Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1005: Đại năng cái thế

Tam Sơn đạo nhân bình phục khí tức, bấm ngón tay tính toán, mong muốn tính ra nền móng đối phương, còn chưa tính ra kết quả, liền chịu hai bàn tay, đánh cho hắn đầu óc choáng váng.
- Có đại năng cái thế dạo chơi nhân gian, bái tượng thần của ta?
Tam Sơn đạo nhân không chắc đạo của đối phương, nhưng chỉ là bái một cái đã để cho mình trọng thương, khi mình cố gắng tính ra nền móng còn bị phản kích, nói rõ đối phương vô luận là vị cách hay là thủ đoạn, đều cao hơn mình.
- Đánh hai bàn tay không tính nặng, nói rõ đại năng cái thế cũng không có ác ý với ta?
Đại năng cái thế hỉ nộ vô thường, Tam Sơn đạo nhân chỉ hy vọng đối phương là đi ngang qua Đông Hải, không nên dừng lại.
- Có vẻ như vị đại năng cái thế kia còn cầu nguyện vọng?
Hắn vừa rồi vội vàng thổ huyết, không có lưu ý vị đại năng kia hứa nguyện vọng gì.
Vị đại năng kia tất nhiên là thế hệ có khả năng Thông Thiên, có nguyện vọng gì cần mình hỗ trợ chứ.
Tam Sơn đạo nhân lắc đầu, không đi nghĩ chuyện này, đại khái là vì trêu đùa mình.
Hắn làm việc xưa nay cẩn thận, biết những người nào có thể trêu chọc, những người nào không thể trêu chọc.
- Lúc trước sao lại nghĩ quẩn muốn lợi dụng Tín Ngưỡng lực tu luyện?
Tam Sơn đạo nhân phiền não, nếu không phải như thế, cũng không đến mức rơi vào bộ dạng như hiện tại.
Định Phong thượng nhân đứng vị trí ở cửa hang hạch tâm của linh mạch cửu phẩm, khom người cúi đầu:
- Đảo chủ, Nhị hoàng tử Đại Hạ - Khương Trúc đến Bồng Lai đảo, mong muốn thấy ngài.
Tam Sơn đạo nhân lau đi máu trên khóe miệng, đang lúc phiền lòng, thế nào có tâm tư gặp người ngoài.
Hắn vừa định nói không thấy, bỗng nhiên ý thức được Đại Hạ Nhị hoàng tử không phải người Đông Hải, vị cao nhân cái thế kia rõ ràng cũng không phải người Đông Hải, không phải đã sớm bái mình thổ huyết, làm sao đợi đến hôm nay.
Muốn nói biến số lớn nhất gần đây của Đông Hải chính là đội tàu của Nhị hoàng tử.
Chẳng lẽ cao nhân cái thế kia đang ở bên trong đội tàu của Nhị hoàng tử, mới vừa rồi là cho hắn một hạ mã uy?
Lời từ chối đến một bên miệng, tạm thời đổi lời nói:
- Vậy thì đi gặp mặt một lần.
- Bái cái gì Tam Sơn đạo nhân, đại nhân như bản tiên ở chỗ này ngươi không bái!
Bất Hủ tiên tử tức giận dùng đuôi cá vừa đi vừa đánh mặt Lục Dương, khiến cho mặt mũi Lục Dương tràn đầy nước.
- Chẳng lẽ bản tiên không gánh nổi an toàn của các ngươi trong Đông Hải sao?
Bất Hủ tiên tử nàng thân là người đứng đầu ngũ tiên, tung hoành thượng cổ, thiên hạ vô song, tín đồ mong muốn bái nàng có thể đứng đầy một tinh cầu, không nghĩ tới Lục Dương không bái mình, lại đi bái Tam Sơn đạo nhân nghe đều chưa nghe nói qua.
- Tiên tử đừng nóng giận, chỉ là trải nghiệm một chút, không phải bái thật.
Lục Dương liên tục xin lỗi nói rõ lí do.
Bất Hủ tiên tử tức giận nhếch quai hàm, hai tay ôm ngực, quay đầu đi chỗ khác, không nguyện để ý tới Lục Dương.
Lục Dương khuyên một hồi lâu, Bất Hủ tiên tử lúc này mới nguyện ý phản ứng Lục Dương, nhưng vẫn vểnh môi.
- Ngươi bái hắn cũng vô dụng, ngươi đường đường là Nhị đương gia Bất Hủ nhất mạch, có bản tiên bao bọc, mệnh cách cao hơn hắn nhiều.
- Nói không chừng ngươi bái hắn lần này, hắn đều thổ huyết.
Lục Dương bị Bất Hủ tiên tử dọa sợ, ngượng ngùng nói:
- Không thể nào chứ? Tiên tử ngài trước kia ở khánh điển tông môn không phải cũng bái qua ba vị tổ sư gia sao?
- Cái đó không phải là cùng một chuyện, lại không nói bản tiên là khách khanh trưởng lão của Vấn Đạo tông, bái cúi đầu tổ sư gia tông môn không có gì, ba vị kia cũng không có lợi dụng Tín Ngưỡng lực tu hành.
- Không tin thì ngươi trở lại tông môn thử một chút đi bái Tam đương gia, cam đoan ngươi bái một cái, hắn nôn một ngụm máu, ngươi bái một cái hắn nôn một ngụm máu.
Nghe Bất Hủ tiên tử nói rất trôi chảy, Lục Dương cảm thấy ngày sau vẫn ít bái người mới tốt, miễn cho dẫn xuất mầm tai vạ.
Tam đương gia còn dễ nói, ngược lại có bất hủ đạo quả hình thức ban đầu, nôn hai ngụm máu không có gì đáng ngại, Bồng Lai đảo chủ mà thổ huyết, hắn thật không gượng dậy nổi.
- Đội tàu của Nhị hoàng tử tới?
Đám người Lục Dương lưu ý đến ba chiếc thuyền lớn dừng sát ở Bồng Lai đảo, cực kỳ dễ thấy, không ít tu sĩ đi qua nhìn náo nhiệt.
Lần trước Đại Hạ triều đình gióng trống khua chiêng tới Đông Hải, vẫn là chuyện ba trăm năm trước, là tân nhiệm đảo chủ Doanh Châu đảo thượng vị.
Lục Dương trông thấy Nhị hoàng tử xuống thuyền, bên cạnh có mấy tên người hầu đi theo, đều có thể là tu sĩ Hợp Thể kỳ xuất hiện bên trong Danh sách Hợp Thể kỳ của Đại Hạ vương triều xuất hiện ở bên trên khánh điển tông môn.
Mà trên danh sách đều là cừu gia của sư phụ.
- Bên trong đám người hầu tựa hồ có một người không nằm ở trong danh sách, là tu sĩ Hợp Thể triều đình âm thầm bồi dưỡng, hay là Độ Kiếp kỳ?
Lục Dương cảm thấy càng khả năng lớn là vế sau.
- Nói ra thì Đông Hải có truyền thuyết gì về trường sinh đại dược sao?
Lý Hạo Nhiên gật đầu: - Có, mà lại có không ít.
- Tỉ như truyền thuyết chỗ sâu trong bát phẩm linh mạch của Doanh Châu đảo có một gốc trường sinh tiên dược, là năm đó được Trường Thanh chí tôn thời thượng cổ trồng.
Lục Dương quay đầu trở lại không gian tinh thần hỏi thăm nhân sĩ biết chuyện này:
- Trường Thanh chí tôn là ai?
Bất Hủ tiên tử đang bắt cá ở dưới biển, khi nói chuyện còn phun bong bóng:
- Là Bán Tiên có được Trường Sinh đạo quả, còn tuyên bố muốn cùng bản tiên tranh vị trí đạo quả, bị bản tiên ra hai quyền quật ngã, không chịu nổi một kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận