Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 796. Suy tính một chút(2)

Chương 796. Suy tính một chút(2)
Lúc này, nó đã từ độ dài chín tấc của lúc đầu lớn đến khoảng một thước, trưởng thành vô cùng nhanh chóng, hơn nữa, khí tức cũng đã dày đặc hơn lúc ban đầu một chút.
Trong đó không thể không nhắc đến công lao của hai con yêu thú nhị giai của Bạch Thải Hoàng, máu thịt của chúng đa số đã vào trong bụng của nó.
Đối với một yêu thú nhất giai như Tiểu Thanh mà nói, máu thịt của yêu thú nhị giai là thứ vô cùng bổ dưỡng, hiệu quả dường như còn tốt hơn cả Tự Linh hoàn.
Lúc này, khí tức của nó đang tăng lên một cách ổn định, cách nhất giai thượng phẩm đã không còn xa nữa.
Không gian của túi Linh vật có hạn, ngoài ăn ra thì chỉ có ngủ mà thôi.
Ở bên trong đó quá lâu rồi, khi vừa mới chui ra, Tiểu Thanh còn chưa tỉnh ngủ, ngây ngốc cuộn tròn lại ở chỗ cũ, còn chưa kịp phản ứng lại.
“Xì xì.”
Mãi cho đến khi Lưu Ngọc giơ lòng bàn tay ra, cảm nhận được mùi vị quen thuộc, tinh thần của nó mới phấn chấn lên, nó vội vàng bò lên trên, không ngừng thè cái lưỡi ra, lắc lắc cái đầu nhỏ biểu thị sự thân mật.
Cứ ở mãi trong túi Linh vật cũng không được, sẽ khiến cho Linh thú mất đi bản tính hoang dã và bản năng của nó.
Đầu tiên, Lưu Ngọc thử nghiệm pháp thuật thiên phú và sức mạnh cơ thể yêu quái của Tiểu Thanh, quan sát tình hình trưởng thành của nó, kết quả đạt được khiến cho hắn khá là hài lòng.
Sau đó hắn kiên nhẫn chơi đùa với nó một chút, vận động ở trong động phủ.
Mãi cho đến nửa canh giờ sau, hắn mới bỏ nó vào lại túi Linh thú.
“Căn cứ theo tốc độ trưởng thành của bây giờ, ngày đột phá nhất giai thượng phẩm đã không còn xa nữa.”
“Bởi vì có huyết mạch xuất sắc nên đạt đến nhị giai cũng là chuyện nước chảy thành sông mà thôi, sẽ không có quá nhiều trở ngại.”
“Tên nhóc này phải trưởng thành nhanh lên, để còn trở thành trợ thủ của ta nữa.”
Lưu Ngọc lộ ra một ý cười, lẩm bẩm một mình.
Sau đó, hắn rút ra U Minh Huyền Băng Lục, bắt đầu nghiên cứu công pháp của món đồ thượng phẩm này.
Hắn đã lĩnh hội được toàn bộ tầng thứ sáu của Thanh Dương công pháp rồi, chỉ đợi tu vi đạt đến mức cần thiết là có thể tu luyện.
Còn về phần Kim Đan kỳ của tầng thứ bảy thì quá trừu tượng và cũng quá xa vời, tạm thời hắn vẫn chưa có suy nghĩ muốn lĩnh hội.
Khoảng thời gian trước khi đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ này, hắn dự định sẽ đọc thêm một số kiến thức khác, ví dụ như U Minh Huyền Băng Lục, hay là như bộ bí kíp chế phù được truyền lại từ Bạch Liên Hoa.

Vật đổi sao dời, ba ngày nữa lại trôi qua.
Trong động phủ trước đây là của Bạch Liên Hoa, Lưu Ngọc và Giang Thu Thủy ngồi đối diện với nhau, đang tiến hành cuộc trò chuyện bí mật mà chỉ có hai người mới biết.
“Sư huynh, đây là danh sách các tài nguyên đã được sắp xếp.”
“Ngoại trừ một phần dùng để thưởng cho các tu sĩ đã quy hàng, phần còn lại đều có trong danh sách.”
Giang Thu Thủy dịu dàng nói, lấy ra một quyển sổ nhỏ, nhẹ nhàng đẩy ra phía trước.
Đôi mắt nàng ta trong trẻo như nước, trong ánh mắt sáng rực còn có vài phần dễ thương quyến rũ, trên đôi gò má còn sót lại một vệt đỏ phớt xúc động lòng người.
Trên tà váy màu xanh nước biển cũng có hơi xốc xếch và nhăn nhúm.
Dường như ban nãy nàng ta vừa trải qua một khoảng thời gian “giao lưu thân mật”.
“Một ngàn cân Linh cốc Hồng Ngọc” “Hai mươi ngàn khối Linh Thạch”.
“Mười bảy ngọn Linh sơn nhất giai” “Ba ngọn Linh sơn nhị giai”.
Lưu Ngọc lật giở trang giấy một cách vô cùng tùy ý, ánh mắt nhanh chóng lướt qua tên của các loại tài nguyên, không để ý lắm.
Những tài nguyên phổ thông này, đối với hắn của bây giờ mà nói, chỉ là một con số mà thôi.
Cho dù có nhiều loại tài nguyên ở trong danh sách đối với rất nhiều tu sĩ mà nói thì đều là thứ mà họ nằm mơ cũng muốn, thậm chí cố gắng cả đời vì nó cũng khó có thể có được.
“Thế thì sư muội cho rằng nên giữ lại những gì và nộp lên tông môn những gì?”
Một lúc sau, Lưu Ngọc bỏ quyển sổ xuống, đột nhiên trong lòng khẽ động, hỏi.
Hắn muốn xem xem sư muội của mình sẽ chọn lựa như thế nào, liệu có bị đống tài nguyên tu tiên “khổng lồ” này che mắt hay không.
Giang Thu Thủy ngầm hiểu, đôi mắt đẹp lườm Lưu Ngọc một cái quở trách, có chút bất mãn nho nhỏ.
Nàng ta một tay nhấc quyển sổ lên, một tay cầm bút, bắt đầu đánh dấu xuống dưới tên của các loại tài nguyên.
“Sư huynh, mời huynh xem.”
Bàn tay nhỏ xinh trắng nõn được sơn móng màu tím đưa danh sách về lại phía bên này.
Lưu Ngọc lại cầm danh sách tài nguyên lên lần nữa, có thể nhìn thấy ở phía dưới tên của một số tài nguyên ở trên đó đã được đánh một dấu tích nhỏ.
Những tài nguyên được đánh dấu tích này đa số là mấy thứ như nguyên liệu để luyện khí, luyện đan, chế phù, rất dễ để đổi thành Linh Thạch và không dễ bị điều tra ra.
Hơn nữa, số lượng cũng không nhiều, chỉ vỏn vẹn chiếm khoảng một phần mười tổng số lượng, giá trị vào khoảng mười ngàn khối Linh Thạch.
Cũng không bao gồm Linh sơn Linh địa và các loại điểm tài nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận