Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1103: Hoặc là ngươi trở về, hoặc là ta đi qua (1)

Khóe mặt Diệp Tử Kim giật một cái.
- Mẹ nó, thế nào nói hai câu liền muốn đột phá? Đột phá Độ Kiếp kỳ dễ dàng như vậy sao?
Diệp Tử Kim thừa dịp Phổ Huyền đại sư độ kiếp, các cao tăng khác đang hộ pháp, không người quản hắn, nhanh chóng thoát đi vùng sa mạc này.
- Muốn tìm địa phương không để Phổ Huyền đại sư phát hiện, lại nói đã hắn đều đột phá Độ Kiếp kỳ, cũng không lại đi tìm tiểu bối như ta chứ, muốn tìm cũng là tìm sư phụ.
Diệp Tử Kim chấp một chưởng ở trước ngực, toàn thân tản ra ánh sáng tường hòa, xác thực như thánh tăng:
- Sư phụ, chắc hẳn ngài sau khi tấn thăng Độ Kiếp kỳ là ít có đối thủ, đồ nhi lo lắng ngài quá tịch mịch, tìm đối thủ cho ngài, thuận tiện tạo một chút áp lực cho ngài, hai ta sư đồ một trận, không cần nói cảm ơn.
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu cũng không biết bên ngoài phát sinh biến hóa thế nào, bọn hắn cũng không quan tâm, hai người bọn hắn tu vi thấp, bất quá là hai tiểu nhân vật, không cần thiết biết nhiều như vậy.
Hai người ở trong đại lao này mười ngày trôi qua thật dễ chịu, nóc phòng hở rất nhanh đã bị quan sai Diệp thành am hiểu pháp thuật Thổ hệ sửa xong, cây cột sụp đổ khi đại chiến diễn ra cũng bị quan sai am hiểu Mộc pháp thuật hệ sửa xong.
- Không nghĩ tới có pháp thuật thuận tiện như vậy.
Lục Dương tận mắt thấy toàn bộ quá trình tu bổ đại lao, không hổ là thuật nghiệp hữu chuyên công, mặc dù hắn tu vi cao hơn những quan sai này, nhưng luận về kỹ thuật đóng đại lao, lại kém xa tít tắp.
Hắn chỉ viết Họa Địa Lao, quả thật không có cửa so sánh.
Lúc tu luyện có trận pháp trợ giúp, gia tăng sự khống chế về linh lực ho cơ thể.
Phương diện ăn uống cũng không cần phải lo lắng, Tiên Thiên Đạo Nhân mặc dù vô tội phóng thích, nhưng cũng không trở về đến Vấn Đạo tông, mà lưu lại Diệp thành, mỗi ngày đưa cơm cho hai người Lục Dương, đều là mua cơm đồ ăn từ trong tửu lâu tốt nhất Diệp thành, Hữu Phúc lâu.
- Tổ sư gia ngài quá lãng phí.
Lục Dương có chút xấu hổ, mặc dù hắn biết chút linh thạch này đối Tiên Thiên Đạo Nhân cũng không tính cái gì.
Tiên Thiên Đạo Nhân cũng không thiếu tiền, vừa hay tương phản, có thể nói hắn là tài đại khí thô, Vấn Đạo tông có chế độ về hưu, các trưởng lão về hưu hàng năm đều có một món linh thạch.
Cái này mang ý nghĩa Tiên Thiên Đạo Nhân có mười hai vạn năm tiền hưu không có nhận, có thể tưởng tượng đây là một nhón linh thạch kinh khủng cỡ nào, trong Hợp Thể kỳ, không có mấy người còn có tiền hơn Tiên Thiên Đạo Nhân.
Mười ngày đi qua, hai người Lục Dương kết thúc bế quan trong đại lao, hai người hộ tống Tiên Thiên Đạo Nhân trở về Vấn Đạo tông.
- Đại sư tỷ, chúng ta trở về!
Sau khi hai người Lục Dương trở lại Vấn Đạo tông, trước tiên báo bình an cho Đại sư tỷ.
Chủ yếu là báo tổ sư gia bình an, chứng minh hoàn thành nhiệm vụ Đại sư tỷ bàn giao.
- Trở về chậm mười ngày hơn ta dự đoán, là trên đường xuất hiện ngoài ý muốn?
Vân Chi hơi không hiểu, nàng nghe sư phụ kể, hắn đã nói rõ chuyện của tổ sư gia cho quan phủ Diệp thành, đã sớm thả người.
Sao mười ngày sau hai người tiểu sư đệ mới bình an đưa tổ sư gia về Vấn Đạo tông.
Lục Dương không có ý nói tổ sư gia đúng là được thả, nhưng hai bọn họ không có đi ra.
- Là, là trên đường xuất hiện chút ngoài ý muốn.
Vân Chi gật gật đầu, không có quá nhiều xoắn xuýt đối với chuyện này, dù sao ở trên đường trở về xuất hiện chút gì ngoài ý muốn, thật phù hợp vận khí của tiểu sư đệ.
- Các ngươi trở về vừa đúng dịp, mời tiên tử tiền bối đi ra một chút.
- Chuyện gì?
Bất Hủ tiên tử toát ra cái đầu, vừa hay đè ở trên bờ vai Lục Dương, nhìn Lục Dương giống như có hai cái đầu.
Vân Chi mở ra một hộp gỗ, trong hộp gỗ có nằm quả đào màu xanh, trên quả đào còn có một nhánh cây, nói là quả đào, càng giống như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ không một tì vết.
- Quả đào này có phải là vật thiên địa linh căn hình cây đào kết ra mà tiên tử nói qua?
Bất Hủ tiên tử trông thấy quả đào, kinh ngạc không thôi:
- Thật đúng là để ngươi tìm được, ta còn tưởng rằng không có ngàn tám trăm năm cũng không thấy.
- Đây là vật gì?
Mạnh Cảnh Chu nhỏ giọng hỏi, nhìn biểu tình Lục Dương tựa hồ là biết nội tình.
- Xem như thiên tài địa bảo đỉnh cấp đi, ngươi cũng biết Thánh thượng không cong mấy năm thọ nguyên, Đại sư tỷ hỏi tiên tử có biện pháp duyên thọ hay không, tiên tử nói thời kỳ Thượng Cổ có một gốc cây đào, chính là thiên địa linh căn, quả đào cây đào kết ra chính là vật trời sinh có tác dụng kéo dài tuổi thọ, có thể cứu Thánh thượng một mạng.
- Thế mà còn có loại vật này.
Dù Mạnh Cảnh Chu lưng tựa Mạnh gia đều chưa nghe nói qua thế gian còn có loại bảo vật này.
- Nói như vậy, Thánh thượng được cứu rồi?
Mạnh Cảnh Chu vui mừng, mặc dù Đại hoàng tử có thể làm cái Hoàng đế hợp cách, nhưng có thể không đổi Hoàng đế là tốt nhất, miễn cho thời cuộc rung chuyển.
- Vật liệu là không sai, bất quá không đúng lắm?
Bất Hủ tiên tử nhớ kỹ quả đào thành thục là màu hồng.
- Ta cũng cho rằng như vậy.
Vân Chi đạt được đáp án xác định, khép lại hộp, quả đào cũng không hề hoàn toàn hái xuống, chất dinh dưỡng bên trong nhánh cây đầy đủ để quả đào này chín.
Bạn cần đăng nhập để bình luận