Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 438: Mùi máu tươi

- Ta biết một thông tin có liên quan đến tu sĩ Đại Ngu.
Thạch phó giáo chủ thấy Lục Dương đồng ý, cảm thấy khả năng thành công khi đối phó với tu sĩ Đại Ngu lại tăng lên, muốn hợp tác sâu hơn với Lục Dương.
Lục Dương ừ một tiếng, cơ thể thư giãn, dựa vào ghế.
- Nói ta nghe xem?
- Có hai nguyên nhân khiến tu sĩ Đại Ngu không được Đại Hạ tiếp nhận.
Thạch phó giáo chủ giơ hai ngón tay.
- Nguyên nhân thứ nhất, không cần phải nói nhiều, tu sĩ Đại Ngu không thừa nhận Đại Hạ, muốn khôi phục sự thống trị của vương triều Đại Ngu, Đại Hạ tất nhiên không dung thứ.
- Theo ghi chép trong sử sách, các sự kiện huyết tế của vương triều Đại Ngu liên tiếp xảy ra, quốc sư và Đế Ngu vì muốn củng cố quyền thống trị, thu hút cao thủ, đã ngầm cho phép các sự kiện này xảy ra, như Thiên Tai tôn giả, vì sao ông ta được gọi là Thiên Tai, mang đến tai họa cho bách tính, Đại Ngu lại không ngăn cản, nguyên nhân chính là vì thế.
- Nguyên nhân thứ hai, chính là xuất phát từ cuộc tranh đấu giữa chính và tà.
Thạch phó giáo chủ chế nhạo cách làm của vương triều Đại Ngu, mặc dù ma giáo của họ cũng sát sinh, nhưng họ có tín ngưỡng, là để truyền bá sự tồn tại của Cửu U, khác xa với những kẻ thích sát sinh như Thiên Tai tôn giả.
- Đại Ngu cho rằng hiến tế một vài thành trì, thu hút một tu sĩ Độ Kiếp kỳ, thương vụ này rất đáng giá.
Trước khi năm tiên nhân cổ đại thành tiên, trật tự cổ đại hỗn loạn, việc huyết tế không có gì lạ, sau khi năm tiên nhân cổ đại thành tiên mà vẫn xảy ra những chuyện như vậy, thì đó chính là không coi năm tiên nhân cổ đại ra gì.
- Hành động của Đại Ngu ở thời cổ đại, sớm đã bị Thiên đình chúng ta tiêu diệt.
Lục Dương lạnh lùng nói, việc tu sĩ huyết tế, ở thời cổ đại cũng không nhiều.
Điều này có thể thấy được từ thái độ của Bất Hủ tiên tử.
Bất Hủ tiên tử là người ngây thơ, không phải kẻ ngốc, nàng sẽ không dung thứ cho việc huyết tế.
Từ đó có thể suy ra, bốn tiên nhân cổ đại giao hảo với nàng, nếu là những kẻ thích sát sinh, Bất Hủ tiên tử sẽ không kết bạn với họ.
- Tu sĩ Đại Ngu vừa phục sinh đang trong tình trạng suy yếu, cách nhanh nhất để phục hồi là gì, chính là huyết tế, hiến tế máu, hiện tại vương triều Đại Hạ đang cai trị nghiêm ngặt, chúng không thể công khai huyết tế như cách đây mười mấy vạn năm.
- Sử dụng Quy tắc , hoặc các thủ đoạn khác, để huyết tế một cách bí mật, Đại Hạ sẽ rất khó phát hiện.
Lục Dương nhớ lại sự việc ở trấn Y Bố, đó chính là thủ đoạn để tu sĩ Đại Ngu phục hồi thực lực.
- Giáo chúng Cửu U của ta có mặt khắp đại lục, về mặt công khai thì không bằng Đại Hạ, nhưng về mặt hoạt động ngầm, Đại Hạ không thể biết nhiều hơn chúng ta!
Thạch phó giáo chủ cười nói, giáo phái Cửu U của họ đã tồn tại hàng vạn năm, nếu không có các nguồn tin tình báo thì đã sớm bị diệt vong.
- Vài ngày trước, ta vừa nhận được một thông tin tình báo có liên quan đến huyết tế, không giống như là do Nhật Dương giáo và Vô Tình giáo gây ra, rất có thể là do tu sĩ cổ đại.
- Có liên quan đến huyết tế?
- Đúng, có liên quan, hiện tại vẫn chưa xác định được.
- Thuộc hạ báo cáo với ta rằng, hắn ta đi ngang qua một ngôi làng nhỏ tên là Hoài An ở Lương Châu, hắn ta nhìn từ xa, phát hiện ra ngôi làng không có một bóng người, không có một dấu hiệu nào của sự sống, hắn ta tu luyện công pháp đặc biệt, rất nhạy cảm với mùi máu, hắn ta ngửi thấy một mùi máu thoang thoảng.
- Cụ thể là như thế nào?
- Ở khoảng cách xa như vậy, mà vẫn có thể ngửi thấy mùi máu, chứng tỏ trong làng có rất nhiều người chết.
- Hắn ta sợ rằng trong làng có quy tắc do Hợp Thể kỳ đặt ra, không dám lại gần, sau khi phát hiện ra ngôi làng nhỏ có điều bất thường, hắn ta đã lập tức báo cáo với ta.
Đào Yêu Diệp trong lòng giật mình, chuyện này thật kỳ lạ.
Lục Dương cau mày:
- Ngôi làng nhỏ không có một bóng người, quan phủ không có động thái gì sao?
- Chuyện kỳ lạ hơn ở chỗ, quan phủ không để ý đến ngôi làng này, giống như hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của ngôi làng nhỏ này vậy! Cũng có thể là người trong làng mới biến mất chưa được bao lâu, quan phủ vẫn chưa biết chuyện này.
- Theo ta suy đoán, rất có thể là tu sĩ cổ đại đã huyết tế trong ngôi làng nhỏ, và sử dụng một số thủ đoạn nào đó để che giấu nhận thức của mọi người, hoặc là che giấu nhận thức của các tu sĩ chính đạo.
Lục Dương gõ nhịp nhàng ngón tay lên bàn, chuyện này rất kỳ lạ, lời giải thích của Thạch phó giáo chủ không thể thông suốt.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, thì cũng phải điều tra ngôi làng nhỏ này.
Lục Dương không lo là Thạch phó giáo chủ lừa hắn đến đó, thực lực của Thiên Đình giáo đã được thể hiện một phần, đầu hắn bị phi toa của Ngũ trưởng lão đâm trúng thig vẫn không dám lừa vị thiếu giáo chủ này là hắn.
- Vậy thì đi xem thử.
Lục Dương động thân, chuẩn bị đến Lương Châu.
Thạch phó giáo chủ kinh ngạc, không ngờ Lục Dương lại quyết đoán như vậy, hắn còn tưởng rằng vị Giáo chủ thiếu niên Lục Dương này sẽ quay về tìm Thiên Vương hộ pháp, sau đó mới đi điều tra Lương Châu.
Chỉ dựa vào hai vị thiên kiêu mà dám đến Lương Châu, nơi có khả năng có tu sĩ cổ đại hoạt động?
Hoặc là có bản lĩnh bảo vệ mạng sống, hoặc là Thiên Vương hộ pháp đã theo dõi Lục Dương, mà bản thân hắn lại không phát hiện ra.
- Thạch phó giáo chủ có muốn cùng đi không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận