Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 595. Thí nghiệm tàn nhẫn(3)

Chương 595. Thí nghiệm tàn nhẫn(3)
Đồng thời một mùi kinh tởm nồng nặc hơn xuất hiện trong hang động.
Lưu Ngọc đã phong ấn khứu giác nên tạm thời không cảm nhận được, nhưng nhìn gương mặt nhăn nhúm của Hứa Khang, đã biết tuyệt đối không dễ chịu.
Dược lực của Thương Lãng Linh thủy không vì Viên Vạn Lệ bất tỉnh mà dừng lại, vẫn như cũ nhanh chóng phát huy công hiệu.
Làn da nàng ta trở nên đỏ ửng, cơ thể đầy khói và các chất màu đen liên tục bị đẩy ra khỏi lỗ chân lông.
“A.”
Một lúc sau người nữ nhân từ từ tỉnh dậy, chưa kịp mở mắt ra thì đã hét lên một tiếng dưới sự đau đớn tột cùng.
Cứ như vậy kéo dài tầm hai khắc, dược lực của Thương Lãng Linh thủy dần dần bị tiêu hao, cảm giác thiêu đốt nóng rực chậm rãi giảm bớt, ánh mắt của Viên Vạn Lệ mới thanh tỉnh trở lại.
Lưu Ngọc thu tay lùi về phía sau hai bước, quét mắt nhìn nữ tử trước mặt tử trên xuống dưới.
Trên người nàng ta bốc ra một mùi hôi thối, phần da hở ra ngoài bị bao phủ bởi một lớp xám đen, trông vô cùng bẩn thỉu.
Trên mắt cá chân có mấy vết nước nhỏ từ trên xuống, không biết là nước do thủy cầu lưu lại chưa kịp khô, hay là…
“Độc đan trên người nữ tử này quả thật đã được loại trừ hơn chín phần rưỡi, hơn nữa đã bài trừ rất nhiều tạp chất, tư chất cũng đã được cải thiện chút ít.”
“Nói như vậy, chắc hẳn Thương Lãng Linh thủy không có vấn đề gì.”
Lưu Ngọc khoanh tay trước ngực và cẩn thận suy nghĩ, nhớ lại những thay đổi và tác dụng của Thương Lãng Linh thủy khi đi vào trong cơ thể Viên Vạn Lệ, so sánh nó với công thức và cuối cùng đưa ra kết luận.
“Có điều, không cần vội vàng đưa ra kết luận, trước mắt vẫn còn một tu sĩ để đem ra thử nghiệm.”
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lưu Ngọc hướng về phía Hứa Khang.
Không để ý đến những câu chửi thề, hắn lộ ra một nụ cười nhếch mép, thô bạo đổ bình ngọc vào miệng Hứa Khang.
Sau đó bóp hai lần ở cổ và miệng hắn ta, Thương Lãng Linh thủy thông qua thực quản đi vào bụng.
“A a.”
Không lâu sau đó, một tiếng kêu thảm thiết cất lên, vang vọng trong hang động, kéo dài rất lâu.

Hai khắc sau, Lưu Ngọc bình tĩnh rút tay.
Dựa vào hiệu quả sau khi hai người này sử dụng, Thương Lãng Linh thủy không có vấn đề gì, bản thân có thể yên tâm sử dụng.
Viên Vạn Lệ, Hứa Khang gục đầu một cách yếu ớt, chịu hàng loạt sự hành hạ, họ thậm chí không còn sức để xin tha.
Chỉ là thỉnh thoảng bọn họ cố ngẩng đầu nhìn nhau, trong mắt mang theo những tia quyến luyến mà phức tạp.
Có lẽ cặp tu sĩ giết người đoạt bảo này đã sớm đoán được kết cục của cuộc gặp gỡ này.
“Cũng đành, nếu chuyến này đã viên mãn, sẽ thành toàn cho phu phụ hai người, xuống dưới đó làm một đôi uyên ương bỏ mạng đi.”
Dứt lời, Khốn Tiên tác được nới lỏng, Lưu Ngọc há miệng phun ra Thanh Dương ma hỏa.
Hai người giãy giụa, nhưng đến muốn giơ tay lên cũng khó khăn vô cùng, chỉ có thể bất lực trơ mắt nhìn ngọn lửa màu xanh ngày càng gần.
Cuối cùng, bị ma hỏa trùm lên toàn thân.
Ngay cả tiếng kêu cũng không có, chỉ trong một hơi thở, hai người lần lượt hóa thành tro đen.
Một lúc sau, một đạo hắc quang từ bên trong cánh rừng rậm vút lên trời, xuyên ngang qua bầu trời đêm yên tĩnh, bay hướng về phía Nguyên Dương Tông.
Sau hơn hai canh giờ, Lưu Ngọc trở lại Thải Liên sơn.
Cất kỹ pháp khí, mở trận pháp đi vào, trông thấy Kỷ Như Yên đang loay hoay hái một chút hoa tươi.
"Công tử."
Kỷ Như Yên đứng dậy, cung kính nói, sau đó thì không có nữa.
Nàng ta biết mình hiện tại chỉ là một thị nữ, chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được rồi, không nên hỏi thì không được hỏi.
Lưu Ngọc hơi gật nhẹ đầu coi như đáp lại, cảm thụ khí tức của nàng ta một chút, nhận ra đã cách Luyện Khí tầng chín cũng không xa, tốc độ bây giờ mà tu luyện tiếp, hẳn là không cần tới một năm.
Tất cả đều được tiến hành theo phương hướng suy nghĩ đi lên, đợi Luyện Khí tầng chín thì sẽ ban thưởng Long Huyết quả để tăng cường cơ thể.
Một năm Luyện Khí kỳ tầng chín, hai năm Luyện Khí đỉnh phong, lại rèn luyện pháp lực thêm một năm, nhiều nhất là bốn năm cũng đã có thể xung kích Trúc Cơ.
Thiên phú của nàng ta còn ưu tú hơn cả mình, lại có đan dược hỗ trợ, tốc độ tu luyện còn muốn nhanh hơn cả mình lúc trước.
Nghĩ như vậy, nhưng Lưu Ngọc vẫn tiến vào Luyện Công phòng, ngồi khoanh chân trên bồ đoàn.
Đã xác định Thương Lãng Linh thủy không có vấn đề, như vậy chuyện loại trừ độc đan cũng dễ dàng nên không được chậm trễ nữa.
Mặc dù độc đan còn ảnh hưởng rất nhỏ với tốc độ tu luyện bây giờ, nhưng ảnh hưởng lớn nhất vẫn là vào lúc xung kích bình cảnh, với tư chất của hắn, có thể tăng lên chút tốc độ tu luyện cũng tốt.
Đây cũng là nguyên nhân mà hắn coi trọng Kỷ Như Yên.
Lấy bình ngọc chứa Thương Lãng Linh thủy ra, mở nắp bình điều khiển tự động chảy ra, chỉ vài hơi một phần Linh thủy đã rót hết vào trong bụng hắn.
Lưu Ngọc không dám khinh thường, nhắm hai mắt nhanh chóng bấm ấn pháp quyết, bắt đầu luyện hóa dược lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận