Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 601: Thiên Đình Giáo xuất hiện (1)

Đây cũng là thủ đoạn hữu dụng của Luyện khí sư.
Triệu Phá nghiến răng, đã đến nước này, phải sử dụng thủ đoạn mạo hiểm.
Hắn cắn nát cổ tay, tưới máu lên hoạt thi, lỗ chân lông của hoạt thi mở ra, hấp thụ những dòng máu này.
Dưới làn da trắng bệch của hoạt thi có máu chảy, trông giống như sống lại vậy.
- Cùng nhau lên!
Hoạt thi lao tới như voi, Triệu Phá bay lên như đại bàng.
Trong tình huống bình thường, hai người hợp sức đánh một người, do hai người thiếu kinh nghiệm, rất khó phối hợp hoàn hảo.
Nhưng Triệu Phá và hoạt thi thì khác, hắn và hoạt thi thân thiết, phối hợp với nhau vô cùng ăn ý.
Hoạt thi giống như một đại sư võ đạo, quyền cước thế lớn lực mạnh, giống như đao chém rìu đập, mỗi một kích đều mang theo nguy cơ trí mạng, giống như từng đợt sấm sét nổ tung vang dội trên võ đài.
Triệu Phá thì ở trên không cầm kiếm đào và bùa chú, nhắm vào khe hở phòng thủ của Lý Hạo Nhiên mà tấn công.
Một người một thi đánh cho Lý Hạo Nhiên trở tay không kịp, rơi vào thế hạ phong.
Ầm ầm!
Triệu Phá và hoạt thi đồng thời đánh trúng ngực Lý Hạo Nhiên, Lý Hạo Nhiên bay ngược ra ngoài.
Triệu Phá thở hổn hển, phương thức tấn công này rất hao tổn sức lực của hắn và hoạt thi nên hắn phải chiến nhanh thắng nhanh.
- Ba ba ba ! .
Tiếng vỗ tay đơn độc từ phía khán giả vang lên, cả Triệu Phá và khán giả đều nghi ngờ nhìn về phía phát ra âm thanh.
Người vỗ tay giống hệt Lý Hạo Nhiên trên võ đài.
Vậy mà lại là Lý Hạo Nhiên.
Sao có thể, Lý Hạo Nhiên không phải đang ở trên đài sao?
Chỉ có những tông chủ, trưởng lão của các đại thế lực mới mỉm cười, dường như đã nhìn thấu điều gì đó.
- Triệu sư đệ, đánh không tệ, xem ra chỉ dựa vào một phân thân, quả thực không thể đánh bại ngươi.
- Phân thân?
Triệu Phá cau mày, vẫn không hiểu Lý Hạo Nhiên làm thế nào.
Có giống mộc phân thân của Lục Dương sư huynh?
Lý Hạo Nhiên từ tốn giải thích:
- Kim Đan của ta tên là Trọng Sinh Kim Đan, đúng như tên gọi, có thể đứt tay mọc lại, đứt đầu mọc đầu, đứt chân mọc chân.
- Vậy ta chặt hết thân thể, chẳng phải có thể ghép lại thành một thân thể hoàn chỉnh sao?
Đồng tử của Triệu Phá hơi co lại, vậy mà còn có phương pháp này?!
- Sau đó ta xin lời khuyên của Man sư huynh về Cản Thi Thuật. Ta đã sử dụng Cản Thi Thuật để điều khiển thi thể của mình. Tuy sức chiến đấu không bằng bản thể nhưng vẫn có sức chiến đấu 70 đến 80%.
Lý Hạo Nhiên nhếch miệng cười nói:
- Nếu phân thân của ta đánh không lại ngươi, vậy ta và phân thân sẽ cùng nhau tấn công, ngươi nên xử lý như thế nào?
Triệu Phá bắt đầu lo lắng, đánh phân thân đã phí sức như vậy, lại để cho bản thể Lý sư huynh xuất thủ, thế thì còn đánh như thế nào?
Những tu sĩ khác trong nhóm Kim Đan sơ kỳ cũng cảm thấy bất an, Lý Hạo Nhiên biểu hiện ra chiến lực rõ như ban ngày, mười phần khó giải quyết, đây là phân thân, phân thân bản thể liên thủ, ai có thể đánh thắng được.
Trọng tài gầy gò nhìn Lý Hạo Nhiên dưới võ đài, tuyên bố kết quả trận đấu.
- Theo quy tắc của cuộc thi, sau khi cuộc thi bắt đầu, một bên ở dưới võ đài, là bên thua cuộc.
- Triệu Phá, thắng.
Nụ cười của Lý Hạo Nhiên đông cứng trên khuôn mặt.
… Là một kiếm linh thành tinh, Minh Đài có thiên phú về kiếm đạo đủ để sánh ngang với Lục Dương, trong trận đấu ở bảng Kim Đan sơ kỳ, hắn đã đánh đâu thắng đó, bất bại, chỉ có đệ tử Tiên Môn, thiên kiêu bị nghi ngờ là tán công trùng tu mới khiến hắn rơi vào thế khó.
Nhưng ngay cả những thiên tài này cũng bị kiếm thuật siêu phàm của hắn đánh bại, tuy rằng tu vi còn thấp, cũng đã ẩn ẩn có uy năng một kiếm phá vạn pháp chi!
Người chiến thắng trong tổ Kim Đan sơ kỳ là Minh Đài.
Minh Đài đứng trên võ đài, lòng bàn tay ngang với ngực, ngại ngùng vẫy tay chào Tư Không trưởng lão.
Dưới ánh mặt trời, bóng dáng Minh Đài sáng ngời, như được đúc bằng vàng.
- Nhìn thấy Minh Đài, giống như nhìn thấy bóng dáng của Lục Dương.
Mạnh Cảnh Chu cảm khái, hốc mắt đỏ hoe, nhớ lại những năm tháng gian khổ đã qua, rất đau buồn, có thể thấy tình cảm giữa hắn và Lục Dương rất sâu đậm.
- Đáng tiếc, ngươi nói Lục Dương là một người tốt như vậy, sao lại.
Mạnh Cảnh Chu nghẹn lời, khóc không thành tiếng.
Bạch Minh trầm mặc.
Hắn tốt bụng hỏi: - Hay là ngươi cứ khóc đi, để ta lên đài thay ngươi?
Trận đấu bảng Kim Đan trung kỳ đã bắt đầu, Mạnh Cảnh Chu là người đầu tiên lên đài.
Mạnh Cảnh Chu lau nước mắt, vẻ mặt kiên định:
- Không cần đâu, Lục Dương không thể tham gia thi đấu, ta phải kế thừa ý chí của Lục Dương, tiến bước về phía trước, hẳn là hắn trên trời có linh thiêng cũng nghĩ như vậy.
Nói xong, Mạnh Cảnh Chu bước lên võ đài, mỗi bước đi đều vô cùng nặng nề, như đang gánh vác một sứ mệnh gì đó.
Trên khán đài, Lục Dương đang cân nhắc xem có thể dùng quyền tông chủ tạm thời để xử xử cho tên cháu trai Mạnh Cảnh Chu này thua luôn không.
- Vấn Đạo tông, Mạnh Cảnh Chu.
- Mị Tông, Diệp Mộng Âm.
Đối thủ của Mạnh Cảnh Chu là một trong những tông môn siêu phẩm, chân truyền đệ tử của Mị Tông, Diệp Mộng Âm.
Diệp Mộng Âm mặc một chiếc váy dài thướt tha sạch sẽ, làn da trắng ngần như tuyết, khí chất thoát tục, ở bên ngoài là tiên nữ được vô số người theo đuổi.
Mị công của nàng trong số các sư huynh đệ là xuất chúng nhất, chỉ cần nhíu mày là có thể khơi dậy ham muốn sâu thẳm nhất trong lòng nam tử, ngay cả nữ tử, nếu không đủ định lực cũng có thể bị mê hoặc.
Giọng nói của Diệp Mộng Âm rất êm tai, khi tự giới thiệu, xương cốt của người ta như muốn tan chảy.
- Vị sư huynh này, ngươi ra tay nhẹ nhàng một chút, nô gia không chịu nổi sức mạnh lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận