Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1290: Ba người hiềm nghi (1)

Nói ra thì đây là lần đầu tiên hắn nhận được đồ do chính tay Đại sư tỷ làm ra, không nói giá trị sử dụng, ý nghĩa kỷ niệm đã không tầm thường.
- Đúng rồi tiên tử tiền bối, ngươi có ý để người trong Tiên cung uống nước sông Song Sinh hà à?
Vân Chỉ lúc này mới nhớ tới chính sự của chuyến đi này.
- Đúng, các nàng không phải nói muốn đứa bé sao, uống nước sông Song Sinh hà vừa hay giải quyết vấn đề.
- Khi uống nước sông có chỗ nào đáng chú ý không, tỉ như một lần chỉ có thể uống bao nhiêu các loại?
- Đồ vật do bản tiên tạo ra không có qua quan tâm chú ý như thế, uống một chén là được, uống quá nhiều hoặc đâm đầu vào trong nước sông cũng không sao, uống nhiều cũng không sinh ra bốn đứa bé.
- Còn có, một người cả đời chỉ có thể uống một lần nước sông Song Sinh hà, lần thứ hai uống sẽ không có hiệu quả, không khác gì nước sông thông thường.
Vân Chi âm thầm gật đầu, xem ra cách dùng của Song Sinh hà và Tử Mẫu Hà trên cơ bản giống nhau, chỉ là hiệu quả có một chút khác biệt. - Tiểu sư đệ ngươi ở lại Tiên cung nhiều bảo trọng, ngươi khi nào muốn về Vấn Đạo tông thì trở lại.
Vân Chi đứng dậy cáo biệt, mặc dù chuyến này có một chút khó khăn trắc trở, bất quá tóm lại đã đạt đến mục đích.
Sau khi chào Đại sư tỷ, Lục Dương để Bất Hủ tiên tử nhắm mắt, đừng nhìn hắn.
- Ta phải thay quần áo.
- Yên tâm đi, bản tiên sẽ không nhìn.
Lục Dương sột soạt mặc quần áo tử tế, vừa phải, cả người đều rực rỡ hẳn lên, trở nên tinh thần phấn chấn.
Một bộ quần áo trước đó giống như chăn mền, không khác gì bệnh nhân.
Lục Dương thay xong quần áo không bao lâu, chỉ nghe thấy Lan Đình gõ cửa:
- Lục Dương sư huynh, ngươi ở đâu?
- Vào đi.
Chỉ thấy Lan Đình mặc quần áo mới đẩy cửa vào, trong tay còn ôm một bộ quần áo, khóe miệng hiện ra một ý cười xấu xa.
- Lục Dương sư huynh, trưởng lão vừa xuống núi mua quần áo cho tất cả mọi người, chỉ bất quá trưởng lão nhất thời không quan sát, quên chuyện của ngươi, mua đều là quần áo của nữ tử, ngươi chịu đựng mặc... Ài, ngươi có y phục mặc rồi? Lan Đình giật mình nhìn quần áo rất phù hợp với Lục Dương, kế hoạch thất bại.
- A đúng, rồi ta trùng hợp mang theo một bộ quần áo của tiểu hài tử.
Lục Dương cười ha hả, cũng không thể nói Đại sư tỷ tới đây một chuyến làm cho hắn một bộ quần áo mới.
Ánh mắt Lan Đình nhìn Lục Dương hơi là lạ, vì sao Lục Dương sư huynh lại mang theo quần áo dành cho tiểu hài tử trong người?...
Lan Đình tới phòng khách đưa quần áo, mặc dù quần áo mình không dùng được, nhưng cũng không thể trực tiếp để Lan Đình rời đi, cái này không lễ phép.
- Lan sư muội tiến vào ngồi một chút chứ?
- Tốt.
Lan Đình vào cửa, phát hiện ở trước cửa có linh quả bị ăn một nửa.
- Vừa rồi không có cầm chắc, không cẩn thận rơi trên mặt đất.
Lục Dương cầm linh quả, ngượng ngùng nói, lau sạch sẽ tiếp tục ăn.
Hai người đều rất phí sức nhảy đến trên ghế, Lục Dương chủ động nói về chuyện thu nhỏ.
- Điều tra ra ai hạ độc thủ cây nguyệt quế chưa?
Kẻ cầm đầu này làm hại hắn thu nhỏ, Lục Dương thề nhất định phải đưa hắn ra trước ánh sáng.
- Tạm thời còn không có. Căn cứ điều tra phát hiện, hết thay có ba mươi sáu gốc cây nguyệt quế bị người hạ thuốc, biến lớn thu nhỏ đều có, các loại thụ linh cũng đều có, cây làm nhân bánh Trung thu và cây sư huynh ngươi chặt xuống chính là hai gốc bên trong đó.
Lục Dương bất đắc dĩ nâng trán, đầy khắp núi đồi Tiên cung đều là cây nguyệt quế, hắn chỉ tùy tiện chọn một gốc khỏe mạnh trưởng thành, không nghĩ tới vẫn bị người hạ thuốc.
Vận khí gì đây.
Tiên cung cũng biết đây là vấn đề vận khí, không có quan hệ gì với Lục Dương.
Nếu việc này có quan hệ đến Lục Dương, chỉ sợ Lục Dương sẽ phải dừng chân một hồi trong phòng sát Tuyết Thập Lâu, bất quá hai người vừa rồi giao lưu tâm đắc kiếm đạo, cũng chưa chắc là tai họa.
- Còn có chính là khi phòng luyện đan kiểm kê tồn kho, thiếu đi mấy chục loại dược liệu trân quý, lại phát hiện bộ phận thuốc nước đọng lại phía trên những cây nguyệt quế bị hạ độc.
- Phòng luyện đan cách mỗi hai tháng sẽ kiểm kê tôn một lần kho, sau đó xuống núi mua sắm vật tư sinh hoạt, lúc này mới một mực không có phát hiện dược liệu mất đi.
- Quả nhiên là người bên trong Tiên cung làm ra? Địa phương cất giữ dược liệu tất nhiên là có trùng điệp trận pháp bảo hộ, có thể xuyên qua nhiều tầng trận pháp đánh cắp dược liệu, nếu không phải Tiên Nhân thì chính là người bên trong Tiên cung.
- Sư phụ đang lần lượt loại bỏ người có hiềm nghỉ, trước mắt không có thu hoạch.
- Mà sư phụ nghĩ mãi cũng không rõ vì cái gì tặc nhân muốn lấy cây nguyệt quế thí nghiệm, mục đích là cái gì.
Mặc dù Lan Đình rất muốn bài ưu giải nạn giúp sư phụ, rất đáng tiếc nàng hiện tại chỉ là tiểu hài tử, giúp không được gì.
- Hiện tại có mấy người hiềm nghi?
Lục Dương mặc dù thân thể thu nhỏ, pháp lực toàn bộ mất đi, nhưng đầu óc khá dễ dùng, nói không chừng có thể từ đó phát hiện đầu mối gì.
Lan Đình cảm thấy nói tỉ mỉ loại chuyện này cho Lục Dương sư huynh cũng không có gì, đếm trên đầu ngón tay, nói:
- Hết thảy có ba người, theo thứ tự là đan Miêu trưởng lão đời trước phân công quản lý phòng luyện, cùng Mai trưởng lão hiện tại được phân công quản lý phòng luyện đan, và đại đệ tử của Mai trưởng lão là Bách sư tỷ.
- Chi có ba người các nàng biết được như thế nào mở ra đại trận, có thể tùy ý ra vào kho thuốc phòng luyện đan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận