Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 745. Có thể xem được không

Chương 745. Có thể xem được không
Điều này khiến trong lòng đám người Nhan Khai và Tiêu Sùng cảm thấy nghiêm trọng, âm thầm đề phòng.
Nếu như tu sĩ Trúc Cơ kỳ rơi vào vòng bao vây của hơn mười tu sĩ Luyện Khí kỳ, hơn nữa còn không thể kịp thời thoát khỏi vòng vây, vậy thì bọn họ vẫn có khả năng ngã xuống.
Dù sao khi chênh lệch về chất không đủ lớn thì vẫn có khả năng bị đánh bại bởi số lượng.
“Lão phu Vi Quang Chính bái kiến Thanh Dương đạo hữu!”
“Lúc trước lão phu nhất thời hồ đồ, làm chậm trễ chư vị Nguyên Dương Tông, mong chư vị không trách phạt.”
“Chuyện tứ tông, bao gồm cả Bạch Vân Quan, phản bội liên minh thật sự là đại nghịch bất đạo, Bạch gia là tay chân của Bạch Vân Quan, cho đến nay bọn họ luôn làm những điều ngang ngược, bị chư vị Nguyên Dương Tông diệt trừ thật sự là điều tất yếu.”
“Lão phu nguyện dẫn dắt tu sĩ Vi gia, nghe theo hiệu lệnh của Thanh Dương đạo hữu!”
“Nếu có nhiệm vụ, tuyệt không chối từ!”
Vi Quang Chính tiến lên trước ba trượng, khom lưng hành lễ thật sâu, cung kính nói.
Gã nhận thức rõ ràng được tình cảnh của gia tộc, không hề còn chút khí chất nào của một gia tộc Trúc Cơ lâu đời.
Theo động tác cúi người của gã, hai trăm tu sĩ phía sau cũng đồng loạt cúi người, động tác của bọn họ đồng đều đến ngạc nhiên, nhìn qua vô cùng đồ sộ.
“Quang Chính đạo hữu mau đứng lên, Vi gia có thể tỉnh ngộ kịp thời, lòng ta vô cùng được an ủi.”
“Người không phải là thánh nhân, ai mà chưa từng phạm sai lầm chứ?”
“Quá khứ đã qua rồi, chúng ta không cần để ý đến, quan trọng là con đường tương lai cũng không thể đi sai, không thể cứ tiếp tục sai.”
Lưu Ngọc nở một nụ cười, khách khí nói.
“Lúc trước dưới dâm uy của Bạch Vân Quan và Bạch gia, vì sự tồn tại của gia tộc, bọn ta không thể không tạm thời khuất phục, nhưng trong lòng vẫn luôn chờ đợi liên minh đến.”
“May mắn mà chúng ta cuối cùng cũng đã đợi được Thanh Dương đạo hữu đến, cho nên sau khi xác nhận thân phận, lão phu đã lập tức dẫn Vi gia đến quy phục!”
Vi Quang Chính “tình chân ý thiết” nói.
“Không sai, không sai.”
Lưu Ngọc khen ngợi, sau đó thần thức hắn khẽ động truyền âm cho Tiêu Sùng, hỏi y người này có thể tin được không.
Hắn đương nhiên sẽ không tin tưởng lời nói trên đầu môi của những con quỷ kia, cho dù bọn họ có nói thật hay không thì cũng không chắc chắn bằng Tỏa Linh chú, chỉ có khi gieo Tỏa Linh chú thì hắn mới có thể miễn cưỡng yên tâm.
Ngay từ đầu Tiêu Sùng đã có quan hệ không tốt với Vi gia, nhưng bây giờ y đã sớm không còn kiêng dè, sau khi y nhận được truyền âm thì lập tức đứng ra, dùng lời lẽ chính nghĩa nói ra “quy củ” của đội ngũ.
“Vi gia thành tâm quy phục, nếu đã là quy củ từ trước đến nay, đám người lão phu đương nhiên là nguyện ý tuân theo.”
Vi Quang Chính nghe vậy thì sắc mặt hơi cứng lại, nhưng chung quy gã cũng đã trải qua bao nhiêu mưa gió, gã ngay lập tức khôi phục lại, mặt không đổi sắc nói.
“Tốt, Vi gia từ trên xuống dưới quả nhiên đều thành tâm.”
“Lưu mỗ có thể cảm nhận được thành ý của các vị đạo hữu Vi gia, vậy thì, hãy tạo ra một ngoại lệ.”
“Chỉ cần mấy vị đạo hữu tiếp nhận Tỏa Linh chú là được, những tu sĩ Luyện Khí kỳ còn lại của Vi gia thì miễn đi.”
Lưu Ngọc mỉm cười nói.
Có lẽ có một vài tu sĩ, vì để thể hiện sự khoan dung và chân thành chấp nhận của bản thân mà sẽ lựa chọn không thiết lập cấm chế, không nắm giữ nhược điểm của tu sĩ.
Nhưng hắn cũng không phải cái loại tu sĩ có “tấm lòng rộng lớn” này, cũng chưa bao giờ đánh giá quá cao sức mạnh và mị lực của bản thân, cho nên hắn sẽ không đi thử thách bản tính của tu sĩ, sẽ không cho những tu sĩ khác cơ hội phản bội.
Hắn tin chắc rằng, một vạn câu trung hành hết lòng cũng không đáng tin cậy bằng “Nguyên Thần cấm chế” và “Tỏa Linh chú”.
“Lão phu hiểu được, đa tạ Thanh Dương đạo hữu khoan hồng độ lượng!”
Vi Quang Chính lại chắp tay nói.
“Đắc tội.”
Nụ cười trên mặt Lưu Ngọc biến mất, khi hắn đến gần thì pháp lực bắt đầu dao động, Linh quang trong tay bắt đầu lóe lên.
Vi Quang Chính, Vi Thiên Thông, còn có một vị trưởng lão Vi gia khác, không một ai chống cự, bọn họ đều buông lỏng sự khống chế đan điền và kinh mạch, tùy ý bị gieo Tỏa Linh chú.
Nửa khắc sau, ba người thuận lợi bị gieo Tỏa Linh chú, trên mặt Lưu Ngọc cũng hiện lên nụ cười một lần nữa.
Đến lúc này, hắn mới tin tưởng Vi gia từ trên xuống dưới là thật tâm “quy phục.”
Một gia tộc Trúc Cơ có thể gây dựng được cơ nghiệp như thế này sở hữu rất nhiều điểm tài nguyên và sản nghiệp, khiến không biết bao nhiêu người đỏ mắt, một khi tất cả tu sĩ Trúc Cơ đều ngã xuống, nhất định bầy sói sẽ kéo đến phân chia thức ăn.
Cho nên bọn họ sẽ không lấy tính mạng của bản thân cùng với tiền đồ của gia tộc ra nói đùa.
Sau khi gieo Tỏa Linh chú, tất cả mọi người đều đã là “người một nhà”, bầu không khí cũng không còn nghiêm trọng như lúc nãy, cuối cùng đã thoải mái hơn rất nhiều, khiến cho không ít tu sĩ âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận