Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 625. Tình hình Thiên Nam(2)

Chương 625. Tình hình Thiên Nam(2)
Suy nghĩ này của Lưu Ngọc vừa loé lên không lâu thì Trường Phong chân nhân không nói gì, nhưng bản đồ quang mạc lại xảy ra biến hóa.
Giống như hiệu ứng domino, theo sự đổi màu của Yến quốc, Nam Du quốc trên bản đồ cũng nhất thời xảy ra phản ứng dây chuyền.
Đầu tiên là hai nước hoàn toàn biến thành hai màu đen trắng, ngay sau đó hai màu đen trắng nhanh chóng lan tràn về phía các nước nhỏ xung quanh hai nước, sau đó là một quốc gia lớn.
Có thể thấy tiểu quốc không hề có lực phản kháng, đại quốc bị hai màu trắng đen xâm nhiễm chậm một chút, nhưng vẫn như cũ không ngăn cản được, cuối cùng bị hai màu trắng đen chiếm lĩnh.
Theo thời gian trôi qua, phạm vi ban đầu của liên minh chín nước hoàn toàn bị nhuộm thành hai màu đen trắng.
Điều này báo hiệu nếu tình huống này xảy ra thì kết cục cuối cùng là không thể tránh khỏi, liên minh chín nước sẽ bị Chính đạo - Ma đạo ăn mòn chia cắt.
Cuối cùng, bản đồ của Thiên Nam không phải là màu đen thì là trắng.
"Cái này..."
"Tuyệt đối không được để tình huống này xảy ra."
"Yến quốc, Nam Du quốc dù thế nào cũng đường đường là đại quốc, thậm chí còn được xếp hạng ở trên Sở quốc của chúng ta, hẳn là sẽ không ngã ngược về phía Chính đạo hoặc Ma đạo đâu chứ?"
“Chính - Ma lấy cái gì để đả động đến bọn họ!”
Nhìn thấy cảnh tượng cuối cùng có thể xảy ra trong bản đồ phát sáng, rất nhiều người trong điện ngạc nhiên biến sắc, thấy tu sĩ mà mình quen ngồi ở bên cạnh, nhịn không được nói ra suy nghĩ của mình.
Trong lúc nhất thời, trong điện vang lên các loại thanh âm.
Mà Trường Phong chân nhân lạnh nhạt ngồi trên thạch tọa, thấy vậy cũng không tức giận ngăn cản.
Lưu Ngọc cũng đang suy tư, Chính - Ma dựa vào cái gì mà đả động bọn họ đây?
Trong hai nước, cũng có mấy nhà không thua gì Nguyên Dương Tông, thậm chí so với Nguyên Dương Tông còn cường đại hơn, chiếm cứ địa vực rộng lớn như vậy, nhiều điểm tài nguyên như vậy, thống trị hàng tỷ vạn phàm nhân.
Có địa vị ưu việt ở trong liên minh, cũng không cần nghe theo điều khiển của các tu tiên quốc khác, hoàn toàn có thể tự chủ, cần gì phải ăn nhờ ở đậu, phụ thuộc vào người khác?
Suy nghĩ hồi lâu, Lưu Ngọc cũng giống như những tu sĩ khác nghĩ không ra nguyên nhân, thật sự nghĩ không ra lý do gì có thể làm cho hai nước ngã về phía Chính - Ma.
"Yên lặng."
Chốc lát sau, thấy chúng tu sĩ thảo luận cũng được một lúc, Trường Phong chân nhân mới nhẹ nhàng giơ tay lên, cùng lúc đó một luồng Linh áp kim đan đỉnh phong vừa phóng ra đã thu lại.
Linh áp này vượt qua yêu thú kim đan mà Lưu Ngọc từng gặp qua không biết bao nhiêu, trong phút chốc dường như ngay cả không khí cũng ngưng đọng hoàn toàn, tiếng thảo luận trong điện trong nháy mắt biến mất, quay trở về dáng vẻ lúc trước.
"Hai nước vì sao lại ngã về phía hai đạo Chính - Ma thì ta không biết, nhưng sự thật đã bày ra trước mặt, nguyên nhân đã không còn quan trọng."
"Trải qua cuộc điều tra của Sở quốc chúng ta cùng với mấy nước khác, việc này đã là xác đáng không thể nghi ngờ."
"Trải qua sự biến hoá vừa rồi, chư vị ở đây hẳn là đã hiểu hơn về tầm quan trọng của Yến quốc, Nam Du quốc đối với liên minh."
“Vì tông môn truyền thừa, tông môn, Sở quốc tuyệt đối không thể ngồi yên nhìn chuyện này xảy ra!”
Nhẹ nhàng vung tay lên, bản đồ phát sáng thật lớn trong nháy mắt biến mất, Trường Phong chân nhân với giọng nói chặt đinh chặt sắt, hiện ra quyết tâm cường đại của tông môn đối với việc này.
Dừng một chút, cho tu sĩ trong điện một ít thời gian tiêu hóa rồi lão lại tiếp tục nói:
"Trải qua nghị quyết bí mật của một số nước lớn như Sở quốc, Tề quốc, Ngụy quốc, Xa Sư quốc và các nước lớn khác, mấy nước quyết định cùng xuất binh, nhanh chóng quét sạch thế lực phản bối của Yến quốc và Nam Du quốc."
"Dùng tốc độ nhanh nhất, nhất định phải ngay trước khi hai đạo Chính - Ma chưa kịp phản ứng lại mà lần nữa nắm giữ môn hộ của liên minh chín nước ở trong tay."
“Như thế, liên minh chín nước mới có thể dựa vào đó để chống lại hai đạo Chính - Ma, rồi từ đó mới có thể tự bảo vệ mình, tông môn mới có thể trường thịnh không suy!”
"Với thế cục của hiện giờ thì tông môn không thể không ra tay, chính là lúc chờ chúng dùng mạng."
"Trải qua một lượt thương nghị, tông môn quyết định trước hết sẽ phái một trăm năm mươi tên tu sĩ Trúc Cơ ra trận, không người nào có thể đứng ngoài cuộc."
"Hai trăm sư điệt ở đây đều sẽ được giao nhiệm vụ, năm mươi người còn lại, thì sau một khoảng thời gian ngắn nữa sẽ cùng đi theo các thế lực tu sĩ khác của Thanh châu."
Trường Phong chân nhân sử dụng tốc độ nói không nhanh không chậm nhưng trong miệng lại nói ra tin tức kinh thiên động địa.
Nếu thật như lời lão nói, tu sĩ ở đây không có một người nào là có thể đứng ngoài cuộc.
Sự kiện này thành công hay thất bại sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến bố cục của Thiên Nam, được ghi vào lịch sử của Thiên Nam Tu Tiên Giới.
Mặc kệ trong điện có rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ thay đổi vẻ mặt liên tục thì Trường Phong chân nhân vẫn tiếp tục nói:
"Chư vị sư điệt có nửa ngày để chuẩn bị, không thể rời khỏi phạm vi tông môn, cũng không thể gửi tin tức cho thế giới bên ngoài, giờ Thìn ngày mai đến Chân Dương Đạo Trường tập hợp."
“Nếu đã quá giờ mà không tới, thì sẽ tính là lâm trận bỏ chạy để xử phạt, xử lý nghiêm khắc dựa theo môn quy, bổn tọa sẽ tự mình quản lý!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận