Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1300: Nối liền không dứt (2)

Nàng hỏi qua rất nhiều trưởng bối, cũng đọc qua nhiều cổ tịch, đều vô dụng, số lần Hồng Mông Tiên thể xuất hiện quá ít, căn bản không có phương pháp tu hành nào lưu lại.
Thật ra Truy Nguyệt chân nhân rất coi trọng Lan Đình, cũng âm thầm tra tìm qua phương pháp tu luyện của Hồng Mông Tiên thể, lại không thu hoạch được gì.
- Lan sư muội ngươi cũng không cần bối rối, đây vốn chính là quá trình tu luyện của Hồng Mông Tiên thể.
Bất Hủ tiên tử nghiêm túc chỉ điểm.
- Như thế nào là Hồng Mông, Hồng Mông tức hỗn độn, tức là âm dương hợp nhất, mặc dù Kim Đan Nguyên Thần ngươi là dương thuộc tính, nhưng ngươi là thuần âm chỉ thể.
- Chi cân ngươi làm từng bước tu luyện tới Hợp Thể kỳ, Nguyên Thần cùng thân thể dung hợp, tự nhiên nước chảy thành sông, Hồng Mông Tiên thể đại thành.
- Tốt nhất là dùng Nguyên Thần hấp thu càng nhiều Thái Dương lực, như thế thì khi đến Hợp Thể kỳ sẽ có chỗ tốt.
- Thật?
Lan Đình nghe được hai mắt phát sáng, quét tan u ám tồn tại thật lâu ở trong lòng.
- Đây là nội dung a đọc được từ một bản chép tay của Tiên Nhân.
Trong lòng Bất Hủ tiên tử tự nhủ nếu ngươi là hỏi bản chép tay của Tiên Nhân kia ở đâu, bản tiên cũng chỉ có thể viết một phần tại hiện trường cho ngươi.
Lan Đình sao lại không tin lời Lục Dương, hỏi lại bất quá là phản ứng theo bản năng.
Lan Đình lại hàn huyên một hồi cùng Bất Hủ tiên tử, Truy Nguyệt chân nhân, sau đó vừa lòng thỏa ý rời đi.
- Xem ra ngươi và Lan Đình có quan hệ rất tốt.
Truy Nguyệt chân nhân cười nói, mặc dù cảm giác Lục Dương có chút kỳ kỳ quái quái, có không ít bí mật, bất quá bản tính không xấu, nếu có cơ hội, có thể tác hợp.
Ngay sau đó, lại có một vị đệ tử Tiên cung dẫn theo rổ quả đến thăm Lục Dương.
- Lục Dương sư huynh, ngươi không sao chứ?
Nếu dùng bộ dáng lúc đầu, Lục Dương sẽ nhận biết, nhưng hiện tại nhỏ đi, nhận ra tương đối phí sức.
Hắn nhớ kỹ vị này là gọi Hà Miểu, ở phòng luyện khí.
- Hà sư muội ta không sao đâu, đa tạ sư muội quan tâm sư huynh.
Bất Hủ tiên tử có Lục Dương nhắc nhở, thuận buồm xuôi gió ứng đối.
- Sư huynh không sao thì tốt rồi.
Gương mặt Hà Miểu ửng đỏ, ngượng ngùng nhìn Bất Hủ tiên tử.
Hà Miểu có chút thẹn thùng, thật không dám nói với Lục Dương quá nhiều, rất nhanh đã rời đi.
- Xem ra quan hệ giữa ngươi và Hà Miểu cũng rất tốt.
Truy Nguyệt chân nhân cười nói, ý cười có chút mất tự nhiên.
- Lục Dương sư huynh, ngươi không sao chứ?
Lại một vị đệ tử Tiên cung cần theo rổ quả đến thăm Lục Dương.
- Đa tạ An sư tỷ quan tâm, lao ngục thanh nhàn, vừa lúc ở đây tu thân dưỡng tính, rèn luyện tâm cảnh, vẫn có thể xem như một cơ duyên.
Bất Hủ tiên tử ứng đối ngày càng thành thạo.
- Quan hệ giữa ngươi cùng An Thu Hà cũng rất tốt.
Ý cười Truy Nguyệt chân nhân giống như treo ở trên mặt, có chút cứng ngắc.
Hạ Đường sư muội, Hoàng Sơn sư muội, Bộ Liên Tâm sư tỷ... Trong phòng Bất Hủ tiên tử bày đầy rổ quả. Trước đó có Lan Đình cản trở, các đệ tử Tiên cung không có ý đi tiếp xúc Lục Dương.
Hiện tại tốt rồi, Lục Dương tiến vào Tội Nhân điện, mọi người có thể thuận lý thành chương đi thăm Lục Dương, gia tăng cơ hội tiếp xúc với Lục Dương.
Truy Nguyệt chân nhân trầm mặc.
Mấy bản tiểu thuyết mà ta đặt ở Tàng Kinh Các kia, các ngươi chỉ đọc qua chơi thôi à, Lục Dương tiểu tử này ưu tú như vậy?
Hắn chẳng phải bối cảnh tốt một chút, thiên phú cao một chút, tu vi cao một chút, kỳ ngộ nhiều một chút, tính cách tốt một chút, biết nhiều một chút, trừ cái đó ra thì có gì khác với tu sĩ khác.
- Ngươi ăn thêm chút nữa?
Bất Hủ tiên tử nhìn Truy Nguyệt chân nhân đang dùng ánh mắt u oán nhìn mình chằm chằm, còn tưởng rằng coi trọng rổ quả của mình.
- Ta ăn không vô.
- Được thôi.
Bất Hủ tiên tử tự mình ăn.
Tầm mắt Bất Hủ tiên tử rất cao, những linh quả này đều không lọt nổi mắt xanh của nàng, nhưng dù sao nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, nhiều linh quả như vậy để ở chỗ này, kiểu gì cũng sẽ không tự chủ được hai ba quả.
Những phạm nhân khác nhìn sang Bất Hủ tiên tử bên này, toát ra ánh mắt hâm mộ ghen ty.
Tiểu tử này đến Tội Nhân điện nghỉ phép hả?
- Lục Dương đạo hữu, ta có mấy điểm không rõ liên quan đến tu hành kiếm đạo, có thể chỉ điểm tại hạ một hai không?
Tuyết Thập Lâu ở sát vách khác hỏi.
Bất Hủ tiên tử suy nghĩ, nàng có kinh nghiệm ứng phó nữ tu, kiếm tu thì không quá lành nghề:
- Tiểu Dương Tử, ngươi tới.
Lục Dương không thẹn với danh xưng kiếm đạo đệ nhất nhân cùng giai, vấn đề khó về kiếm đạo làm Tuyết Thập Lâu bối rối nhiều năm, khi nghe Lục Dương chỉ điểm hai câu đã hiểu ra, mơ hồ còn nhìn thấy con đường phía trước, vui vẻ từ tâm.
- Lục Dương sư huynh, buổi tối hôm nay còn kể chuyện xưa không?
Giọng nói của Bạch Dạ từ phía sau lưng vang lên.
Trong khoảng thời gian dạy bảo Tuyết Thập Lâu, ngày đêm luân phiên, hiện tại là Bạch Dạ chủ đạo thân thể. Lục Dương đã ở chỗ này, nàng cũng không cần đi ra ngoài chơi.
- Giảng.
- Kỳ quái, làm sao cảm giác lúc ở bên ngoài cũng không có bận rộn như vậy, đi vào Tội Nhân điện ngược lại bận rộn rồi?
Trong lòng Lục Dương thầm nhủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận