chủ nhân, các nàng làm thị nữ, đương nhiên là không có tư cách ngồi.
...
Lúc uống xong một chén linh trà, Lưu Ngọc đang muốn để Oanh Ca rót thêm một chén thì đột nhiên cửa động phủ vang lên một thanh âm lanh lãnh.
“Sư huynh, Thu Thủy có việc cầu kiến.”
Cho dù hai người quen biết hơn hai mươi năm, có quá nhiều lần giao lưu thân mật rồi nhưng lễ vẫn không thể bỏ.
“Sư muội vào đi.”
Bờ môi của Lưu Ngọc khẽ động, thần thức trong nháy mắt đã truyền thanh âm tới bên tai của khách tới.
Chỉ chốc lát sau, đã có một nữ tu thanh lãnh động lòng người, bước dồn dập tới.
Chính là Giang Thu Thủy!
Lúc này sắc mặt của nàng nghiêm túc, dường như có chuyện quan trọng.
Đợi lúc nhìn thấy hai thị nữ đứng hai bên, sắc mặt của nàng cũng trở nên nghiêm túc, lạnh lùng nói:
“Nơi này không còn chuyện của các ngươi.”
“Các ngươi có thể lui xuống!”
Oanh Ca, Yến Vũ nghe thấy mệnh lệnh quát lớn, có chút không biết phải làm sao, chỉ có thể đưa ánh mắt cầu cứu về phía chủ nhân.
Rõ ràng là Giang Thu Thủy có chuyện quan trọng, Lưu Ngọc không phật ý của nàng, phất tay ra hiệu cho hai thị nữ lui xuống.
Chỉ là hai thị nữ Luyện Khí kỳ, địa vị tất nhiên không thể so sánh với sư muội, hắn cũng không so đo.
Rất nhanh, trong động phủ chỉ còn lại hai người.
Giang Thu Thủy thấy hai thị nữ rời đi, sắc mặt dễ nhìn hơn rất nhiều, nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Lưu Ngọc.
Nàng vừa nhìn đã nhận ra, hai thị nữ vẫn còn tấm thân xử nữ, trong lòng lúc này mới dễ chịu hơn không ít.
“Sư huynh, vừa mới nhận được tin tức.”
“Xung quanh phường thị Vĩnh Thái, một “Mạch khoáng Lưu Kim Thạch” vốn thuộc về Bạch Vân Quan đã bị tu sĩ Hợp Hoan môn lấy cớ cường ngạnh chiếm lĩnh.”
“Dựa theo quy củ mà Ngũ tông đã ước định, mạch khoáng Lưu Kim Thạch kia hẳn là thuộc về chúng ta.”
Sắc mặt của Giang Thu Thủy trịnh trọng, chậm rãi nói ý tứ của mình ra.
Việc này liên quan đến Hợp Hoan môn, nàng không làm chủ được, nhất định phải xin chỉ thị của sư huynh.
“Mạch khoáng Lưu Kim Thạch?”
“Lưu mỗ nhớ không lầm, mạch khoáng nơi này do Triệu Gia Mạnh tạm thời trông coi, Triệu gia còn phái một tu sĩ Trúc Cơ thường trú ở đó.”
“Tu sĩ Trúc Cơ kia đâu?”
Lưu Ngọc nghe vậy, con ngươi trong nháy mắt đã trở nên u ám, hỏi.
“Bẩm sư huynh, tu sĩ Trúc Cơ Triệu gia kia đã chết dưới tay tu sĩ Hợp Hoan môn.”
“Tu sĩ Hợp Hoan môn lấy cớ tự vệ công kích của đệ tử Triệu gia, giam mười ba tên tu sĩ của Triệu gia lại.”
“Sau đó yêu cầu tu sĩ Trúc Cơ của Triệu gia tự mình đi lĩnh người, sau khi tu sĩ Trúc Cơ của Triệu gia rời khỏi mạch khoáng không lâu thì linh hồn đã dập tắt.”:
“Sau đó, tu sĩ Hợp Hoan môn liền mạnh mẽ mà chiếm đoạt lấy mạch khoáng Lưu Kim Thạch.”
“Sư huynh, chỉ e là đội ngũ này của Hợp Hoan môn đã mưu đồ từ rất lâu rồi!”
Giang Thu Thủy nhanh chóng trả lời, trên gương mặt tinh xảo hiện ra một tia lo âu.
Mạch khoáng Lưu Kim Thạch đổi chú, khoảng chừng nửa ngày đã xong, nhanh đến mức đội ngũ bên này cũng không kịp phản ứng.
Cái này rõ ràng không phải là ngẫu nhiêm, mà là mưu đồ đã lâu.
Lưu Kim Thạch là một loại khoáng thạch có giá trị tương đối cao, có thể lấy ra một loại vật liệu “Lưu Kim Sa” từ trong đó để luyện chế pháp khí, vẻn vẹn một hai khối đã có giá năm mươi khối Linh Thạch.
Lưu Kim Sa thích hợp dùng để luyện chế thượng phẩm pháp khí thuộc tính Kim, là vật liệu chính, có thể khiến cho pháp khí sắc bén dị thường, gia tăng lực công kích lên một bậc.
Cho dù ngay cả luyện chế pháp khí cực phẩm cũng có thể dử dụng làm phụ liệu.
Chỗ mạch khoáng Lưu Kim Thạch này giá trị cực kỳ khả quan, nếu để ở các thế lực vừa và nhỏ tuyệt đối có thể coi là mạch sống.
Lưu Ngọc khẽ gật đầu, sau đó lâm vào suy tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận