Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1085. Dễ như trở bàn tay



Chương 1085. Dễ như trở bàn tay




Loại tin tức hiển nhiên như thế này, bảy người đều có thể phân tích ra được.
"Thánh Tử, phải chăng hiện tại nên ra tay rồi."
Dương thúc là người ủng hộ trung thành của Đường Thiên Bảo, lão thấy thế thì lập tức hiểu ý tứ của hắn ta, thế là chủ động mở miệng đề nghị.
Tuy là hỏi thăm, nhưng thật ra là lão đang truyền đạt ý tứ của Đường Thiên Bảo.
Nếu lão mở miệng, cho dù đề nghị bị mấy người họ cự tuyệt, cuối cùng vẫn còn có chỗ đệm, uy tín của Thánh Tử cũng sẽ không bị ảnh hưởng.
Không thể không nói, Dương thúc đúng là đã nhọc lòng.
"Trước mắt tài nguyên tầng thứ nhất của bí cảnh đã thu thập được kha khá."
"Có khôi lỗi đối phó, những tên xâm nhập kia có lẽ cũng bị tổn thất nặng nề, là thời cơ để ra tay."
"Ta lập tức đi tới tầng thứ hai bí cảnh, theo ý kiến của Thiên Bảo, những hậu hoạn như này không nên giữ lại, vẫn nên sớm giải trừ cho ổn thỏa."
Đường Thiên Bảo trầm giọng nói.
Gương mặt chữ quốc với mày rậm mắt to khi nhìn về phía quảng trường không giấu được sát ý bên trong.
"Thánh Tử nói không sai."
"Không thể để những kẻ xâm phạm này làm loạn trong bí cảnh, phá hỏng sắp xếp của tiền bối."
Mấy người họ đồng loạt gật đầu đồng ý.
Là tu sĩ của Thánh Hỏa Giáo, bọn họ đã sớm coi tài nguyên trong bí cảnh là đồ của mình, mà những kẻ xâm phạm kia chính là trộm.
Đối với phường trộm cướp ăn cắp đồ của mình đương nhiên là muốn nhanh chóng trừ khử.
Lưu Ngọc tạm thời không định trở mặt, nên lập tức gật đầu đồng ý theo.
"Được, vậy chúng ta cùng ra tay."
Sau khi thương lượng xong, bóng dáng của bảy người hơi động, nhanh chóng bay về phía quảng trường.

"Ầm ầm."
Lúc đến quảng trường nhỏ, tiếng vang của những loại pháp khí và pháp thuật vẫn không ngừng vang vọng.
Tám tu sĩ hắc y đang giao thủ cùng những khôi lỗi không có tình cảm, ngươi tới ta đi vô cùng náo nhiệt.
Những món pháp khí Linh khí rơi tứ tung trên mặt đất.
Tay chân đứt lìa, máu chảy đầm đìa, còn bốc lên hơi nóng cuồn cuộn.
Nếu cẩn thận quan sát, hẳn là có thể thấy những đoạn tay chân, xương cốt này là của từ mười hai bộ thi thể, nói cách khác là có mười hai người đã chết.
Cầm đầu tám tu sĩ hắc y là một gã nam tu không có lông mày, sắc mặt tái nhợt, bờ môi đỏ thắm như máu.
Người này điều khiển một Linh khí Hắc Kỳ, khống chế từng sinh hồn không ngừng đánh tới chỗ những khôi lỗi, đồng thời phất tay vung ra từng trận pháp thuật với uy năng cực lớn, nhìn qua uy năng trông vô cùng bất phàm.
Cùng lúc đó, gã còn chỉ huy bảy người phía sau hành động.
Nhưng tiếc là, sinh hồn do nam tu Vô Mi điều khiển có thể có tác dụng tốt đối với sinh vật sống, nhưng đối phó với loại vật chết như khôi lỗi, hiệu quả vô cùng có hạn.
Chẳng qua uy năng pháp thuật của người này thật sự không thể coi thường, tiện tay vung ra vài quả cầu màu xám đã có thể mang tới hiệu quả không tệ.
Có thể đánh lui khôi lỗi thượng phẩm nhị giai, đánh bay khôi lỗi trung phẩm nhị giai, thậm chí có thể trực tiếp phá hủy khôi lỗi hạ phẩm nhị giai.
Chính bởi vì người này dẫn đầu nhóm tu sĩ hắc y phản kích quyết liệt, mới có thể phá hủy không ít khôi lỗi, dẫn tới hiện trường có không ít "Thi thể" và linh kiện của những khôi lỗi này.
Nhưng vẫn còn một vấn đề, tốc độ thi triển pháp thuật chậm, mà pháp thuật càng cao thì thời gian chuẩn bị cũng càng lâu hơn.
Với tần suất mà nam tu Vô Mi phóng ra đúng là không thể nào thay đổi kết cục như hạt cát trong sa mạc.
Nếu cứ tiếp tục, kết quả cũng sẽ không thay đổi gì, cảnh tượng tán tác gần như hiện ra trước mắt.
Trên những lầu các cách quảng trường chừng nửa dặm, trong bóng tối có vài đôi mắt đang nhìn về một màn đang diễn ra trên quảng trường.
"Ký hiệu này.."
Dương thúc nhìn thoáng qua, lập tức thay đổi sắc mặt.
Sau đó ngưng trọng nói:
"Là tu sĩ Thiên Ma Môn!"
Thiên Ma Môn, dựa vào tên có thể biết đây là một tông môn ma đạo.
Chính là một tông môn mạnh mẽ đối mặt với Thần Sa Môn ở Đại Phong Tiên Thành, ý đồ chiếm cứ một phần lãnh thổ nhỏ khác ở khu vực Tây Sa.
Cũng có tu sĩ Nguyên Anh tồn tại, nhưng tác phong lại bá đạo hơn nhiều.
Bởi vì đệ tử của kỳ môn bọn họ đều mặc hắc y, ký hiệu của tông môn chính là một đầu lâu màu đen, cho nên vô cùng dễ phân biệt.
"Thiên Ma Môn."
Ba chữ thật đơn giản, dường như không giống lực lượng bình thường, khiến sắc mặt đám người Đường Thiên Bảo đều vô cùng khó coi.
Nếu là thời kỳ Thánh Hỏa Giáo hoàn toàn phát triển thì cũng thôi đi, nhưng bây giờ là thời kỳ suy yếu trước nay chưa từng có, thậm chí ngay cả một Kim Đan trưởng lão sau cùng cũng đã chết, vốn không thể đánh đồng với Thiên Ma Môn.
Nếu Thiên Ma Môn thật sự coi trọng thì chỉ sợ bí cảnh cũng không gánh nổi.
Chỉ nghĩ tới vấn đề này, sắc mặt của mấy người họ mới khó coi thành như vậy.
"Linh khí cực phẩm", "Tu sĩ Dị linh căn."
Thấy rõ tình huống trên quảng trường, sắc mặt của Lưu Ngọc cũng trở nên ngưng trọng hơn.
Hắc Kỳ của tên nam tu Vô Mi kia trông rất xấu, nhưng dựa theo uy áp mà nó phát ra thì tám, chín phần là đạt tới cấp bậc Linh khí cực phẩm, chỉ là vì bị khôi lỗi khắc chế, mới không phát ra uy năng vốn có của nó.
Người này còn thả pháp thuật hắc cầu, mặc dù không biết tin tức cụ thể pháp thuật này là gì, nhưng dựa vào thuộc tính và uy năng mà đoán, rất dễ dàng đoán ra đây là pháp thuật thuộc tính Ám.
Có thể có được uy năng bất phàm như thế, tu sĩ bình thường vốn không làm được, người này rất có thể là một tu sĩ với linh căn thuộc tính Ám.
"Lại là tu sĩ cấp bậc Tam Anh Tứ Kiệt."
"Hy vọng mục tiêu của đối phương không phải là Tam Nguyên quả, nếu không cũng chỉ có thể là ngươi chết ta sống."
Lưu Ngọc im lặng suy nghĩ.
Tu tiên là để trường sinh, hắn cũng không muốn liều mạng tranh đấu với một Trúc Cơ đỉnh phong, nhưng cũng không có chuyện e ngại. Hết chương 1085.



Bạn cần đăng nhập để bình luận