Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 305: Lời đồn là như thế nào sinh ra (1)

Hạ Đế đáp lại, nói có thể dọn động phủ của Tiên nhân, đại sư tỷ đi chuyển phòng bếp của Bất Hủ tiên tử.
Việc rời động phủ của Tiên nhân, không những thế còn không thể làm hư hao chỉnh thể di tích của Bất Hủ tiên tử, độ khó cực lớn, cần đại sư tỷ tự mình động thủ.
Bất Hủ tiên tử vì thế vui vẻ nửa ngày, miệng không khép lại, nói phòng bếp nếu chuyển về, chắc chắn sẽ thể hiện tài năng cho Lục Dương xem.
Lục Dương bị dọa không dám lên tiếng.
Sau khi báo cáo với Ngũ trưởng lão, lúc ba người chuẩn bị lên thuyền rời khỏi Vấn Đạo tông, Lục Dương đột nhiên hỏi:
- Quên mất, chúng ta định đi đâu vậy?
Không biết đi đâu, làm sao có thể mua vé tàu?
Ba người hai mặt nhìn nhau, chỉ mới nghĩ đến bước rời khỏi Vấn Đạo tông, còn chưa nghĩ ra nên đi nơi nào.
Chẳng lẽ lại đi rừng rậm.
- Nếu không thì thế này đi, chúng ta vào Nhiệm Vụ điện chọn một nhiệm vụ, chọn trúng cái nào liền đi nơi đó.
Lý Hạo Nhiên đề nghị, hắn vừa hay đang thiếu điểm cống hiến.
- Cũng được.
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu gật đầu, coi như giúp Lý Hạo Nhiên kiếm điểm cống hiến.
Trong ba người chỉ có Lý Hạo Nhiên thiếu điểm cống hiến, ngay cả Lục Dương có rất nhiều cống hiến điểm, còn có thể dùng điểm cống hiến của Bất Hủ tiên tử bất cứ lúc nào.
Mạnh Cảnh Chu có thể dùng linh thạch đổi điểm cống hiến.
Ba người đi vào Nhiệm Vụ đại điện, Mạnh Cảnh Chu chỉ một chút đã chọn trúng nhiệm vụ yêu thích.
- Ký Châu Nam Bộ, quận Thủ Điền, trấn Cổ Hòe, bên ngoài trấn có một miếu thờ bỏ hoang, thường có lữ nhân ở đây ngừng chân, người ta nghi ngờ có nữ quỷ ăn thịt người hút dương khí, lữ nhân biết được, nối liền không dứt...
- Chính là cái này!
Mạnh Cảnh Chu hưng phấn vỗ đùi, cảm thấy mình rất có duyên với nhiệm vụ này.
Vừa hay kiểm tra song đơn thân linh căn của hắn thế nào.
Lý Hạo Nhiên xoa xoa cái cằm, trấn Cổ Hòe, nơi này sao nghe lại thấy quen tai như vậy?
… Bên trong Đế Thành có rất nhiều kiến trúc kỳ quái, có do đại năng hứng lên làm, có đại năng thiếu tính nghệ thuật, cũng có thể là do muốn làm một loại biểu tượng nào đó.
Một toà thanh đồng đỉnh sừng sững ở một nơi hẻo lánh ở Đế Thành, nó cao lớn giống như một ngọn núi nhỏ, bề mặt sáng bóng trơn trượt như gương, hiện đầy các loại chi tiết, xa xa nhìn lại có thể cảm nhận được vẻ đẹp cũ kỹ của nó.
Nơi này là khu vực phồn hoa nhất Đế Thành, tấc đất tấc vàng, để có thể đặt một chiếc thanh đồng đỉnh ở nơi đây phải tốn một cái giá linh thạch trên trời.
Ngoại trừ một số ít đại thế lực như thương hội Lạc Địa Kim Tiền, ai cũng không thể móc ra được số tiền này.
Không ít lão giả tóc trắng áo trắng tản ra mùi thơm ngát của đan dược chắp tay đi vào thanh đồng đỉnh, dưới mắt không còn ai.
Người qua lại trên đường đi ngang qua thanh đồng đỉnh, nhìn thấy những lão giả đi vào thanh đồn đỉnh, lộ ra ánh mắt sùng bái.
Đây đều là các đại sư đan đạo tiến tăm lừng lẫy, cũng có không ít người đã tạo ra phương pháp luyện đan mới lạ.
Nơi này là liên minh luyện đan, đại biểu cho quyền uy đứng đầu của đan đạo, hằng năm đều có vô số đan phương công bố ra bên ngoài, tuyên bố những thành tựu to lớn của bọn họ, ngoại trừ Luyện Đan phong của Vấn Đạo tông ra, đây chính là thánh địa của luyện đan sư.
Bên trong thanh đồng đỉnh, luyện đan sư trầm mặc ít nói ngồi vây quanh trước một bàn đá tinh xảo, trên mặt không có chút biểu lộ nào.
Một bóng người khoan thai từ từ tới, tuyên bố bắt đầu hội nghị lần này.
Hắn là Thanh Vân Tử, thủ tịch luyện đan sư của liên minh luyện đan, kỹ nghệ cao siêu, là luyện đan sư mạnh nhất.
Những người ngồi ở đây đều là đại lão giới Luyện Đan, người mang tuyệt kỹ, nhưng đều thừa nhận địa vị của Thanh Vân Tử.
Ngay cả Thất trưởng lão vẫn luôn cao ngạo cũng thừa nhận Thanh Vân Tử là luyện đan đại sư gần với hắn nhất.
Thanh Vân Tử nhàn nhạt mỉm cười, một bộ dáng không nhanh không chậm:
- Lần hội nghị này cũng giống như bình thường, chỉ để giao lưu tâm đắc luyện đan, các vị có thể nói thoải mái.
- Thật sự có thể nói thoải mái?
Một vị luyện đan đại sư nhấc tay hỏi.
- Có thể.
Vị luyện đan đại sư này biến sắc, vỗ bàn cả giận nói:
- Thanh Vân Tử ngươi đến muộn còn bày đặt cái gì, mọi người ở đây nửa ngày, chỉ để chờ ngươi thôi đấy!
Hiển nhiên, thừa nhận địa vị luyện đan của Thanh Vân Tử, không có nghĩa là có thể khoan nhượng việc hắn đến trễ.
- Thật ngại quá thật ngại quá, vừa rồi ta đang nghiên cứu đan phương, có đột phá cực lớn, vui vẻ quá nên quên mất giờ giấc.
- Nghiên cứu đan phương gì mà mê mẩn vậy?
Thanh Vân Tử cười thần bí:
- Thượng Cổ đan phương, Tống Tử đan.
- Ngươi luyện thành rồi?!
Đám người kinh ngạc, trong tay bọn họ đều có đan phương Tống Tử đan, nhưng dù có luyện thế nào cũng chỉ có thể để đạo lữ dưỡng nhan.
Gần đây bên trong Hắc thị lưu truyền ra không ít đan phương dưỡng nhan, đều là phế đan do bọn hắn luyện chế, ngoại trừ phục dụng đan dược có thể khiến ngươi trở nên đẹp mắt thì cũng không còn gì khác.
- Còn chưa thành công, chỉ là ta đã có ý tưởng rồi, theo ta tìm hiểu, chủ nhân của đan phương Tống Tử đan gọi là Thanh Hà, nàng hình như có quan hệ mật thiết với một vị Tiên nhân nào đó, nói không chừng Tống Tử đan cũng có liên quan đến vị Tiên nhân này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận