Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1033. Chết vì an nhàn



Chương 1033. Chết vì an nhàn




Số lượng và trình độ của đệ tử chân truyền thể hiện sự hưng suy của tông môn đến một mức nhất định cũng không phải là nói chơi.
"Nếu Trang sư huynh đã muốn như vậy thì Lưu mỗ cũng sẽ không từ chối."
"Khi nào rảnh rỗi, ta nhất định sẽ tới tìm Trang sư huynh ngồi luận đạo!"
Lưu Ngọc nâng chén lên, mỉm cười nói.
Rảnh rỗi đương nhiên là khi cần thiết. Về điểm này thì hai người đều ăn ý.
Hắn vừa nói ra câu này thì hai người nhìn nhau mà cười, dứt khoát lấy trà thay rượu, một ơi uống cạn Linh trà trong chén.
Không cần nói rõ mà chỉ với vài ba câu nói, trong lòng hai tu sĩ mỗi người đều có suy nghĩ riêng, như vậy đạt được một chút ăn ý.
Lại khách sáo với nhau vài câu, Lưu Ngọc nói đến mục đích chủ yếu lần này, đề nghị thay sang một tòa Linh sơn tốt hơn.
"Đó là đương nhiên."
"Hiện giờ Lưu sư đệ có địa vị rất cao quý vì phải gánh vác trọng trách chân truyền, nếu muốn đổi sang một tòa Linh sơn tốt hơn để tu luyện cũng là chuyện thường tình."
"Sư đệ chờ một chút, để ta đi lấy bản đồ Linh mạch."
Trang Tử Lăng không có nửa ý cản trở. Lúc này lão đứng dậy đi về phía sau điện, bóng dáng rất nhanh đã biến mất trong điện.
"Đây là hiện thực sao."
Nhìn khói bốc lên từ trong lư hương, Lưu Ngọc hơi cảm thán.
Theo sự gia tăng của tu vi và địa vị, thái độ của một vài tu sĩ mà trước kia hắn tiếp xúc đều xảy ra biến hoá không nhỏ.
Tu Tiên Giới này thực tế như vậy đó, cũng duy trì cân bằng vi diệu như thế đó.
Không để cho hắn chờ lâu, chỉ qua mấy hơi thở, bóng dáng Trang Tử Lăng đã lại một lần nữa xuất hiện. Trong tay lão cầm theo một bộ quyển trục bản đồ tinh xảo.
"Mời Lưu sư đệ xem, những thứ này đều là Linh sơn, Linh địa nhị giai thượng phẩm có phẩm giai Linh mạch thấp nhất.”
"Những Linh sơn, Linh địa này vẫn luôn bị tông môn xử lý thỏa đáng, đồng môn bình thường không có tư cách lựa chọn."
"Chỉ có chân truyền của tông môn như Lưu sư đệ hoặc là đồng môn vì tông môn lập được đại công thì mới có tư cách lựa chọn."
"Quy tắc đều như nhau. Điểm sáng màu vàng đại biểu cho Linh sơn đã có chủ, không thể lựa chọn, điểm sáng màu xanh lục đại biểu vô chủ, có thể lựa chọn."
Bản đồ chậm rãi được mở ra trên bàn, chiếm hơn phân nửa mặt bàn, đồng thời Trang Tử Lăng cũng giới thiệu.
"Những thứ này đều là Linh sơn, Linh địa bình thường cầu mà không được, Lưu sư đệ chọn một cái đi."
Lão bày bản đồ ra rồi một lần nữa ngồi xuống. Trang Tử Lăng khách khí nói.
Trong lòng Lưu Ngọc khẽ động, ánh mắt hắn chuyển hướng về phía bản đồ.
Từng điểm sáng màu vàng, màu lục phản chiếu vào mắt. Hắn nhìn không sót vị trí của bất kỳ Linh sơn, Linh địa nào. Nhìn chung thì phạm vi lựa chọn của hắn vẫn tương đối nhiều.
Từng tòa Linh sơn mà tu sĩ bình thường cầu nhưng không được cứ đặt ở trước mặt như vậy, mặc hắn tùy ý lựa chọn theo sở thích.
Hoàn cảnh tu luyện tốt hay xấu quả thực có thể quyết định đến vận mệnh tu sĩ, đáng tiếc là tu sĩ bình thường không có tư cách sở hữu.
"Thực lực quả thật có thể thay đổi vận mệnh."
"Đầu tư vào bản thân mình mãi mãi là lựa chọn tốt nhất."
Nhớ lại căn nhà gỗ nhỏ trên Thanh Mộc phong ở ngoại môn năm đó, trong lòng Lưu Ngọc hiện lên một suy nghĩ, nhận thức của hắn về Tu Tiên Giới lại khắc sâu vài phần.
Thu liễm tâm thần, hắn bắt đầu sàng lọc Linh sơn phù hợp với yêu cầu của mình.
Ánh mắt chuyển động trên từng điểm sáng màu xanh lục, chỉ cần đưa tay chạm vào điểm sáng là có thể lấy được tư liệu của Linh sơn Linh địa. Từng suy nghĩ trong lòng hắn nảy lên, nhanh chóng phán đoán ưu và khuyết điểm của từng tòa Linh sơn.
Hắn sử dụng "phương pháp loại trừ", loại bỏ các ngọn núi không phù hợp với yêu cầu của riêng mình, lựa chọn cũng không phải quá khó khăn.
Chỉ nửa khắc sau, mục tiêu lựa chọn cũng chỉ còn lại bốn. Lưu Ngọc vẫn đang làm phép so sánh cuối cùng.
Trang Tử Lăng thấy vậy, lão thần ngồi ngay ngắn, cũng không lên tiếng thúc giục.
"Trang sư huynh, vậy chọn toà "Vân Hà sơn" này đi.”
Lại qua mấy hơi thở, Lưu Ngọc chỉ vào một điểm sáng màu xanh lục nào đó ở một góc bản đồ, bình tĩnh nói.
"Sư đệ xác định chọn toà "Vân Hà sơn" này sao?”
"Sư đệ phải cẩn thận ngẫm lại, loại Linh sơn biến động đẳng giai này phải xin chỉ thị của chư vị sư thúc mới được."
"Nếu đệ không hài lòng muốn thay đổi thì sẽ có chút phiền toái."
Trang Tử Lăng đứng dậy, theo thói quen lại hỏi một chút.
"Chính là "Vân Hà sơn" này. Tâm ý ta đã quyết, sẽ không thay đổi nữa.”
Lưu Ngọc bình tĩnh nhìn chăm chú vào người kia, lại lặp lại lời mình vừa nói.
"Vậy thì tốt."
Trang Tử Lăng nhẹ nhàng gật đầu, trên tay kháp mấy pháp quyết đơn giản chỉ về phía bản đồ. Điểm sáng màu xanh lục đại biểu cho Vân Hà sơn lập tức biến thành màu vàng.
Điều này biểu thị từ giờ trở đi, Linh sơn nhị giai cực phẩm này đã có chủ.
Chỉ cần Lưu Ngọc không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì có thể mãi mãi sở hữu tòa Linh sơn này. Mãi đến sau khi hắn tử vong thì nó mới có thể biến thành nơi vô chủ, lần thứ hai xuất hiện ở trên danh sách của tông môn.
Mặc dù Linh sơn, Linh địa trên bản đồ không ít, nhưng Linh mạch đại đa số đều là nhị giai thượng phẩm. Nhưng nơi có thể đạt tới trình độ nhị giai cực phẩm đã là ít ỏi không có mấy.
Chênh lệch giữa thượng phẩm và cực phẩm cũng không nhỏ. Lưu Ngọc dời ánh mắt đến Linh sơn nhị giai cực phẩm, lựa chọn tự nhiên cũng không khó nữa.
"Lưu sư đệ chờ một chút, lệnh bài Vân Hà sơn vẫn còn ở trong tay trưởng lão. Nếu muốn xin chỉ thị và giải phong thì đều cần một chút thời gian."
Trang Tử Lăng cất quyển trục bản đồ đi rồi cười nói. Hết chương 1033.



Bạn cần đăng nhập để bình luận