Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1209: Đồ tốt muốn chia sẻ

Tiên đào là tiên vật khó được để Lục Dương cùng Bất Hủ tiên tử đều cho rằng ăn ngon, có thể nghĩ tiên đào mỹ vị bực nào.
Lục Dương thể thảm bị Bất Hủ tiên tử đoạt xá, Đại sư tỷ thờ ơ, còn lộ ra vẻ tươi cười, đây là cảnh tượng quá đáng sợ.
- Tiên tử, ngươi đừng ăn hết, ta còn muốn đưa cho mấy người Đào sư muội nếm thử.
Một rổ tiên đào bày ở trước mặt, Lục Dương làm sao cũng không tiện tự mình độc hưởng.
- Bản tiên nào có ý ăn hết, bất quá là nếm một để nhớ lại hương vị một chút thôi.
Bất Hủ tiên tử lau miệng một cái, trả thân thể lại cho Lục Dương.
- Đại sư tỷ, ta có thể đem tiên đào này cho người khác không?.
- Những tiên đào này đều là của ngươi, ngươi ăn một mình hay là chia sẻ, đều có thể.
Đại sư tỷ vui vẻ đồng ý.
Tiểu sư đệ nguyện ý chia sẻ là chuyện tốt, những tiên đào này đều là nàng hái từ bí cảnh bên trong, nếu tiểu sư đệ còn muốn ăn, nàng lại hái thêm.
- Củng cố xong cảnh giới, đừng quên viết tiếp công pháp.
Vân Chi nhắc nhở.
Lục Dương nghe vậy lúc này vẻ mặt đau khổ, tâm tình tốt khi vừa đột phá cảnh giới cùng ăn quả đào đã biến mất.
Nói đến việc viết tiếp công pháp đã cảm thấy đau cả đầu, thật là khó, lại không biết muốn ăn ở tại Tàng Kinh Các bao nhiêu ngày.
- Tam sư tỷ, cho ngươi thứ tốt.
Lục Dương trước hết nhất tìm tới Cam Điềm sư tỷ cũng đang ở Thiên Môn phong.
Cam Điềm sư tỷ vẫn là dùng một mảnh vải đen bịt mắt trước sau như một, ngồi bên dòng suối đánh đàn, giống như hòa làm một thể với tự nhiên.
Đây là đang lĩnh ngộ trạng thái thiên nhân hợp nhất.
- Thơm quá, là mùi quả đào.
Cam Điềm sư tỷ ở khoảng cách rất xa đã nghe đến mùi thơm của tiên đào, nàng ở Yêu vực đã nếm qua rất nhiều quả kỳ lạ, cũng không bằng cái này.
- Nghe nói là sản phẩm của thiên địa linh căn, là tiên quả chân chính.
Cam Điềm sư tỷ có chút xấu hổ: .
- Tiểu sư đệ ngươi đột phá, sư tỷ cũng không có cho ngươi lễ vật, bây giờ ngược lại là ngươi mang đến lễ vật cho sư tỷ.
- Không thì thế này, sư tỷ cho ngươi đàn tấu một bài " tuyết trắng mùa xuân ", giúp ngươi câu thông Thiên Địa vừa rồi rất tốt?.
- Vậy thì đa tạ sư tỷ.
Bàn tay ngọc của Cam Điềm sư tỷ nhẹ nhàng mơn trớn dây đàn, trong không khí tựa hồ tràn ngập một cỗ mùi thơm nhàn nhạt, ngay cả tiếng chim hót xung quanh cũng vì đó lặng im, đàn tấu theo nàng, giai điệu "Tuyết trắng mùa xuân" chậm rãi vang lên.
Tiếng đàn thanh thúy êm tai, như là suối nhỏ theo khe núi róc rách chảy nhẹ, lại như gió xuân hiu hiu, ấm áp mà nhu hòa.
Lục Dương nhắm mắt lại, cảm giác không tự chủ được lan tràn ra, cảm thụ sơn lâm gió thổi cỏ lay, cảm thụ tự nhiên biến hóa, lúc đầu sau khi hắn đột phá Hóa Thần kỳ cảm giác rất mơ hồ về câu thông Thiên Địa, bây giờ có khúc đàn trợ giúp, thiết thực cảm nhận được loại cảm giác chưởng khống cảnh vật xung quanh, toàn bộ linh hồn đều được thăng hoa.
- Đúng, đàn tu còn có loại tác dụng này, sau này lại để Chu Thiên cũng đánh một khúc cho ngươi.
Thấy cảnh này, Bất Hủ tiên tử nhớ tới Chu Thiên thổi kéo đàn hát mọi thứ đều tinh thông.
- Tiên đào này là từ đâu đến?
Cam Điềm cầm tiên đào hỏi.
- Đại sư tỷ nói là nàng hái được.
Cam Điềm suy tư, Đại sư tỷ?
Nàng nhớ kỹ Đại sư tỷ trước đó nói qua, bí cảnh mà Đại sư tỷ ở đều là hoa đào cùng quả đào, hai cái này có quan hệ gì không?
Nhiệm Vụ điện.
Lục Dương xe nhẹ đường quen đi đến chỗ sâu nhất, cũng không có người ngăn cản.
Đái sư huynh đều nói, Lục Dương bất cứ lúc nào đều có thể tìm hắn.
- Đái sư huynh có bận không?
Lục Dương gõ cửa đi vào.
Đái Bất Phàm trông thấy Lục Dương theo bản năng khẽ run rẩy.
Mặc dù quan sát Lục Dương toàn bộ quá trình đột phá, mới từ Thiên Môn phong trở về không bao lâu, nhưng nhìn thấy Lục Dương ở trong phòng của mình, chắc chắn sẽ có loại cảm giác không ổn.
Giống như một giây sau Lục Dương sẽ nói hắn ra bên ngoài đã làm chuyện gì tốt.
Từ Độ Kiếp kỳ đến Tiên Nhân, đây đều là có tiền lệ.
Mặc dù lần này hắn không có ra ngoài, cũng không đại biểu không sao.
Đái Bất Phàm cảnh giác nhìn Lục Dương: - Ngươi sẽ không phải chạy mà tới với ta ngươi độ thiên kiếp thời điểm đụng phải Tiên Nhân chứ?
Lục Dương trầm mặc.
- Đái sư huynh ngài đột phá đến Hợp Thể trung kỳ thu được năng lực biết trước sao?
Lục Dương cười ha hả, từ phía sau lấy ra một quả tiên đào:
- Đái sư huynh, nghe huynh nói kia, sao ta có thể nhiều lần gây chuyện, ta chỉ cảm thấy ngài quản lý Nhiệm Vụ điện không dễ dàng, vừa hay trong tay có đồ tốt, cho ngài nếm thử.
- Đây chính là tiên đào nghe nói có thể kéo dài thọ nguyên kia?
Trong tình báo thu thập ở Đế thành đã đề cập qua tiên đào này.
- Đúng.
Mặc dù có chút xấu hổ khi nhận lễ vật của sư đệ, Đái Bất Phàm suy tư liên tục, vẫn nhận tiên đào:
- Ngươi ngày sau nếu cần tình báo gì, cứ việc đến tìm ta.
Sau khi Lục Dương rời đi, Đái Bất Phàm quan sát tiên đào một lát, rời đi Nhiệm Vụ điện, đi vào một cổ mộ giấu vách núi cheo leo ở chỗ sâu Vấn Đạo tông.
Hắn đi đến mộ thất chủ, nơi này có một bộ quan tài đen như mực. Phía trước quan tài bày một cái đĩa không, Đái Bất Phàm đặt tiên đào vào trong mâm, lại đốt ba cây nhang, bái ba bái với quan tài, cắm vào lư hương nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận