Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1296. Cơ hội đột phá!



Chương 1296. Cơ hội đột phá!




Chẳng qua dưới sự khống chế ngưng thần nín thở của hắn, mặc dù trong quá trình thường xuyên xảy ra những tình huống nguy hiểm, nhưng về tổng thể thì hữu kinh vô hiểm.
Chất lỏng tập hợp cùng một chỗ phần lớn là linh tài thuộc tính hỏa, bề ngoài có màu đỏ sẫm, phát ra ánh sáng lạnh như kim loại.
Theo thời gian trôi qua, tinh hoa linh tài được thêm vào chất lỏng hỗn hợp không ngừng tăng lên, hình dạng cũng càng ngày càng lớn, dần dần có hình dáng của một cây trường côn.
Đồng thời, uy lực của “Trường côn” càng ngày càng mạnh, dần dần vượt qua giới hạn của pháp khí linh khí, tiến tới phạm trù pháp bảo.
...
“Phù~”
Trong Luyện Khí thất, hô hấp của Lưu Ngọc dần dần dồn dập, lồng ngực chậm rãi phập phồng.
Mồ hôi không ngừng tuôn ra đã thấm ướt quần áo.
Một bước ngưng hình pháp bảo này tiêu tốn nhiều pháp lực nhất, hơn nữa còn tiêu hao tâm thần nhất.
Bởi vì khi nhiều loại linh tài được trộn lẫn, phản ứng kịch liệt có thể xảy ra bất cứ lúc nào, hắn không thể bất cẩn dù chỉ một tí.
Đồng thời nếu muốn làm cho quá trình dung hợp các linh tài diễn ra suôn sẻ, không chỉ phải phát ra pháp lực liên tục mà còn phải cố gắng ổn định nhất có thể mà không bị dao động.
Mọi thứ đều có yêu cầu cực cao đối với phương diện tinh thần và pháp lực.
Cũng may hai phương diện này đều là thế mạnh của Lưu Ngọc nên không có vấn đề gì.
Mỗi loại tinh hoa linh tài khác nhau, dưới sự khống chế cẩn thận của hắn, không ngừng dung nhập vào trong “trường côn”.
Quá trình này bất tri bất giác kéo dài thêm mười ngày mười đêm nữa!
“Ong ong ong.”
Vào buổi trưa mười ngày sau, lò luyện khí rung chuyển dữ dội hơn bao giờ hết.
Một uy lực cực kỳ mạnh mẽ phát ra từ lò luyện khí, bao phủ toàn bộ căn phòng.
Lạc Nhật Kim Hồng thương đúng là pháp bảo hàng đầu, mới chỉ ở trạng thái ban đầu mà uy lực đã không kém bao nhiêu so với pháp bảo thông thường.
“Không tệ.”
Trên khuôn mặt có vài phần mệt mỏi của Lưu Ngọc nở ra một nụ cười.
Theo quan sát của thần thức, lúc này trong lò luyện khí đã sạch bong, chỉ còn lại một chất lỏng màu đỏ nhạt hình dáng giống như một cây “trường côn” đang nhẹ nhàng trôi nổi.
Tất cả tinh hoa linh tài đều được dung nhập vào hình thức ban đầu của pháp bảo!
Phần lớn quá trình luyện chế pháp bảo của tu sĩ đều thất bại ở cửa dung hợp linh tài, ngưng tụ hình thức ban đầu của pháp bảo này.
Chẳng qua bởi vì trước đấy Lưu Ngọc thi triển “Huyết Luyện” chi pháp nên tất cả linh tài đều nhiễm khí tức của chính hắn, điều này đã làm giảm bớt rất nhiều tính bài xích lẫn nhau giữa các linh tài.
Cho nên dung hợp lần này mới thuận lợi như vậy.
Trong quá trình này hữu kinh vô hiểm, đi đến hai bước cuối cùng một cách thuận lợi.
“Bước tiếp theo là tỉ mỉ tạo hình, chạm khắc hình thức ban đầu của pháp bảo thành hình dạng mà công pháp miêu tả.”
Lưu Ngọc chợt lóe lên ý nghĩ này, không nhanh không chậm thi triển từng đạo pháp quyết vào lò luyện khí.
Sau khi vượt qua mấy cửa ải phía trước một cách an toàn, các bước luyện chế tiếp theo sẽ đơn giản hơn rất nhiều, đồng thời gánh nặng về pháp lực đối với các phương diện khác sẽ giảm đi rất nhiều.
Trong lò luyện khí khổng lồ cao năm sáu thước, một cây trường côn màu đỏ nhạt dài khoảng một trượng ba nhẹ nhàng trôi nổi.
Khi pháp quyết của Lưu Ngọc được thi triển, hình dạng của nó không ngừng nở ra rồi thu nhỏ lại, mỗi khi nở ra hoặc thu nhỏ lại, hình dạng lại thay đổi rất nhỏ.
Dần dần, đầu trường côn trở nên sắc bén hơn, thân côn cũng bắt đầu xảy ra thay đổi, dần trở nên gọn gàng hơn.
Đan hỏa màu đỏ vàng biến hóa lúc lớn lúc nhỏ, lúc hừng hực lúc dịu dàng.
Quá trình điêu khắc này cứ lặp đi lặp lại bất tri bất giác lại kéo dài một ngày đêm.
Sau một ngày một đêm, trường côn đã biến thành trường thương, vẻ ngoài cũng có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Từ “trường côn” bất quy tắc ban đầu biến thành trường thương khí phách bây giờ, lộ hết ra sự sắc bén!
Mũi thương lấp lánh hàn quang, đầu thương góc cạnh rõ ràng, thân thương đỏ hồng như dung nham, đường nét thô kệch, bá đạo.
Cây thương này dài khoảng ba thước, quy đổi ra đơn vị kiếp trước của Lưu Ngọc thì dài khoảng bốn phẩy ba mét.
Chẳng qua pháp bảo có thể tùy ý phóng to thu nhỏ, chỉ cần muốn, cho dù biến thành mười mấy hai mươi trượng cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Cho nên lớn hay nhỏ không phải là yếu tố quan trọng quyết định uy lực của pháp bảo.
Mà phải là linh tài dùng để tinh luyện pháp bảo và thời gian ôn dưỡng của tu sĩ!
“Không tệ, chính là hình dáng ban đầu của Lạc Nhật Kim Hồng thương.”
Nhìn pháp bảo trong lò luyện khí, lại so sánh với hình dáng miêu tả trong công pháp, đáy lòng Lưu Ngọc hơi hơi vui mừng.
Chẳng qua hắn nhanh chóng kiềm chế tâm trạng lại, tinh thần lại tập trung cao độ, bởi vì bước luyện khí mấu chốt nhất sắp đến.
Lần luyện chế này vẫn chưa kết thúc.
Nghĩ tới đây, trong đầu Lưu Ngọc bỗng có suy nghĩ thoáng qua, đan hỏa trong Hỏa môn đã thu nhỏ lại bằng một quả trứng gà.
Nhiệt độ trong lò bắt đầu nhanh chóng giảm xuống.
Sau khi nhiệt độ giảm xuống, tinh hoa linh tài biến thành hình dạng trường thương, kết cấu nhanh chóng ổn định lại.
Từ trạng thái lỏng không ổn định nhanh chóng chuyển sang trạng thái rắn ổn định.
Sau một canh giờ, hình thức ban đầu của pháp bảo đã hoàn toàn chuyển sang trạng thái rắn, toàn thân lấp lánh hàn quang như kim loại, nhưng vẫn cực kỳ nóng rực.
Trong một canh giờ khi hình thức ban đầu của pháp khí đang nguội dần này, Lưu Ngọc cũng không nhàn rỗi.
Hắn lấy một cái bình nhỏ màu xanh sẫm từ trong nhẫn trữ vật ra, mở nắp bình ra thì thấy bên trong gần nửa bình là bột phấn màu vàng.
Là Kim Ô phấn!
Vật này là linh tài cực phẩm thuộc tính hỏa, lúc luyện chế thêm một ít thì có thể hơi tăng nhanh các phương diện trưởng thành thuộc tính hỏa của pháp bảo.
Uy lực tăng lên thông qua quá trình ôn dưỡng cũng có thể nhanh hơn bình thường từ mười đến hai mươi phần trăm.
Hiệu quả phi thường như vậy đương nhiên khiến vật này trở nên có tiền cũng không thể mua được, nó là ước mơ tha thiết của tu sĩ có công pháp thuộc tính hỏa.
Chẳng qua Kim Ô phấn không phải được thêm vào cùng với các linh tài khác khi bắt đầu luyện chế, mà được sử dụng trong một bước “khai quang” này. Hết chương 1296.



Bạn cần đăng nhập để bình luận