Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1004: Truyền thuyết về Bồng Lai đảo chủ (2)

Trong lúc nói cười, Bạch Tức ngư bị mọi người chia ăn, chỉ còn lại một bàn xương cá bị cạo sạch sẽ.
Bạch Tức ngư tội nghiệp, ngẫu nhiên lấy được tiên duyên, dùng tiên thảo, tu vi tăng vọt, trong số Bạch Tức ngư tu luyện đến tận đây trước giờ không có con cá đạt tới cảnh giới hai mươi năm, nhưng chưa từng nghĩ tất cả những thứ này đều là do nhân tộc ám toán, bị tiên kiếm xuyên thủng, tu sĩ nhân tộc điểm tới rồi ăn, để cả một bộ thân thể hoàn chỉnh cũng không có để lại.
Hưởng thụ xong mỹ vị của Đông Hải, đám người Lục Dương xuống lầu tính tiền, Lục Dương chú ý tới trên quầy trưng bày một pho tượng, pho tượng là một nam tử trung niên có chòm râu dê.
- Pho tượng kia là ai?
Lục Dương theo miệng hỏi.
Lý Hạo Nhiên nói:
- Hắn là Bồng Lai đảo chủ, Tam Sơn đạo nhân, Đông Hải lưu truyền rất nhiều truyền thuyết về Tam Sơn đạo nhân, tỷ như ngư dân ra biển tao ngộ sóng gió mưa sa, Tam Sơn đạo nhân ngẫu nhiên đi ngang qua, tiện tay cứu một thuyền người này, cũng nói ngày sau ra biển đánh cá, có thể đọc thầm cầu nguyện tên của hắn, có thể bảo vệ phù hộ bọn hắn đi ra ngoài bình an.
- Cũng có truyền thuyết là đến ngày mùa thu hoạch, cốc nông bội thu, làm sao đột nhiên rơi xuống mưa sa, cũng là Tam Sơn đạo nhân xuất hiện, không sai biệt lắm truyền thuyết ngư dân ra biển, xem chừng trong hai truyền thuyết này có một cái là lúc đầu, một cái khác là truyền miệng diễn biến ra.
- Cũng hoặc là nơi nào xuất hiện ôn dịch, Tam Sơn đạo ‌ nhân ban thưởng cam lộ Thiên Tuyền, trị bệnh cứu người.
- Nếu không nữa thì là tu sĩ tu luyện đối mặt bình cảnh, tâm thần có ‌ chút không tập trung, Tam Sơn đạo nhân xuất hiện, trợ tu sĩ đột phá.....
- Ngược lại đủ loại truyền thuyết có rất nhiều, đều lưu truyền bốn năm ngàn năm, ai cũng không biết trong truyền thuyết có bao nhiêu là thật, tóm lại trong lòng tu sĩ Đông Hải, Tam Sơn đạo nhân là tín ngưỡng, từng nhà đều bái hắn.
- Muốn nói linh nghiệm, khẳng định không phải đặc biệt linh nghiệm, hắn coi như hóa thân ngàn vạn đều không thỏa mãn được nguyện vọng của tất cả mọi người, Tiên Nhân cũng không có bản lĩnh lớn như vậy.
- Nhưng Tam Sơn đạo nhân thành danh đã lâu, tín ngưỡng đã thành thói quen, có ý linh ký thác, linh hay không linh đã không quan trọng.
- Bồng Lai tam ‌ đảo dùng Bồng Lai vi tôn, nói không chừng nguyên nhân là vì Tam Sơn đạo nhân.
- Nghe nói có đại sự đến từ kim sắc Phật Quốc muốn tới Đông Hải truyền giáo, nhưng bởi vì Tam Sơn đạo nhân, thất bại chấm dứt.
Lục Dương nhớ tới Phạm Trùng:
- Phạm Trùng thân là đồ tôn của Tam Sơn đạo nhân, ỷ thế hiếp người, cảm giác Tam Sơn đạo nhân cũng không tốt giống như trong truyền thuyết nha.
Lý Hạo Nhiên cũng không giải thích được vấn đề này, lắc đầu bất đắc dĩ nói:
- Có lẽ là Tam Sơn đạo nhân hàng năm thâm cư không ra ngoài, ước thúc không nghiêm người phía dưới?
Hắn nhìn về phía Tô Y Nhân, Tô Y Nhân cũng lắc đầu:
- Ta gặp qua Tam Sơn đạo nhân một lần, hắn đối nhân xử thế đều hết sức chu đáo, mặc dù nhìn thấy tu sĩ cấp thấp, cũng không có biểu hiện ra bộ dáng quá mức cao ngạo, không kém nhiều hình ảnh trong truyền thuyết của dân gian, ta cũng không tưởng tượng nổi vì sao Huyền Linh đạo nhân cùng Phạm Trùng là loại bộ dáng kia.
Bất Hủ tiên tử bỗng nhiên nói, có chút không hiểu:
- Tình huống Tam Sơn đạo nhân này như thế nào, làm nhiều truyền thuyết không hợp thói thường như vậy, không có bản sự lớn như vậy cũng đừng chơi đùa lung tung.
Bên trong không gian tinh thần, Bất Hủ tiên tử nằm trên thềm lục địa, phiêu đãng trên mặt biển, đuôi cá cộp cộp vỗ.
Lục Dương chợt nhớ tới mặc dù bây giờ Bất Hủ tiên tử biểu hiện cực kỳ không đáng tin cậy, nhưng tại thời kỳ Thượng Cổ cũng là tồn tại tín ngưỡng, vì thỏa mãn nhu cầu sinh dục của tín đồ, còn tạo ra Tử Mẫu hà cùng Song Sinh hà.
- Tiên tử, trong này có cái gì đó đáng ngờ sao?
- Bản tiên hiểu rõ không nhiều về Tín Ngưỡng lực, Thanh Hà lại hiểu khá rõ về phương diện này, Thanh Hà nói với ta, thân là đầu nguồn tín ngưỡng, nhất định phải khống chế tốt truyền thuyết, tuyệt đối không nên tạo cho mình thành hình ảnh toàn năng, dùng bản tiên làm thí dụ, có tín đồ hướng bản tiên cầu con, bản tiên xác thực có bản sự này, có thể tạo ra Tử Mẫu hà, đáp lại yêu cầu của tín đồ.
- Có tín đồ hướng bản tiên cầu lực lượng, bản tiên không nguyện ý ban cho lực lượng, liền sẽ nói rõ ràng ở trước mặt hắn, miễn cho các tín đồ một người tiếp một người tới cầu bản tiên, thiệt là phiền.
Lục Dương cái hiểu cái không nhẹ gật đầu.
- Khách quan thoạt nhìn không giống như là tu sĩ Đông Hải chúng ta?
Chủ tiệm chú ý tới đoàn người Lục Dương biểu hiện ra dáng vẻ cảm thấy rất hứng thú đối với pho tượng Tam Sơn đạo nhân, tu sĩ bên trong Đông Hải thì không có kiểu biểu lộ này.
Lục Dương gật gật đầu, bọn hắn là ‌ đệ tử Ngũ Hành tông, xác thực không phải tu sĩ Đông Hải.
- Muốn ‌ cúi đầu bái Tam Sơn đạo nhân hay không, hết sức linh nghiệm đó.
Chủ tiệm thoạt nhìn vô cùng thành kính.
Đám người Lục Dương suy nghĩ một chút, chắc đây cũng là văn hóa đặc sắc của Đông Hải, cúi đầu bái cũng tốt.
Lục Dương chắp hai tay trước ngực, cúi đầu với pho tượng Tam Sơn đạo nhân, trong lòng đọc thầm, thái độ thành khẩn, hi vọng vị nhân vật trong truyền thuyết Đông Hải ‌ này có thể phù hộ bọn hắn:
- Hi vọng chuyến đi Đông Hải bình an, không có chuyện gì phát sinh.
Mấy người Mạnh Cảnh Chu ‌ cũng học theo bái một cái.
Vòng trong của Bồng Lai đảo, vị trí hạch tâm của cửu phẩm linh mạch.
Một tên nam tử giữ lại chòm râu dê đang tĩnh toạ bên trên bồ ‌ đoàn, bỗng nhiên oa một tiếng, miệng phun một ngụm máu tươi, thần sắc nghi ngờ không thôi.
- Thần thánh phương nào đang bái ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận