Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 304: Nguyên nhân Tần Hạo Nhiên bị đuổi giết (2)

Lý Hạo Nhiên lắc đầu, sờ cằm phân tích, thông qua việc bị ký ức của Tần Hạo Nhiên tra tấn liên tục, kiến thức dự trữ của hắn cũng nhanh chóng tăng trưởng.
- Hẳn là không biết, từ những mảnh vỡ ký ức mà ta biết, cùng với độ hiểu biết của ta về Tần Hạo Nhiên, tình huống có khả năng nhất chính là Tần Hạo Nhiên lấy một khoảng linh thạch từ bảo khố Cửu U giáo để đăng ký một thương hội cỡ nhỏ, thành viên là Tần Hạo Nhiên cùng mười mấy người của Cửu U giáo.
- Sau đó dùng một chút thủ đoạn, hoặc là nói nhanh chóng kiếm một khoản tiền trong thời gian ngắn nhưng sẽ có rủi ro sau này, để thương hội cỡ nhỏ làm ăn phát đạt, phát triển vui vẻ phồn vinh.
- Thương hội cỡ nhỏ tìm một bên cho vay tiền mượn mấy lần, mỗi lần đều trả lại đúng hạn.
- Làm như vậy, bên cho vay tiền khi đánh giá thương hội cỡ nhỏ này sẽ cảm thấy uy tín bọn hắn cao, sản nghiệp tốt, tương lai tiền đồ vô cùng vô tận.
- Lúc thương hộ cỡ nhỏ đưa ra ý muốn mượn một khoản tiền lớn để mở rộng thế lực của mình, khả năng cao bên cho vay tiền sẽ đồng ý.
- Khi cầm được tiền, thương hội cỡ nhỏ liền có thể mượn danh nghĩa làm ăn chính đáng, tiêu xài toàn bộ linh thạch. Còn trên thực tế chính là âm thầm chuyển toàn bộ linh thạch đến Cửu U giáo.
- Cuối cùng thương hội cỡ nhỏ tuyên bố phá sản.
- Bởi vì lúc Tần Hạo Nhiên đăng kí thương hội cỡ nhỏ theo diện thương hội trách nhiệm hữu hạn, thương hội lấy tiền vốn đầu tư làm trách nhiệm gánh chịu, thành viên thương hội không phải gánh chịu trách nhiệm, biên cho vay tiền đương nhiên không có cách nào trực tiếp yêu cầu trả nợ đối với cao tầng Cửu U giáo như Tần Hạo Nhiên.
Lý Hạo Nhiên kết luận:
- Cứ như vậy, Tần Hạo Nhiên cùng Cửu U giáo mượn đến tiền, còn không cần trả lại, kế hoạch rất hoàn mỹ.
Lục Dương nghe xong, cảm thấy đám chủ nợ truy sát Tần Hạo Nhiên hình như cũng hợp tình hợp lý.
Có thể hiểu được.
- May mắn Tần Hạo Nhiên chết rồi, nợ nần của hắn ngươi không cần gánh chịu.
Mạnh Cảnh Chu thay Lý Hạo Nhiên cảm thấy may mắn, nếu không cho dù bán Lý Hạo Nhiên đi, đừng nói là trả tiền, ngay cả phần lãi cũng trả không xong.
- Hi vọng như thế.
Lý Hạo Nhiên cũng không có cảm giác được an ủi, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn ăn không ngon ngủ không yên.
Chiếu theo luật pháp, hắn quả thực sẽ không phải kế thừa nợ nần kiếp trước, nhưng đám chủ nợ có làm theo luật pháp hay không thì không biết.
Từ pháp luật trên giảng, hắn xác thực sẽ không kế thừa kiếp trước nợ nần, nhưng đám chủ nợ có nhận hay không pháp luật liền khó nói chắc.
Tên lừa đảo Tần Hạo Nhiên, chết đáng đời!
Lục Dương vỗ vỗ bả vai Lý Hạo Nhiên:
- Cứ ở lý trong động phủ mãi cũng không tốt, không bằng ra ngoài đi dạo, có ý tưởng Kết Đan chưa?
Lý Hạo Nhiên lắc đầu:
- Chưa có.
Thật ra trong trí nhớ của hắn có kinh nghiệm Kết Đan của Tần Hạo Nhiên, nhưng hắn không muốn đi theo con đường của Tần Hạo Nhiên.
- Vậy thì tốt, ngươi cũng nên Kết Đan, ra ngoài đi dạo, thay đổi tâm tình, nói không chừng có thể tìm được cơ duyên Kết Đan.
- Có hai vị đại năng Kim Đan kỳ chúng ta hộ đạo cho ngươi, cam đoan chuyến này tuyệt đối không có chút nhầm lẫn!
Mạnh Cảnh Chu giơ ngón tay cái của mình lên, đương nhiên không hề quên mục đích ban đầu chuyến đi lần này của mình là khoe khoang hai người bọn họ đã Kết Đan.
Lý Hạo Nhiên trầm mặc.
Kết Đan thì đã sao! Ta có cảm ngộ tu luyện của đại năng Hợp Thể đỉnh phong, sớm muộn gì cũng có thể vượt qua hai người!
Nếu không phải vì đại sư tỷ ra lệnh tuyệt đối không được rời khỏi Vấn Đạo tông, nếu không hắn cũng đã đi vào rừng rậm tìm kiếm cơ duyên Kết Đan rồi.
Điều kiện duy nhất để Lý Hạo Nhiên có thể rời khỏi Vấn Đạo tông, chính là có Lục Dương dẫn đầu.
Được Lục Dương dẫn đầu, còn ai toàn hơn so với Ngũ trưởng lão, dù gặp tiên nhân cũng không cần sợ.
- Trước khi ra ngoài, ta phải nói cho sư phụ đã.
- Đi.
Ba người tìm tới Ngũ trưởng lão đang luyện khí, Ngũ trưởng lão cầm một thanh đại thiết chùy, gõ gõ đập đập vào binh khí, hoa lửa văng khắp nơi, mỗi một kích đều giống như núi lớn va chạm, Địa Long xoay người, đất rung núi chuyển.
- Là Hạo Nhiên hả, sao vậy?
Ngũ trưởng lão thấy ba người Lục Dương tìm hắn, liền dừng lại rèn sắt, thu nhỏ đầu búa, gõ gõ cái lưng cứng ngắc.
- Là như vậy sư phụ, ta muốn cùng Lục sư huynh, Mạnh sư huynh đi ra ngoài...
Lý Hạo Nhiên giản lược nói tóm tắt tình huống của mình, Ngũ trưởng lão liên tiếp gật đầu, có thể hiểu được nỗi khó xử của Lý Hạo Nhiên, chuyện này tương đương với việc Lý Hạo Nhiên mỗi ngày đều phải xử lý chuyện của cả một đại tông môn, bực mình vô cùng.
Nếu không cũng sẽ không để Bất Ngũ đạo nhân làm tông chủ.
- Vân Chi sư điệt từng nói, nếu ngươi ra ngoài có Lục Dương, vậy sẽ không xảy ra chuyện, các ngươi đi đi.
- Vậy có cần nói với đại sư tỷ một tiếng không?
Lý Hạo Nhiên hỏi, hắn rời khỏi tông môn, luôn cảm thấy chột dạ.
- Đại sư tỷ có việc ra ngoài, trong thời gian ngắn sẽ không quay trở về.
Lục Dương nói, toàn bộ Vấn Đạo tông khả năng chỉ có hắn biết rõ đại sư tỷ đi làm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận