Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1272: Truy Nguyệt tổ sư cân nhắc chu toàn (1)

- Nơi này là phòng luyện đan.
Lan Đình dẫn theo Lục Dương đi vào sát vách, Lục Dương cảm nhận được phòng luyện đan truyền đến sóng nhiệt liên tục không ngừng, ổn định để người kinh ngạc.
- Lần này mới có một chỗ Địa Tâm Chi Hỏa, phòng luyện đan dẫn Địa Tâm Chi Hỏa lên làm hỏa nhãn, lại thêm các loại chân hỏa, tăng lên nhiệt độ của hỏa diễm, cho đủ loại đặc tính, dùng để luyện đan.
- Truyền thuyết kể rằng đây cũng không phải là lửa tự nhiên, mà là một tiên hỏa thời kỳ Thượng Cổ lưu truyền xuống, một mực thiêu đốt đến bây giờ.
Lan Đình lộ ra thần sắc hướng tới, tiên hỏa thiêu đốt ba mươi vạn năm lâu, Thượng Cổ Tiên Nhân nên cường đại đến mức nào.
Bên trong không gian tinh thần, Bất Hủ tiên tử đang ôm lấy một đống tuyết, bỗng nhiên cảm ứng được cái gì, ngạc nhiên nói.
- Ài, đây không phải lửa lúc trước bản tiên nướng đồ ở trên mặt trăng lưu lại à?
- Lúc trước Ứng Thiên Tiên lười nhác dọn cây nguyệt quế về, liền đề nghị dứt khoát ở trên mặt trăng đốt lửa ăn cơm là được.
- Lúc ấy ăn quá mức hưng phấn, Ưng Thiên Tiên bọn hắn đều ăn quá no hôn mê, vẫn là bản tiên đều đưa cả đám bọn hắn về.
- Chẳng lẽ lúc ấy bản tiên chỉ lo chuyển người, quên dập lửa rồi?
Bất Hủ tiên tử biết sai liền đổi, làm bộ chuẩn bị dập tắt tiên hỏa, bị Lục Dương tranh thủ thời gian cản lại.
- Thánh thượng biết sai có thể đổi thật khiến người vui mừng, là minh quân ít có trong lịch sử, chỉ bất quá bách tính còn cần dùng tiên hỏa sinh hoạt, cũng không cần phải dập tắt.
- A, vậy được rồi.
Bất Hủ tiên tử thực sự là một đời minh quân, sau khi bị tâm phúc ngăn lại hành vi hoang đường, không có tức giận, nhìn chung lịch sử đều cực kỳ hiếm thấy.
- Bên tay phải là cấm khu, còn mời Lục Dương sư huynh tuyệt đối không thể tới gần nơi đó, miễn cho nguy hiểm đến tính mạng.
Lan Đình chỉ vào phía bên phải phòng luyện đan, là một chỗ cung điện nhìn trang hoàng xa hoa, cửa vào cột gỗ chèo chống cung điện đều có cao hơn mười mét.
- Nơi đó là?
- Suối nước nóng. Địa Tâm Chi Hỏa còn rất sung túc, các tiền bối xây dựng Tiên cung thuận tiện kiến tạo suối nước nóng. Lan Đình lại chỉ vào bên trái nói:
- Bên tay trái là phòng luyện khí cùng phòng luyện đan, nguyên lý gần giống, cũng là vì lợi dụng Địa Tâm Chi Hỏa.
Trợ giúp Tiên cung lưu lại Địa Tâm Chi Hỏa, để phòng luyện đan, ao suối nước nóng, phòng luyện khí có thể tiếp tục tồn tại, đây là đại công đức, Lục Dương cảm thấy nếu lực lượng công đức có thể tu tiên, mình sớm đã dựa vào lực lượng công đức tu luyện tới Độ Kiếp kỳ.
Lục Dương hơi kinh ngạc, không nghĩ tới loại địa phương tất cả đều là nữ tu như Nguyệt Quế Tiên Cung còn có phòng luyện khí chuyên môn, bình thường mà nói rất ít có nữ tu nguyện ý luyện khí.
Dù sao nữ tu theo đuổi tu vi đồng thời cũng theo đuổi ưu nhã cùng cảm giác đẹp đế, ti như Lục Dương chưa thấy qua nữ tu vung mạnh đại chùy giống như Man Cốt, cũng chưa từng thấy qua nữ tu có thân thể chia năm xẻ bảy giống như Lý Hạo Nhiên.
- Lục Dương sư huynh cảm thấy nữ tu chúng ta luyện khí rất kỳ quái?
Lan Đình phát giác được ánh mắt Lục Dương khác thường, đại khái đoán được hắn đang suy nghĩ gì.
- Không có không có.
Lục Dương xấu hổ cười nói.
- Nghĩ như vậy cũng không kỳ quái, bên ngoài quả thật rất ít có nữ tu làm luyện khí sư, là Tiên cung chúng ta có chút chỗ đặc thù.
- Chỗ đặc thù?
- Chúng ta có cây nguyệt quế.
Gặp Lục Dương vẫn là đầu óc mơ hồ, Lan Đình liền dẫn Lục Dương đi vào một rừng cây nhỏ, rừng cây nhỏ đều là cây nguyệt quế, nếu đưa ra bên ngoài đi bán, có thể bán ra cái giá trên trời.
Còn chưa tiến vào rừng cây nguyệt quế, Lục Dương đã nghe được đông đông đông tiếng vang trầm trầm, giống như là hai loại vật nặng đang va chạm vào nhau.
Sau đó hắn liền thấy rất nhiều đệ tử Tiên cung thay phiên dùng lưỡi búa chặt cây nguyệt quế, đều mệt thở hồng hộc, mồ hôi chảy không ngừng, rất khó tưởng tượng các nàng ở bên ngoài đều là một bộ hình tượng tiên tử không ăn ngũ cốc. Lục Dương phát hiện trong khi đệ tử Tiên cung bổ về phía cây nguyệt quế, cây nguyệt quế sẽ xuất hiện một lỗ hổng, lập tức lỗ hổng chẳng mấy chốc sẽ bù đắp, giống như là lỗ hổng chưa hề xuất hiện qua, đệ tử Tiên cung cần tiếp tục đốn cây, cuối cùng lại khôi phục, nên không thể ngừng.
- Đây là?
- Đây là truyền thống tổ sư Truy Nguyệt chân nhân lưu truyền xuống, truyền thuyết nói rằng Thượng Cổ Tiên Nhân - Ứng Thiên Tiên thường xuyên dùng lưỡi búa chặt cây cây nguyệt quế, nguyên nhân không rõ, Truy Nguyệt chân nhân cho rằng mọi cử động của Thượng Cổ Tiên Nhân đều có thâm ý, cái này tất nhiên là một loại phương pháp tu hành nào đó, cho nên chủ trương dùng lưỡi búa chém vào cây nguyệt quế tu luyện.
- Cây nguyệt quế này hoàn toàn chính xác rất chịu chặt, nếu là một búa không cách nào chặt đứt, lỗ hổng sẽ khép lại.
Lan Đình xấu hổ cười nói:
- Chúng ta đều vung lên lưỡi búa bổ cây nguyệt quế, vi thế động tác vung mạnh chùy khi luyện khí ở trong mắt chúng ta cũng không tính là hành vi thô tục gì.
- Về phần vung mạnh chùy khi luyện khí cần khí lực rất lớn, chúng ta chặt cây nguyệt quế đều luyện được.
Lục Dương vừa định gật đầu, bỗng nhiên suy nghĩ đã chặt cây nguyệt quế là truyền thống của Nguyệt Quế Tiên Cung, đây chẳng phải là nói Lan Đình cũng chặt qua? Nếu Lan Đình cũng đốn cây, thế cả ngày dùng váy cạp nhẹ nhàng chiến đấu hợp lý sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận