Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 168: Lục Dương xuất chiến

"Trận đấu tiếp theo, Lý Hạo Nhiên của Vấn Đạo Tông đối đầu với Long Tường của Ngũ Hành Tông."
"Lý Hạo Nhiên có Hỏa Linh Căn à?" Khâu Tấn An đột nhiên hỏi.
"Đúng vậy, có chuyện gì sao?"
"Thú vị rồi đây, Long Tường của Ngũ Hành Tông ta là Thủy Linh Căn, Trận này là Hỏa đấu Thủy."
Trên Quãng Trường Diễn Võ, Lý Hạo Nhiên và Long Tường chấp tay.
"Xin chỉ giáo."
"Không dám nhận."
Hai người im lặng, không nói thêm lời nào.
Trận đấu vừa bắt đầu, Long Tường chủ động tấn công trước, như thể rồng vọt trên biển cả, tạo cho người ta cảm giác như sóng to gió lớn. Y cầm hai thanh băng đao, băng đao phát ra từng luồng khí lạnh buốt, nhiệt độ trên khắp Quãng Trường Diễn Võ đều đang hạ xuống.
"Phi Long Nhất Kích!"
Long Tường hét lớn một tiếng, đối mặt với y nắm đấm của Lý Hạo Nhiên.
Lục Dương nhíu mày, Lý Hạo Nhiên không phải là Thể Tu, sao lại tay không tấc sắt, không dùng bất cứ vũ khí nào, ngay cả Man Cốt còn biết dùng vũ khí để chiến đấu.
Long Tường không biết nội tình của Lý Hạo Nhiên, không thấy có vấn đề gì, dùng đao chém về phía Lý Hạo Nhiên.
Trên người Lý Hạo Nhiên chợt bốc lên muôn vàn vòng lửa, hắn ta chỉ vào Long Tường, nói một tiếng "đi", vòng lửa liền chùm lên người Long Tường.
"Thủy Khởi, Kinh Đào!"
Long Tường thi triển pháp thuật, sau lưng hiện lên hư ảnh sóng biển, khán giả dưới đài còn loáng thoáng nghe thấy tiếng sóng vỗ.
Hư ảnh sóng biển xua tan vòng lửa, Lý Hạo Nhiên thấy vậy, tiến nhanh về phía trước, đường quyền đỏ rực một lớp lại đến một lớp đánh lên người của Long Tường.
Dưới chân của Lý Hạo Nhiên có dung nham sôi trào, đây là kết quả của việc hắn ta ngâm mình trong dung nham trong một năm.
Dung nham đối chọi với sóng biển, rõ ràng chỉ là hư ảnh của sóng biển, nhưng sau khi va chạm với dung nham lại bốc ra hơi nước, khắp sân sương mù dày đặc, chỉ có thể nghe thấy âm thanh đối chọi của Lý Hạo Nhiên và Long Tường.
Quyền pháp của Lý Hạo Nhiên kinh người, hoàn toàn khác hẳn ấn tượng thường ngày, Long Tường không giỏi cận chiến, đối phó một cách rất khiên cưỡng, cơ thể bị đánh trúng nhiều lần.
May mắn thay sức tấn công của Lý Hạo Nhiên không đủ mạnh, nên chỉ gây thương tích nhẹ trên người Long Tường.
Long Tường giơ tay lên, ngưng tụ sương mù trên sân thành cột nước, đập về phía Lý Hạo Nhiên.
Lý Hạo Nhiên không thể tránh kịp, bị cột nước đánh trúng, cả người đều ướt sũng.
Lý Hạo Nhiên lại giao chiến với Long Tường, nhưng lần này Long Tường chiếm ưu thế, không biết do đâu mà động tác của Lý Hạo Nhiên trở nên chậm chạp.
Lý Hạo Nhiên nhíu mày, nhận ra căn nguyên của vấn đề.
Long Tường cười ha hả: "Lý huynh, huynh rất thông minh, nhanh vậy thì đã nhận ra bẫy của ta, nhưng đã muộn rồi, huynh bị cột nước dội ướt, ta có thể điều khiển trọng lượng của nước, bây giờ huynh vác nặng mà chiến đấu, động tác tất nhiên không thể nhẹ nhàng như lúc đầu được, huynh thua rồi!"
Nào ngờ Lý Hạo Nhiên lộ ra nụ cười: "Thế à? Ta thì không nghĩ vậy."
Long Tường muốn giơ tay tấn công nhưng phát hiện bản thân không cử động được.
"Ngươi đã làm gì!" Long Tường trừng to hai mắt, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Trên cơ thể Lý Hạo Nhiên bốc lên ngọn lửa, làm bay hơi hết hơi nước, hắn ta chậm rãi đi tới trước mặt Long Tường, nói: "Quần áo của huynh đã bị ta luyện hóa rồi."
Lúc này Long Tường mới hiểu ra, những cú đấm Lý Hạo Nhiên đánh lên người mình không phải để tấn công, mà là dùng để luyện hóa quần áo của mình, luyện hóa chúng thành một cái thùng sắt, mà Long Tường chính là con mồi trong cái thùng đó, không tài nào chạy thoát.
Phương thức chiến đấu của Vấn Đạo Tông bọn ngươi đều kỳ quái đến thế!
Đây là phương thức chiến đấu mà con người có thể nghĩ ra à?!
Lý Hạo Nhiên lại giải thích: "Ta từng nghe Lục Dương sư huynh nói, khi chiến đấu có thể dùng Nhẫn Trữ Vật để lấy đi quần áo của kẻ địch, lúc đó ta bèn nghĩ, nếu đã có thể lấy đi quần áo của kẻ địch, vậy tại sao không thể luyện hóa quần áo của chúng, bây giờ xem ra, cách nghĩ của ta đã đúng."
Khâu Tấn An nhìn Lục Dương với vẻ ngạc nhiên, làm thế nào để nghĩ ra phương thức chiến đấu vô liêm sỉ như vậy.
"À đúng rồi, đây là Vấn Đạo Tông, vậy thì giải thích được rồi."
Chiến thắng ba trận liên tiếp, chiến thắng của nhóm Trúc Cơ đã chắc như đinh đóng cột.
Tuy nhiên tính chất của lần tỉ thí này là giao lưu, nên dù thắng bại đã định, hai trận sau vẫn phải tiếp tục.
Trận thứ tư là Đào Yêu Diệp, độ hiếm có của Vũ Hóa Tiên Thể còn hơn cả Đơn Linh Căn, uy lực kinh người, xét về đánh đấu tay đôi, còn nhỉnh hơn Lý Hạo Nhiên một chút.
Nhưng nằm ngoài dự đoán của mọi người, Đào Yêu Diệp thế mà lại thua rồi.
Người đánh bại Đào Yêu Diệp là một thiếu niên áo trắng, cảnh giới Trúc Cơ Trung Kỳ, lớn hơn Đào Yêu Diệp một tuổi.
Lúc này, Đào Yêu Diệp mới ở cảnh giới Trúc Cơ Sơ Kỳ, pháp lực có chút kém cạnh khi so với thiếu niên áo trắng, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu cũng không bằng đối phương.
"Người tiếp theo." Thiếu niên áo trắng lạnh lùng nói, y không xuống sân mà chọn tiếp tục chiến đấu.
Đệ tử thứ năm mà Khâu Tấn An chọn để ra trận thấy thiếu niên áo trắng mạnh bạo như vậy, biết y trước giờ đều như thế, không nói gì mà tự nguyện từ bỏ tư cách tham gia.
Đào Yêu Diệp có chút không cam lòng, cô từ nhỏ đến lớn đều luôn đứng đầu, chưa thua qua bao giờ, pháp thuật của đối phương xuất quỷ nhập thần, cô thậm chí còn chưa phát huy được ưu thế của Vũ Hóa Tiên Thể thì đã thua rồi.
Sau lưng có người khẽ vỗ vai Đào Yêu Diệp.
Đào Yêu Diệp thấy người đó, nước mắt lưng tròng: "Sư huynh, muội thua rồi."
Người đó lau nước mắt cho Đào Yêu Diệp, an ủi: "Tu vi của muội còn thiếu, kinh nghiệm chưa đủ, còn nhỏ hơn đối phương một tuổi, hơn nữa, đại sư tỷ từng với ta rằng Vũ Hóa Tiên Thể ở giai đoạn đầu chưa có nhiều ưu thế."
"Nếu muội đã gọi ta một tiếng sư huynh, vậy thì dù có thế đi nữa thì ta cũng phải thắng gã ta."
Khâu Tấn An thấy cuối cùng cũng thắng được một trận, vừa cười vừa giới thiệu: "Đây là đồ đệ nhỏ của ta, Bạch Minh, cũng là đệ tử mà ta tâm đắc nhất, đã học được ba trong năm loại pháp thuật Ngũ Hành, thậm chí pháp thuật thuộc tính Hỏa cũng đã sắp luyện ra Chân Hỏa, trong cuộc thi của tông môn, nó đã càn quét trong cảnh giới Trúc Cơ, giành lấy vị trí quán quân. ".
Tu luyện pháp thuật Ngũ Hành vô cùng khó khăn, giữa cái loại pháp thuật còn xung đột với nhau, chỉ cần sơ suất một chút, toàn bộ tu vi đều sẽ bị phế, ở trong cảnh giới Trúc Cơ, Bạch Minh thành thạo ba loại thuộc tính pháp thuật, quả thực cực kỳ hiếm thấy.
Sự xuất hiện của Bạch Minh đã mang lại tự tin cho Khâu Tấn An: "Không phải ta khoe, nhưng các người có bảo ai lên thì cũng như nhau cả thôi."
Mặc dù thua ba trận, nhưng thế trận áp đảo do Bạch Minh mang lại khiến Khâu Tấn An cười toe toét.
"Không biết quý tông sẽ cử ai tham gia trận đấu tiếp theo?"
"Ta."
Bất Hủ Tiên Tử thay Lục Dương trả lời.
Trên Quãng Trường Diễn Võ, một bóng người chậm rãi bước tới, bước chân vững chắc, không nhanh cũng không chậm, chính là Lục Dương.
Chẳng qua đầu của tên Lục Dương này trọc lóc, vẻ mặt hiền từ, hoàn toàn trái ngược với ấn tượng của mọi người về Lục Dương trong thường ngày.
Bạch Minh phá bỏ biểu cảm lạnh lùng, lộ ra vẻ mặt không thể tin được, như thể vừa gặp ma.
Đương nhiên là y biết Lục Dương, đại diện Tông Chủ của Vấn Đạo Tông, đang ngồi trên khán đài, vậy người xuất hiện trước mặt mình là ai?!
"Phân thân!" Nhãn lực của Khâu Tấn An ra sao, vừa nhìn liền xem thấu lai lịch của tên Lục Dương trên Quãng Trường Diễn Võ.
Nhưng điều này càng không thể, Lục Dương bất quá là giai đoạn Trúc Cơ, làm sao có thể có phân thân?
Trong nhận thức của ông ta, không có bất kỳ công pháp, pháp thuật nào có thể làm được điều này!
"Nói một cách chính xác, thì đó là phân thân từ cây Bồ Đề." Bất Hủ Tiên Tử bổ sung.
Lục Dương sử dụng Chủng Thụ Quyết trồng chính bản thân mình xuống, trên cây Bồ Đề mọc ra hai người, một bản thể, và một phân thân đầu trọc.
"Phân thân trong 72 phép đại thần thông?!" Khâu Tấn An kinh hãi, ngoài Vân Chi, những tu sĩ khác trong cảnh giới Trúc Cơ làm sao có thể học được pháp thuật như vậy?
"Không, không đúng, đó là phân thân thuộc hệ Mộc!" Trong lòng của Khâu Tấn An dậy sóng, trước đây chưa từng có pháp thuật như vậy, đây là sáng tạo ra một bộ pháp thuật mới!
Là ai?!
Là Vân Chi, hay là...
Ánh mắt của Khâu Tấn An dời sang Lục Dương, khóe mắt khẽ giật, trước đây ông ta nghe người của Vấn Đạo Tông rằng Lục Dương vượt cấp khiêu chiến, những tưởng là dùng thủ đoạn gì đó.
Nếu pháp thuật thực sự do người này sáng tạo ra, vậy chuyện vượt cấp khiêu chiến nói không chừng chẳng phải lời điêu ngoa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận