Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 556. Dụ rắn ra khỏi hang

Chương 556. Dụ rắn ra khỏi hang
Yêu thú nhị giai đỉnh phong, tương đương với tu sĩ nhân loại với tu vi Trúc Cơ đỉnh phong, hơn nữa thân thể của nó rất cứng cáp, trong Hàn đầm nó tiến có thể công, lui có thể thủ.
Mặc dù với thực lực của ba người chắc chắn thắng được Âm Minh Linh Xà, cuối cùng đánh bại thậm chí là giết chết nó cũng không có vấn đề gì, nhưng thân thể của con yêu thú này quá cứng cáp, không có khả năng đánh chết được nó trong một khoảng thời gian ngắn, thời gian dài ngắn của quá trình này không thể nói được.
Yêu thú sở hữu thân thể cứng cáp có thể so sánh với pháp bảo pháp khí, sinh mệnh lực tràn đầy và ngoan cường, pháp khí công kích đánh vào thân thể của nó cũng không trí mạng giống như đánh vào nhân loại, nếu làm không tốt thì sẽ trở thành một trận đấu pháp lâu dài tốn thời gian.
Cũng đừng quên đây là Kim Tinh chi mạch, yêu thú đầy khắp nơi, thời gian kéo dài càng lâu thì nói không chừng sẽ có yêu thú khác bị kinh động, hơn nữa có khả năng sẽ có yêu thú Kim Đan “đi ngang qua.”
“Hai vị đạo hữu yên tâm, chuyến đi này bần đạo đã sớm chuẩn bị đầy đủ.”
“Loài yêu thú rắn thích ăn nhất là máu thịt của những yêu thú như chuột, ếch, các loại côn trùng, Âm Minh Linh Xà cũng không ngoại lệ, bần đạo đã chuẩn bị xong mồi nhử.”
“Đến lúc đó có thể nghĩ cách dẫn Âm Minh Linh Xà ra khỏi Hàn đầm thì chúng ta lại có thể bình tĩnh đối phó với con súc sinh này.”
Thanh Tùng lão đạo giải thích.
Có thể thấy được vì chuyến đi này mà người này đã chuẩn bị không ít, ngay cả thói quen của Âm Minh Linh Xà cũng đã suy nghĩ đến rồi.
“Thì ra Thanh Tùng đạo hữu đã sớm suy nghĩ chu toàn, là Hồng mỗ lo lắng quá nhiều rồi.”
“Nhưng khoảng cách bốn trăm tám mươi dặm vẫn là quá sâu, xung quanh khắp nơi đều có yêu thú nhị giai, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có thể có yêu thú tam giai đi ngang qua.”
Nghe những lời này, Lưu Ngọc chậm rãi gật đầu, sau đó nói.
“Chính vì như thế mới cần tốc chiến tốc thắng, cho nên bần đạo mời hai vị đạo hữu, đợi lát nữa động thủ mong hai vị đừng giấu diếm thực lực.”
“Càng nhanh chém chết súc sinh kia thì độ nguy hiểm của chúng ta cũng càng nhỏ, tin tức của Linh vật mà Hồng đạo hữu và Thương đạo hữu cần cũng có thể càng nhanh chóng lấy được.”
Thanh Tùng lão đạo trịnh trọng nói, lão ám chỉ rằng chỉ có đồ vật của lão đến tay thì mới có thể cho hai người biết tin tức và đan phương mà bọn họ cần.
Đối với lời nói này, hai người dĩ nhiên là bằng lòng trên đầu môi, về phần trong lòng suy nghĩ cái gì, vậy thì cũng chỉ có bản thân mới biết được.
Sau ba mươi dặm, dấu vết của tu sĩ dần dần thưa thớt, cây cối trong rừng trở nên cao lớn hơn, có thể nhìn thấy được cỏ dại cao hơn nửa trượng ở khắp mọi nơi.
Thỉnh thoảng đụng phải tu sĩ thì trong mắt nhau đều là sự cảnh giác thật sâu.
Nơi này cũng không có bất kỳ trật tự nào, Nguyên Dương Tông sẽ không quản thúc tất cả hành vi của tu sĩ trong sơn mạch, cho dù giết người đoạt bảo cũng sẽ không bị truy cứu, cho nên đã sinh ra rất nhiều “tà tu”.
Thân thể của yêu thú rất mạnh mẽ, săn bắn rất mất thời gian và công sức, trong quá trình còn có các loại nguy hiểm, làm gì có tu sĩ nào có thể dễ dàng săn giết được chúng?
Cho nên một số tu sĩ có chút “đầu óc linh hoạt” tiến vào dãy núi không phải là để săn yêu tìm bảo, ngược lại mục tiêu của bọn họ là nhắm vào các tu sĩ khác.
Bọn họ thường sẽ không đặt mục tiêu ở trên người tu sĩ mới tiến vào sơn mạch, ngược lại bọn họ sẽ tập trung theo dõi những tu sĩ hoặc đội ngũ thực lực bị hao tổn nhưng có thu hoạch không nhỏ sau khi săn quái vật trở về, tối đa hóa lợi ích của mỗi cuộc tấn công.
Cho nên tiến vào dãy núi mạo hiểm săn yêu thú, chẳng những là phải phòng bị yêu thú, mà còn càng phải cẩn thận các tu sĩ khác.
Phường thị Kim Tinh phát triển cũng là bởi vì có các tu sĩ liên tục không ngừng tiến vào nhánh núi để săn giết yêu thú, nhưng hành vi như vậy sẽ gây tổn hại cho lợi ích của phường thị Kim Tinh. Nguyên Dương Tông đã không có bất kỳ động tác nào, nhưng mà sự trấn áp tự phát của phường thị vẫn không thể dừng lại được chuyện này.
Chỉ là lợi ích của việc mua bán không vốn thật sự quá lớn, Linh Thạch đến cũng quá nhanh, giống như cỏ dại sau khi cắt cũng sẽ nhanh chóng mọc ra, không ngừng có tu sĩ gia nhập vào trong đó.
Ngay cả những tu sĩ vốn thật sự có ý định tiến vào sơn mạch săn giết yêu thú, thấy những tu sĩ khác bởi vì săn yêu thú bị thương, thực lực tổn hại lớn thì cũng sẽ nhịn không được động thủ.
Vì vậy nhiều tu sĩ quen thuộc với nhau sẽ tạo thành đoàn đội cùng nhau tiến vào, như vậy hỗ trợ lẫn nhau thì cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều. Nhưng đạo cao một thước ma cao một trượng, rất nhiều đoàn đội tà tu chuyên làm ăn mua bán không vốn cũng đúng lúc ra đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận