Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 833. Ác chiến trong nước(3)

Chương 833. Ác chiến trong nước(3)
Mặc kệ là vì gia tộc, hay là vì chính mình. Bạch Hạo Ba đều không muốn chết, cũng không thể chết.
Nhưng mà Linh khí vô tình, cũng mặc kệ trên người tu sĩ trước mắt lưng đeo bao nhiêu trách nhiệm, căn bản không có ý định dừng lại.
“Phụt!”
Huyết nhục yếu ớt bị U Minh xuyên qua mà không gặp chút ngăn cản nào, đầu của Bạch Hạo Ba như dưa hấu nổ tung, biến thành một đám huyết vụ.
Chết đi, thì không cần gánh vác nhiều như vậy.
Trách nhiệm, thù hận, trong thời khắc này tan thành mây khói, cũng triệt để giải thoát rồi.
“Đinh đinh đinh.”
Mà phi tiễn màu bạc lúc này mới khoan thai tới chậm, vọt về phía U Minh ý đồ mang theo túi trữ vật, dễ dàng phá hủy ý đồ của U Minh.
Thấy chuyện không thành, Lưu Ngọc cũng không bắt buộc, tâm niệm vừa động liền điều khiển U Minh Đoạn Hồn chùy trở về. Trước mắt còn có một cường địch phải ứng phó, chỉ là tài vật buông tha được thì buông tha.
“Bùm” “Bùm” “Bùm”
Cuộc đối đầu giữa Linh khí cực phẩm, chỉ riêng dư uy đã khiến cho mặt sông long trời lở đất, mảng lớn bọt nước bay lên không trung, hơi nước càng nồng đậm.
Tất cả mọi thứ, trong mắt phàm nhân dường như là trong một giấc mơ.
Áo bào của Lưu Ngọc bay lên mà không cần gió, mái tóc đen dài tung bay tùy ý, pháp quyết trong tay vừa nhanh vừa vội. Toàn bộ tinh lực của hắn đều đặt ở bên trên điều khiển Linh khí, đối mặt với cường địch như vậy, không dám có nửa điểm chủ quan.
“Ngươi ma đầu này, thật sự là ma tính thật sâu!”
“Vốn còn muốn bắt sống ngươi trở về tra khảo một phen, nhưng nếu Bạch sư đệ vẫn lạc nơi này, vậy ngươi cũng ở lại chôn cùng đi !”
Mộng Tuyết đạo nhân tóc bạc bồng bềnh, tựa như thật sự nổi giận bởi vì Bạch Hạo Ba, tâm cảnh ban đầu không còn sót lại chút gì, rốt cuộc không có ý nghĩ giữ lại thực lực. Pháp lực của bà nhấc lên, hình thể Viêm Tước lần nữa phồng lớn một vòng, sức mạnh lại tăng thêm ba phần.
Tay ngọc cầm quạt giấy, liên tục nhẹ nhàng vung vẩy hai lần, Linh văn trên đó liên tục lập loè hai lần, đã có mảng lớn Băng Tinh màu đen xuất hiện. Băng Tinh màu đen sắc bén không gì sánh được, còn mang theo sức mạnh băng hàn kỳ dị, lít nha lít nhít như là hạt mưa dày đặc, vọt tới chỗ Lưu Ngọc.
Đối phương khẽ động, Lưu Ngọc đã lập tức phản ứng, khống chế Ly Huyền kiếm cùng Lưu Quang kiếm biến hoá tối đa ba trượng ba. Biến thành hai thanh cự kiếm một đỏ một bạc, sau đó vung lên quét về phía cơn mưa Băng Tinh.
“Đinh đinh đinh đinh.”
Băng Tinh màu đen rơi vào trên hai thanh cự kiếm, vang lên âm thanh va chạm dày đặc, nhanh chóng tiêu hao sức mạnh của hai kiện Linh khí.
Uy lực của một viên Băng Tinh màu đen thực ra không mạnh như vậy, nhiều nhất chỉ nhỉnh hơn một chút so với uy lực của một kích toàn lực của pháp khí thượng phẩm, nhưng nhìn thoáng qua thì không thể chịu nổi số lượng dày đặc.
Dưới cơn mưa Băng Tinh liên tục, Ly Huyền kiếm cùng Lưu Quang kiếm rất nhanh đã có xu thế chống đỡ hết nổi, mắt thấy không ngăn cản được bao lâu.
Lưu Ngọc hạ quyết tâm, biến đổi pháp quyết trong tay, khống chế hai kiện Linh khí thoáng lui lại, để Băng Tinh đi qua một chút. Không còn vọng tưởng hai kiện Linh khí có thể ngăn cản toàn bộ, chỉ cần tranh thủ ngăn cản được phần lớn liền được.
Kết quả như vậy cũng không kỳ quái, Ly Huyền kiếm cùng Lưu Quang kiếm chỉ là Linh khí thượng phẩm, mà quạt giấy trong tay Mộng Tuyết lại là Linh khí cực phẩm, phẩm chất chênh lệch không phải vô cùng đơn giản là có thể bù đắp. Huống chi tu vi của đối phương còn cao hơn hai bậc, dù cho có ưu thế Thanh Dương công, cũng vẫn như cũ có vẻ không bằng.
“Bang bang bang!!”
Lưu Ngọc kịp thời né tránh, nhảy ra khỏi thuyền, tránh được một phần đòn tấn công của Băng Tinh màu đen, phần còn lại không thể tránh được nên bị Hộ Thể Diễm Thuẫn chặn lại.
Do pháp lực thuộc tính Thanh Dương Công Hỏa kích phát Hộ Thể Diễm Thuẫn, có thể phòng ngự Băng Tinh màu đen một cách hiệu quả, làm cho tan rã hóa thành hư vô.
Chỉ là sức mạnh của mình cũng không ngừng tiêu hao, cần không ngừng bổ sung pháp lực. Nhưng may mà Hộ Thể Diễm Thuẫn là công pháp căn bản tự mang pháp thuật, tiêu hao pháp lực cực nhỏ, cho nên duy trì trong một đoạn thời gian vẫn là không có vấn đề.
“Ầm!”
Con thuyền biến thành nhiều mảnh lớn nhỏ khác nhau và biến mất hoàn toàn trên mặt sông, phàm nhân trên thuyền ngay cả hài cốt cũng không còn.
Những dòng máu đỏ tươi nổi lên tô thêm một màu khác cho dòng sông.
Sau khi Mộng Tuyết đạo nhân chân chính phát huy thực lực, Lưu Ngọc lập tức cảm nhận được áp lực cực lớn, cùng chênh lệch lẫn nhau.
Dung Hỏa đao biến thành Hỏa Mãng, dưới sự tấn công mạnh mẽ của Viêm Tước có sức mạnh đã tăng lên rất nhiều, vết thương chồng chất liên tục bại lui. Chỉ có thể bị động phòng thủ, mà không có bao nhiêu sức đánh trả. Chỉ nhìn từ bên trên uy thế, cả hai chênh lệch có chút rõ ràng, bại lui chỉ là vấn đề thời gian, chỉ là xem có thể chống đỡ bao lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận