Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 573: Các phương chuẩn bị

Tin tức triều đình tổ chức tranh tài nhanh chóng lan truyền khắp đại lục, vì địa điểm trận chung kết được chọn tại Vấn Đạo tông, đúng dịp kỷ niệm mười hai vạn năm thành lập của ấn Vấn Đạo tông, nên tranh tài này được đặt tên là Đại hội Vấn Đạo tông.
Vô số giáo phái đang chuẩn bị và mong muốn phái những đệ tử kiêu hãnh nhất của mình đi thi đấu.
Đại thế đang đến, thiên tài tuôn trào, rất nhiều thế lực đều thu nhận được đệ tử thiên tài xuất chúng, vượt xa các thế hệ trước, bắt đầu giấu họ đi, muốn một tiếng hót lên làm kinh người.
Bây giờ cuối cùng cũng đợi được cơ hội này.
- Năm vị môn chủ tiên môn làm giám khảo, truyền thụ pháp thuật bất truyền, thiên tài địa bảo, tâm đắc tu luyện cấp bán tiên, số lần xông pha bí cảnh, điển tịch Thượng Cổ... Thậm chí ta cũng phải động lòng với những phần thưởng như thế này, nếu ta còn trẻ, nhất định sẽ xông pha một phen.
Lâu chủ Kiếm Lâu thở dài, khi còn trẻ sao hắn không gặp được cơ hội tốt như vậy, có thể chiến đấu với những người tài giỏi xuất chúng nhất trên toàn đại lục, chưa nói đến phần thưởng hậu hĩnh, đừng nói là thưởng cho đệ tử, ngay cả khi thưởng cho tông môn, thì đó cũng là một hậu lễ.
- Minh Đài, ngươi là người có thiên phú mạnh nhất của Kiếm Lâu ta, là người duy nhất trong ngàn năm qua nhận được chân truyền của Chí tôn, chắc chắn có thể thi triển quyền cước tại Đại hội Vấn Đạo tông, danh tiếng vang dội khắp thiên hạ, vang danh khắp nơi.
- Minh Đài nhất định sẽ không phụ lòng mong đợi của tông môn.
- Mặc dù Phi Bộc tông ta là tông môn nhị phẩm, đổi lại dĩ vãng, ngay cả tham gia tư cách tranh tài cuối cùng đều không có, nhưng lần này khác biệt, Khổng Hạo, lần này có ngươi, thiên phú của ngươi không thua gì đệ tử hạch tâm của tông môn nhất phẩm, tông môn siêu phẩm.
- Ta biết ngươi luôn hành sự khiêm tốn, không muốn phô trương, ngay cả khi trở thành đệ tử chân truyền, trở thành đệ tử hạch tâm, cũng không giống như những người khác, thu phục lòng người, thành lập nhóm nhỏ của riêng mình, ngược lại còn say mê tu luyện, không màng thế sự.
- Sư phụ, ta...
Khổng Hạo do dự, hắn lựa chọn Phi Bộc Tông là vì muốn ẩn mình, không gây phiền toái, không ngờ hắn không muốn gây sự, nhưng có chuyện đã đến trước cửa, đẩy đều đẩy không ra.
- Nếu như là những tranh tài khác, không tham gia thì không tham gia thôi. Nhưng lần tranh tài này là do triều đình tổ chức, sư phụ không mong đợi ngươi trở thành quán quân, cho dù vào trận chung kết, cũng có thể cho tông môn một cơ hội tiến vào Vấn Đạo tông tham gia đại lễ, mang lại lợi ích to lớn cho tông môn.
- Hơn nữa, giám khảo của tranh tài lần này là môn chủ của năm đại tiên môn, nếu có thể để họ đánh giá, thì sẽ có ích rất lớn đối với việc tu luyện của ngươi.
- Được.
- Tâm đắc tu luyện cấp bán tiên? Đại Hạ thế mà lại chịu đưa ra thứ tốt như vậy, giá trị không thể ước lượng được, ta vì Đại Ngu vương triều mà bán mạng, ngủ say đến tận bây giờ, nhưng họ thậm chí còn không cho ta tâm đắc tu luyện cấp Độ Kiếp, đã không cho thì đừng trách ta lấy từ tay Đại Hạ.
- Tâm đắc tu luyện cấp bán tiên, cộng thêm những phần thưởng khác, với tư chất đơn linh căn này của ta, tương lai tu luyện đến Độ Kiếp kỳ thì nắm chắc hơn.
- Tương lai nhất định có một chỗ cho chân quân ta.
- Hừ, địa điểm trận chung kết ở Vấn Đạo tông sao? Thật khéo, đang còn cân nhắc xem phải xâm nhập vào Vấn Đạo tông như thế nào, cơ hội tự nhiên lại xuất hiện.
- Vấn Đạo tông à Vấn Đạo tông, đến lúc đó nếu xảy ra chuyện gì trong lễ kỷ niệm, thì đừng trách ta, trách thì trách quyết định của triều đình các ngươi đi.
- Chỉ là như vậy, Vấn Đạo tông và triều đình chắc chắn sẽ mời đại năng đến trấn giữ, có chút khó khăn, không biết đến lúc đó sẽ là người tu vi như thế nào, thôi, để chắc ăn, hãy dẫn theo tất cả mọi người.
Nguyệt Quế Tiên Cung.
- Lan Đình, tông môn cần chọn một đệ tử Kim Đan trung kỳ tham gia trận chung kết, vi sư quyết định chọn ngươi ra trận, ý ngươi thế nào?
- Đệ tử tuân lệnh!
Sau khi Lan Đình lĩnh mệnh, giương mắt vụng trộm nhìn thoáng qua sư phụ, chẳng biết tại sao sư phụ mang theo khăn che mặt, thấy không rõ hỉ nộ dưới khăn che mặt, nàng suy nghĩ một lát, vẫn cả gan hỏi.
- Sư phụ, lần này đến Vấn Đạo tông có thể gặp Lục Dương không?
Khóe mắt Lạc Hồng Hà giật giật, có chút nghiến răng nghiến lợi:
- Có thể, chắc chắn có thể, lần này người khác không gặp được thì cũng có thể gặp được hắn.
Ngũ Hành Tông.
- Bạch Minh, Ngũ Hành Tông ta phải cử một đại diện Kim Đan trung kỳ tham gia thi đấu, ngươi nhất định phải tranh vinh quang cho Ngũ Hành Tông ta tại đại hội.
- Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ, nhưng đệ tử còn một câu hỏi.
- Ngươi hỏi.
- Vết thương trên mặt của sư phụ là sao?
- Không nên hỏi thì đừng hỏi.
Trấn Ngục Tông.
- Thiên Chí, tranh tài lần này, vi sư không có yêu cầu gì khác, nếu ngươi gặp được người của Ngũ Hành Tông, thì đánh cho hắn một trận thật đau, không cần nể mặt hắn.
- Vâng.
Thấy Diêm Thiên Chí quay người rời đi, Dương Đỉnh gọi hắn lại:
- Khoan đã, ngươi không hỏi vi sư vết thương trên người là sao à?
- Dù sao thì cũng không phải ta đánh.
Lò sát sinh.
- Sư phụ, xin ngài hãy lên tiếng. Cho dù trong Phật giáo chúng ta coi trong có thể hiểu mà không thể diễn đạt bằng lời, nhưng ngài cũng không thể chỉ nhìn ta một cái và để ta tự mình hiểu được chứ.
- Sư phụ, sư phụ nói sư phụ tu luyện bế khẩu thiền, bây giờ không thể nói, thần thức không thể truyền, thư từ cũng không được.
Giới Sát đại sư vẫn không nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận