Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 536: Đại trưởng lão: Việc đời nào mà ta chưa từng thấy qua? (2)

Ban đầu Khâu Tấn An định mượn thân thể của Mạnh Cảnh Chu, đấm cho Ba lão nhị một quyền, sau đó mang Mạnh Cảnh Chu đi, thực hiện lời hứa, nhưng không ngờ biến cố xảy ra quá nhanh, nào là nhân quả phản phệ, nào là đi đến Hoang châu, nào là tu sĩ Đại Ngu làm loạn, mãi đến tận bây giờ, mọi chuyện mới tạm lắng xuống.
Sau khi đại chiến kết thúc, vẫn còn nhiều việc cần phải giải quyết, chẳng hạn như những rắc rối ma quỷ còn sót lại trong thành, liệu có tu sĩ Đại Ngu vương triều khác đang ẩn náu trong thành hay không, xoa dịu cảm xúc của mọi người, vân vân...
Tạm thời ở lại đây giúp Lữ châu mục giải quyết.
Trong trận chiến vừa rồi, Bất Hủ tiên tử đại triển thần uy to phá hủy dãy núi Âm Thi trên diện rộng, căn cứ của Cản Thi tông đã không còn, âm khí tích lũy mấy vạn năm cũng biến mất.
Bất quá có Lộ Bát Thiên con gà mờ Độ Kiếp kỳ này ở đây, Cản Thi tông rất nhanh có thể khôi phục phồn hoa của ngày xưa.
Từ theo logic mà nhìn, nửa bước Độ Kiếp kỳ và gà mờ Độ Kiếp kỳ thật ra là cùng một ý.
Mạnh Cảnh Chu giải trừ được nhân quả phản phệ, mục đích đến Hoang châu đã đạt được, ba người Lục Dương cáo biệt Triệu Phá, lên xe ngựa, trở về Vấn Đạo tông.
Trước khi Lục Dương đi, có một vị đại năng đến Hán Thủy thành, phía sau hắn có một đội quân đông đảo đi theo, tinh binh cường tướng, bay trên bầu trời, đều là Kim Đan kỳ.
Đây là đội quân đóng quân ở biên giới Đại Hạ và Kim Sắc Phật quốc, người cầm đầu là một vị lão tướng Độ Kiếp kỳ, sau khi Quy tắc bị phá vỡ, vị lão tướng này lập tức cảm ứng được sự khác thường của thành Hán Thủy, điểm binh khiển tướng, tiến về Hán Thủy thành.
Nhưng vẫn đến chậm một bước, Bất Hủ tiên tử đã âm thầm giải quyết xong mọi chuyện.
- Vừa nãy người quá đông không dám hỏi, vừa rồi ra tay có phải là Bất Hủ tiên tử trong cơ thể ngươi không?
Mạnh Cảnh Chu rốt cuộc cũng không nhịn được sự tò mò, nhịn cả một đường, cuối cùng cũng hỏi ra.
- Là nàng ấy làm.
Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt hít một hơi thật sâu, bọn họ tận mắt nhìn thấy Bất Hủ tiên tử dùng sức mạnh của Độ Kiếp sơ kỳ, đánh cho ba người Vũ Hữu Đạo như cháu trai.
Cùng cấp vô địch a.
Mạnh Cảnh Chu không nghĩ tới chiến lực của Bất Hủ tiên tử cường đại như thế, hâm mộ nhìn Lục Dương, trong cơ thể có Tiên nhân chỉ đạo, trách không được sức chiến đấu của Lục Dương khủng bố như thế, chắc là kết quả mà Tiên nhân chỉ điểm.
- Không chỉ xuất thủ giải quyết ba tu sĩ Đại Ngu kia, tiên tử còn bắt linh hồn ba người này trở về, liền đặt ở trong đầu của ta!
Lục Dương chỉ chỉ đầu của mình.
Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt đang chuẩn bị hít sâu một hơi, thân thể nhoáng một cái, ngã trái ngã phải.
Chiếc xe ngựa vẫn luôn chạy êm ả đột nhiên rung lắc dữ dội.
Mạnh Cảnh Chu thò đầu ra, thấy Lão Mã trái với thường lệ, sử dụng thuật pháp không gian, bốn chân chạy như bay, chạy như điên, hận không thể lập tức về đến Vấn Đạo tông.
Lão Mã không nhanh không được, nó sợ hãi, trên xe không chỉ có ba tiểu gia hỏa Kim Đan kỳ, mà còn có linh hồn của ba tu sĩ Độ Kiếp kỳ, còn không mau chóng trở về sao? Dưới sự chạy như điên của Lão Mã, ba người trong thời gian ngắn nhất đã trở về Vấn Đạo tông, Lão Mã mới thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy an toàn rồi.
- Hai người đi trước đi, ta đến nhiệm vụ điện một chuyến, báo cáo với Đái sư huynh một chút về chuyện lần này.
Lục Dương tạm biệt Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt trước, đến nhiệm vụ điện.
Đến nhiệm vụ điện, Lục Dương lịch sự hỏi thăm sư tỷ trực ban.
Lục Dương có quen vị sư tỷ này, người này trước đó có xếp hàng đánh hắn.
- Đường sư tỷ, Đái sư huynh có ở đó không, lần này ra ngoài ta có chút thu hoạch, muốn báo cáo với Đái sư huynh.
- Đái Sư huynh không có ở đây, nhưng Đại trưởng lão ông ấy vừa hay ở đây, ngươi có thu hoạch gì cũng có thể nói với ông ấy.
Lục Dương lúc này mới nhớ ra, Đái sư huynh tạm thời thay Đại trưởng lão quản lý nhiệm vụ điện, người phụ trách thực sự của nhiệm vụ điện là Đại trưởng lão.
- Được.
- Trước khi Đái sư huynh đi đã dặn dò, nói rằng nếu Lục sư huynh có chuyện gì có thể trực tiếp đi vào.
Lục Dương gật đầu, cảm ơn sư tỷ, đi thẳng vào sâu trong nhiệm vụ điện.
Đại trưởng lão sau một đoạn thời gian dài đi xây mộ đã trở về nhiệm vụ điện, sắp xếp các loại tình báo, đánh giá cấp độ nhiệm vụ và mức độ nguy hiểm, phán đoán xu hướng phát triển trong tương lai.
- Ai da, tiểu Đái cũng không biết thông cảm cho ta già này.
Đại trưởng lão đau khổ xoa xoa khóe mắt, nằm trên ghế nghỉ ngơi.
- Đại trưởng lão, ngài có ở đó không?
Tiếng gõ cửa của Lục Dương truyền đến từ bên ngoài.
- Là Lục Dương à, vào đi.
Đại trưởng lão ngồi thẳng dậy, chú ý đến hình tượng cá nhân.
Ông nhớ đến lời dặn dò của Đái Bất Phàm trước khi đi.
‘Sư phụ khi ngài trấn giữ đại điện nhiệm vụ phải cẩn thận Dương và Mạnh Cảnh Chu hai tiểu tử này, nếu bọn chúng có chuyện gì báo cáo với ngài, chắc chắn là chuyện lớn, đến lúc đó ngài đừng quá kinh ngạc.’ Đại trưởng lão nghe vậy cười ha ha, không cho là đúng, những chuyện Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu làm ông cũng biết, không phải là trà trộn vào Bất Hủ giáo, giải quyết Bất Hủ giáo, thành lập Thiên Đình giáo, lừa gạt Cửu U giáo sao.
Tiểu Đái vẫn còn quá trẻ, chưa từng thấy qua thế giới lớn, chuyện này đã khiến nó kinh ngạc rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận