Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1006: Nhị hoàng tử (1)

Lý Hạo Nhiên còn nói thêm:
- Tỉ như nơi hẻo lánh nào đó trong Đông Hải, có hòn đảo chỗ thần bí, chỉ có thời khắc năm cũ và mới giao thế, ngay lúc thủy triều lên mới có thể hiển hiện, trên hòn đảo trải rộng sát cơ, có vô tận Hung thú bảo hộ tiên thảo ở trung ương hòn đảo, dùng tiên thảo có thể bạch nhật phi thăng, trường sinh cửu thị.
- Còn có là đáy biển sâu nhất Đông Hải có một ngọn núi lửa không hoạt động, miệng núi lửa chất đống tro tàn, bên trong tro tàn hiện ra một đóa hoa màu đỏ rực, không biết chủng loại cùng tác dụng, cũng không biết có thể trường sinh hay không.
- Còn có...
Lý Hạo Nhiên nói một hơi hơn mười loại truyền thuyết.
- Đông Hải nơi này có quá nhiều chủng tộc, bắt đầu giao lưu hết sức khó khăn, nên dẫn đến đủ loại truyền thuyết cổ quái kỳ lạ đều có.
- Năm đó khi Tần Hạo Nhiên tới Đông Hải, đi qua phần lớn địa điểm có truyền thuyết, đều là giả.
Nếu thật có tiên dược, Tần Hạo Nhiên liều mạng đều muốn hái một đóa, một đóa đã có thể giải quyết hơn phân nửa nợ nần của Cửu U giáo.
Thậm chí loại địa phương như chỗ sâu trong linh mạch của Doanh Châu đảo này, Tần Hạo Nhiên đều có cân nhắc đi trộm một chuyến.
Nhưng đó là điểm chí mạng của Doanh Châu đảo, đảo chủ Doanh Châu đảo lại là Độ Kiếp kỳ, chỉ sợ hắn có mệnh đi vào, mất mạng đi ra.
Đoàn người hết sức buông lỏng, vui chơi giải trí, chơi đã hơn nửa ngày.
- Lưu tâm, Tàn Nguyệt chân quân đang đi đến bên này.
Tô Y Nhân nhắc nhở.
Vừa dứt lời, một tu sĩ thân hình gầy gò đứng ở trước mặt đám người Lục Dương.
- Nhị hoàng tử cho mời, không biết vài vị có thể nể mặt rời bước?
- Nhị hoàng tử làm sao biết chúng ta đang ở bên trong đây?
Man Cốt kinh ngạc, thủ đoạn của Nhị hoàng tử thật cao minh, vừa tới Bồng Lai đảo đã biết bọn hắn đang ở bên trong đây.
Lý Hạo Nhiên bất đắc dĩ truyền âm: - Bởi vì lục Dương sư huynh thi triển La Hán quyền.
Tu sĩ Đông Hải không biết, tu sĩ Đại Hạ người nào không biết nắm đấm của Lục Dương chuyên trị tóc rậm rạp.
Động tĩnh bên trên Giám Tiên đại hội lớn như vậy, sau khi hơi nghe ngóng đã biết có Lục Dương đến.
Nói thế nào cũng là Nhị hoàng tử, mặc dù địa vị không sánh bằng tiểu sư đệ của Vân Chi như mình, nhưng mặt mũi là muốn cho.
- Vậy liền đi.
Lục Dương cười nói, nhìn một chút vị Nhị hoàng tử này muốn làm gì.
Lục Dương không phải lần đầu tiên thấy Nhị hoàng tử Khương Trúc, thời điểm Yêu quốc tổ chức khai quốc đại điển là Nhị hoàng tử tới, chỉ bất quá khi đó Nhị hoàng tử ở dưới đài trơ mắt nhìn, hắn làm Thiếu giáo chủ ở trên đài đại hiển thần uy.
Tàn Nguyệt chân quân dẫn mọi người vào quán rượu xa hoa nhất vòng ngoài Bồng Lai đảo.
Nhị hoàng tử nhìn thấy đám người Lục Dương đến, cười nghênh đón Lục Dương.
- Nghe qua đại danh Lục Dương đạo hữu, hôm nay xuất gặp mặt quả thật không tầm thường.
Lục Dương chú ý tới trên mặt bàn bày đầy một bàn lớn các món ăn.
Nhị hoàng tử thấy thế, còn tưởng rằng Lục Dương yêu thích món ngon, khiêm tốn nói:
- Tùy tiện chọn mấy món ăn, còn xin Lục Dương đạo hữu đừng ghét bỏ.
Nói là tùy tiện chọn, trên thực tế đều là món ăn chiêu bài của quán rượu này.
Lục Dương không nói gì thêm, hắn là người biết lễ phép, các món ăn bàn này cộng lại cũng không bằng một phần Bạch Tức ngư hai mươi năm, hắn tận lực không chê Nhị hoàng tử không có kiến thức.
- Mạnh công tử, chúng ta đã ba năm rồi không gặp nhau, ta ở Đế Thành thường có thể nghe được phong thái của ngươi từ trong Bình thư.
Nhị hoàng tử Khương Trúc dáng người thẳng tắp, anh vũ bất phàm, cười vỗ nhẹ bả vai Mạnh Cảnh Chu, giống như hảo hữu rất lâu chưa từng thấy qua.
- Hai ngươi nhận biết?
Lục Dương tưởng tượng cũng đúng, người nào bên trong Đế Thành không biết Mạnh Cảnh Chu.
Mạnh Cảnh Chu truyền âm cho Lục Dương:
- Lúc trước khi ta còn lăn lộn phong sinh thủy khởi tại Đế Thành, đánh qua đệ đệ của hắn, đệ đệ ruột cùng cha cùng mẹ, sau sự kiện kia, hai người chúng ta mới quen nhau.
Trong lòng Lục Dương tự nhủ khá lắm, thật không hổ là ác bá Đế Thành, ngay cả hoàng tử đều đánh.
- Chắc hẳn hai vị này chính là Đào Yêu Diệp phát minh Ảo ảnh trong mơ và cùng Thượng Cổ Man Tộc Man Cốt, vậy vị này là.....
Khi Nhị hoàng tử nhìn thấy Lý Hạo Nhiên, chần chừ một thoáng.
Đào Yêu Diệp cùng Man Cốt thường xuyên ra ngoài làm nhiệm vụ, Nhị hoàng tử rất dễ dàng đã có thể nắm giữ tình báo của hắn, duy chỉ có Lý Hạo Nhiên, tuỳ tiện không rời đi tông môn, Nhị hoàng tử không biết hắn.
Tô Y Nhân gọi hắn là ‘Hạo Nhiên’ trên Giám Tiên đại hội bên, không có hô tên đầy đủ.
- Tại hạ Lý Hạo Nhiên, đệ tử Vấn Đạo tông.
- Nguyên lai là Lý Hạo Nhiên đạo hữu, kính đã lâu kính đã lâu.
- Vậy vị này chính là đạo hữu ẩn tu Tô Y Nhân, chư vị mau mời ngồi.
Nhị hoàng tử nhìn thấy Tô Y Nhân kéo tay Lý Hạo Nhiên, nhớ tới tin tức mình nghe được ở bên trong Giám Tiên đại hội, ánh mắt nhìn Lý Hạo Nhiên có chút quái dị, nhưng thường xuyên tu dưỡng khiến cho hắn rất nhanh đã ẩn đi ánh mắt.
- Không biết hoàng tử điện hạ tìm chúng ta cần làm chuyện gì?
Mạnh Cảnh Chu cùng Nhị hoàng tử tiếp xúc qua, biết được mời bọn họ tới đây nhất định là có chuyện.
- Không có gì, bất quá ngươi ta cùng là con dân Đại Hạ, đến Đông Hải gặp nhau, gặp mặt ôn chuyện nhấm nháp mỹ thực của Đông Hải thôi.
Trong lòng Mạnh Cảnh Chu tự nhủ ta tin chuyện ma quỷ của ngươi, ba chiếc trên thuyền lớn của ngươi đều là tu sĩ Đại Hạ, còn cần đến chạy tới đây ôn chuyện với chúng ta?
Man Cốt nghe xong mục đích đơn thuần như vậy, cắm đầu bắt đầu ăn.
Mặc dù mùi vị không sánh bằng Bạch Tức ngư trước đó ăn, nhưng thắng ở chủng loại nhiều, ăn nhiều mấy loại coi như thêm kiến thức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận