Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1113: Lục Dương được hoan nghênh (1)

Lại Bộ thượng thư gật đầu, lại nói:
- Nghe nói bên ngoài hiện tại đã có người gọi ngươi là thiên kiêu rồi?
Con trai của Lại Bộ thượng thư nở nụ cười tự tin:
- Thiên kiêu không dám nhận, chỉ là thế nhân nâng đỡ, nhưng xét về chiến đấu, ta quả thực chưa từng bại trận.
- Vậy thì tốt. Đồ đệ nhỏ của Bất Ngữ đạo nhân Lục Dương đã đến, phụ thân không đấu lại được Bất Ngữ lão tặc, giờ phụ thân chỉ trông cậy vào ngươi, ngươi đi so tài với Lục Dương đi.
- Ồ?
Con trai của Lại Bộ thượng thư ngây người ra, đúng là hắn là thiên tài, nhưng cũng không thể so sánh với thiên tài như Lục Dương, người đã giành chức vô địch trong lễ kỷ niệm 12 vạn năm thành lập của Vấn Đạo tông. Đó là yêu nghiệt có thể đánh ngang tay với Lục thiếu giáo chủ. Nếu ta mà đánh giỏi như vậy, còn lăn lộn gì ở Đế đô nữa, gia nhập luôn Thiên đình giáo chẳng phải tốt hơn sao.
- Gia gia, cháu bị Mạnh Cảnh Chu và Lục Dương bắt nạt rồi.
Lý Trác vừa về phủ Tả tướng đã kêu oan, càng nghĩ càng tức nhưng hắn không phải là đối thủ của Mạnh Cảnh Chu và Lục Dương, chỉ còn cách nhờ gia gia giúp đỡ.
Gia gia và Mạnh gia, Bất Ngữ Đạo nhân đều có hiềm khích, có cơ hội đòi lại thể diện, nhất định sẽ ra tay.
Tả tướng là một ông lão tóc bạc phơ, nghe xong lời Lý Trác thêm dầu thêm mỡ, trầm ngâm một lát.
- Ý ngươi là, đồ đệ của lão tặc Bất Ngữ cũng đến sao?
- Chủ yếu là tên Mạnh Cảnh Chu kia, thật quá đáng!
Lý Trác phẫn nộ nói, hắn không mấy để ý đến Lục Dương.
Tả tướng giả vờ không nghe thấy, tiếp tục lẩm bẩm:
- Ngươi nói xem nếu con bái Lục Dương làm đại ca, vậy ngươi và Lục Dương trở thành cùng thế hệ, Bất Ngữ Đạo nhân trở thành bậc cha chú của ta, có đúng không?
- Hả?
- Hả cái gì, còn không mau đi nhận Lục Dương làm đại ca!
Lục Dương trở về Mạnh phủ, những tấm thiệp mời như những bông tuyết được gửi đến, chất đầy cả một bàn.
- Nhiều thế này, được hoan nghênh quá nhỉ?
Mạnh Cảnh Chu trêu chọc.
Mặc dù hắn có không ít kẻ thù ở Đế đô, nhưng dù sao cũng là thiếu gia của Mạnh gia, những kẻ không ưa hắn cũng không dám ra mặt.
Lục Dương vạch một đường giữa bàn, giới thiệu với Mạnh Cảnh Chu:
- Bên trái là thư khiêu chiến, bên phải là thư kết nghĩa.
- Thư khiêu chiến đều là con trai của kẻ thù sư phụ hạ, thư kết nghĩa đều là cháu trai của kẻ thù sư phụ hạ.
- Thư khiêu chiến thì sợ gì, đánh thôi.
Lục Dương thở dài:
- Đánh đơn thì ta không sợ, nhưng vấn đề là đây đều là thư khiêu chiến liên danh.
- Nói cách khác, bọn họ định quần ẩu.
Mạnh Cảnh Chu gãi đầu, đúng là không dễ giải quyết, Lục Dương không thể ngốc nghếch đi quần ẩu, cũng không thể nhận một đám đàn em.
Nếu không quan tâm đến những tấm thiệp mời này mà ra ngoài, không loại trừ khả năng Lục Dương bị người ta tập kích, hoặc bị người ta ôm chân cầu nhận làm đại ca.
- Có cách rồi.
Mạnh Cảnh Chu linh quang chợt lóe, nghĩ ra cách giải quyết.
- Cách gì?
Rừng rậm La Thiên là một khu rừng nhỏ nằm trong Hoàng thành. Lâu dài có tu sĩ đến đây cảm nhận mộc linh chi khí.
Hôm nay rừng rậm La Thiên náo nhiệt hơn xưa, con cháu quan lại và gia đình quý tộc tụ tập ở đây.
- Ngươi cũng nhận được thư trả lời của Lục Dương à?
Lý Trác cùng con trai Lại bộ Thượng thư quan hệ không tệ, hai người gặp mặt nói chuyện phiếm..
- Đúng vậy, bọn họ nói chúng ta nên đến rừng rậm La Thiên để giải quyết vấn đề, nhưng gần như cả ngày đều không thấy ai?
Con trai của Lại bộ Thượng thư khó hiểu, ngay lúc mọi người đang bối rối, Mạnh Cảnh Chu nhảy dựng lên từ trên ngọn cây đi xuống.
- Mọi người yên lặng đi. Nếu còn nói nữa, ta sẽ xin gia đình tăng lãi suất cho các người.
Mọi người lập tức không ai bàn tán nữa.
- Mục đích triệu tập mọi người đến đây hôm nay, chắc hẳn các vị đều biết rõ, đều là vì huynh đệ Lục Dương của ta.
- Một số người trong các ngươi mang trong mình mối hận của thế hệ trước, muốn thách đấu Lục Dương, một số người muốn chiếm lợi từ tông chủ của chúng ta, bái Lục Dương làm đại ca, những điều này đều có thể hiểu được.
- Nhưng Lục Dương chỉ có một, các ngươi ào ạt lên, hắn chắc chắn không đánh lại được, các ngươi ào ạt bái đại ca, hắn cũng không chấp nhận được.
- Để giải quyết vấn đề này, ta và Lục Dương đã bàn bạc, quyết định tổ chức một cuộc đại hội.
'Đại hội?' Mọi người nhíu mày, không hiểu ý của Mạnh Cảnh Chu.
- Có câu nói rằng kẻ mạnh là kẻ tôn quý, kẻ mạnh có đặc quyền.
- Đại hội này được đặt tên là Đại hội tranh bá Lục Dương lần đầu tiên, đại hội sẽ áp dụng chế độ chia bảng, hai người một nhóm đấu đối kháng, bên chiến thắng có thể tham gia vòng đấu tiếp theo, cho đến khi cuối cùng quyết định ra nhà vô địch.
Đúng lúc mọi người còn đang tiêu hóa ý của Mạnh Cảnh Chu, thì đột nhiên một chiếc hộp lớn màu đỏ cao bằng một người từ trên trời rơi xuống, rơi xuống trước mặt Mạnh Cảnh Chu, được bọc rất tinh xảo.
Đứng trên cây, Mạnh Cảnh Ngọc thở hổn hển, chiếc hộp là do nàng ném ra.
Mạnh Cảnh Chu loay hoay tháo hộp, lộ ra Lục Dương bị trói trên ghế, giới thiệu long trọng.
- Và đây chính là giải thưởng của cuộc đại hội này là Lục Dương.
- Chỉ cần giành chiến thắng trong đại hội, dù là thách đấu Lục Dương hay bái hắn làm đại ca, đều có thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận