Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 240. Lại ba năm trôi qua

Chương 240. Lại ba năm trôi qua
Mất mười ngày để hoàn thành tu luyện Thanh Dương công pháp Luyện Khí kỳ, lúc này phía ngoài pháp lực bên trong cơ thể Lưu Ngọc đã nhiễm một tầng màu xanh nhạt, đây là đặc điểm sau khi tu luyện Thanh Dương công pháp mới có, nhưng ảnh hưởng của công pháp Luyện Khí kỳ đối với pháp lực ở trạng thái lỏng của Trúc Cơ kỳ có hạn, cũng chỉ dừng lại ở đó.
Bên trong vẫn là màu trắng xóa, cũng vẫn là màu sắc của pháp lực nguyên bản, các công pháp cơ bản về tu luyện Ngũ Hành cũng sẽ không thay đổi tính chất pháp lực, cho nên sẽ không ảnh hưởng đến việc chuyển sang tu luyện các công pháp khác.
Nguyên Dương Tông dựa theo hội nghị thường kỳ mà cho tu sĩ vừa mới tiến vào Trúc Cơ thời gian ba năm để củng cố cảnh giới và nâng cao thực lực. Thời gian Lưu Ngọc lĩnh hội công pháp, tham gia hội đấu giá đã qua hơn nửa năm, trở lại động phủ vào ngày thứ mười một, hắn bắt đầu tu luyện tầng thứ tư Trúc Cơ kỳ của Thanh Dương công pháp.
Lại tốn mười ngày đả thông kinh mạch, chuyển hóa pháp lực được tu luyện bởi Mộc Linh quyết thành pháp lực của Thanh Dương công pháp, pháp lực trạng thái lỏng và trong ngoài đều biến thành màu xanh nhạt, tu vi đình chỉ đã lâu rốt cuộc đã bắt đầu có tiến triển.
Lưu Ngọc dựa vào tư chất của bản thân mà đả tọa luyện khí, sau khi tu luyện được nửa tháng thì không thể không dừng lại, hết cách, tốc độ thật sự quá chậm.
Trải qua nửa tháng tu luyện, nhưng tu vi chỉ tăng thêm một chút khó nhận thấy, nếu không phải hắn cẩn thận cảm nhận, thì còn tưởng là ảo giác.
Tư chất tam linh căn vẫn quá mức bình thường, so với pháp lực khổng lồ cần tích lũy của Trúc Cơ kỳ mà nói, thực sự là chẳng thấm vào đâu. Dựa theo tình hình này chỉ sợ bốn mươi năm mươi năm cũng chưa chắc đã có thể đạt đến Trúc Cơ trung kỳ, đây vẫn là dưới tình huống không gặp phải bình cảnh.
"Đây chính là giới hạn của tư chất tam linh căn sao?"
Lưu Ngọc kết thúc tu luyện mở mắt ra, con ngươi đen kịt, trong lòng thầm nghĩ.
Nếu như cứ tu luyện theo tuần tự từng bước như vậy, không có cơ duyên khác thì hy vọng ngưng kết Kim Đan là cực kỳ xa vời.
May mà hắn có thể bộc lộ tài năng từ trong hàng ngàn hàng vạn đệ tử ngoại môn, chỗ dựa lớn nhất cho tới bây giờ cũng không phải là tư chất, mà chính là Tiên Phủ.
Chỉ cần phát huy ra năng lực độc nhất vô nhị, phá vỡ quy tắc của Tiên Phủ, như thế chắc chắn có thể đi xa hơn trên con đường tu tiên, về điểm này thì hắn vô cùng tin tưởng!
Lưu Ngọc suy nghĩ một hồi, sau đó lấy từ trong túi trữ vật ra một tấm Truyền Âm phù, môi khẽ động mấp máy vài câu, sau đó ném Truyền Âm phù ra, phù vừa ra đã biến thành bạch quang xuyên qua trận pháp mà biến mất không thấy đâu.
Dựa vào lợi ích của Ngọc Đan Đường, linh thảo cần dùng cho Tinh Nguyên đan, hạt giống linh thảo về cơ bản thì đã thu thập đầy đủ, chỉ có hai loại phụ dược ít ỏi tạm thời là vẫn chưa có tin tức.
Truyền Âm phù vừa nãy là truyền đi cho Giang Thu Thủy, dặn dò nữ nhân này sắp xếp nhân công đi cửa hàng khác hoặc phường thị phụ cận để tìm kiếm, tốc độ phải nhanh chóng chứ không được keo kiệt Linh Thạch.
Về phần linh thảo mà phương thuốc cổ truyền "Thanh Nguyên đan" và "Dưỡng Nguyên đan" của Trúc Cơ trung kỳ cần đến thì lại càng hiếm thấy hơn, trước mắt cũng chỉ mới thu thập được một nửa, nhưng tạm thời cũng không dùng được, cho nên cũng không cần gấp gáp.
Lại thêm nửa tháng trôi qua, rốt cuộc Giang Thu Thủy cũng đã tập hợp đầy đủ hai gốc phụ dược còn lại của Tinh Nguyên đan, sẵn tiện mang theo thu nhập của Ngọc Đan Đường trong khoảng thời gian này tới đây.
Lưu Ngọc mừng rỡ, ở trong phòng ngủ mạnh mẽ "thưởng" cho nữ nhân này một trận, còn ban thưởng nửa bình Bích Linh đan cho nàng ta để khích lệ.
Mặc dù hàng năm hắn đều cho Giang Thu Thủy tiền công, chuyện dặn dò là bổn phận của nàng ta, nhưng dùng lợi ích thực tế để khích lệ hiệu quả vẫn tốt hơn so với cưỡng ép, ép buộc.
Mặc dù nửa bình Bích Linh đan không nhiều lắm, đối với Lưu Ngọc chỉ là hạt cát trong sa mạc, nhưng cũng có giá trị khoảng bốn mươi năm mươi Linh Thạch. Nhưng đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ mà nói thì nhiêu đó đã không ít, mức độ thưởng bị hắn nắm chặt trong tay.
Sau khi tiễn Giang Thu Thủy đi, Lưu Ngọc lập tức mang theo Linh Thạch và hạt giống linh thảo tiến vào thế giới Tiên Phủ, hắn trồng toàn bộ hai mươi hai loại linh thảo dùng để luyện chế Tinh Nguyên đan ở linh điền màu đen.
Dược chính của Tinh Nguyên đan là Huyền Nguyên thảo cần hai trăm năm mươi năm mới có thể phát triển dùng làm đan dược, hơn nữa kết thành hạt giống, dựa theo năng lực của Tiên Phủ thúc đẩy linh thảo một canh giờ tương đương với hai mươi năm bên ngoài, thì cần khoảng mười hai canh giờ rưỡi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận