Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1277: Thần bí Bạch Dạ

- Tiên cung chúng ta không thể nhận lợi ích không không, Lục Dương ngươi nói xem Vấn Đạo tông các ngươi cần gì!
Lạc Hồng Hà hỏi, nàng hiện tại cảm thấy Lục Dương chính là hài tử tốt đệ nhất thiên hạ.
Nếu Song Sinh hà thật sự hữu hiệu, có thể đền bù tiếc nuối cho bao nhiêu người trong Tiên cung.
Coi như Lục Dương muốn xin cưới Lan Đình, nàng đều có thể trực tiếp đáp ứng.
- Ách, loại chuyện này thì ngài đi hỏi Đại sư tỷ một chút đi.
Lục Dương nào biết được Vấn Đạo tông cần gì, đây là chuyện mà Đại sư tỷ mới có thể biết đến.
- Đúng đúng đúng, là ta hồ đồ.
Lạc Hồng Hà kịp phản ứng, Lục Dương mặc dù danh khắp thiên hạ, nhưng còn chưa trở thành người quyết định của Vấn Đạo tông, chuyện này nên đi gặp nói chuyện với Vân Chi mới được.
Nghĩ tới chỗ này, Lạc Hồng Hà tỉnh táo lại, việc này trọng đại, gấp không được, muốn đổi tiên vật với Vấn Đạo tông, phải kiểm kê thật tốt xem Tiên cung các nàng có vật liệu có cùng giá trị.
Làm tông chủ, chuyện Lạc Hồng Hà cần cân nhắc còn nhiều hơn người bình thường.
Trước khi chưa xác định Song Sinh hà có hiệu quả hay không, không thể khoa trương, miễn cho không vui một hồi.
Đưa tiễn Lục Dương, Lạc Hồng Hà chắp tay sau lưng xoay đi quanh trong động phủ, đã rất lâu rồi cảm xúc của nàng chưa có dao động lớn như vậy.
Lần trước tâm tình chập chờn lớn như thế là biết chuyện Lan Đình có ý với Lục Dương.
- Xác định Song Sinh hà có hữu hiệu hay không, muốn tìm cá nhân thử một chút mới được.
- Tốt nhất là tu vi cao một chút, miễn cho xảy ra chuyện không cứu lại được.
Bỗng nhiên, Lạc Hồng Hà suy nghĩ đến một người, rời đi động phủ của mình, lặng lễ đi vào phòng luyện khí tìm tới Tam trưởng lão Chu Hồng, tam trưởng lão là một vị mỹ nhân có da thịt màu đồng cổ, là chi nhánh của Man tộc, không thích lễ nghi phiền phức, lúc rèn đúc vật liệu thì thường xuyên chỉ dùng mấy khối vải bao phủ bộ vị mấu chốt.
Tam trưởng lão nâng chùy lên giữa không trung, không hiểu hỏi:
- Sư tỷ ngươi vội vã tới, là muốn ta rèn đúc pháp bảo gì sao?
- Lão tam, ngươi không phải vẫn muốn đứa bé sao, ta có thể để ngươi mang thai, ngươi có muốn theo ta đi Vấn Đạo tông thử hay không?
Tam trưởng lão há to mồm, sững sờ tại chỗ, chùy trong tay chẳng biết lúc nào đã rơi trên mặt đất, ném ra một cái hố to.
Sư tỷ ngươi có nghe ra ngươi đang nói cái gì không?...
Thiên Môn phong, Nguyệt Quế Tiên Cung tới chơi.
- Cho nên Lạc cung chủ có ý là muốn nếm thử nước sông của Song Sinh hà?
Vân Chỉ hỏi.
Mới đầu khi nàng biết Lạc Hồng Hà muốn bái phỏng mình, còn cảm thấy kỳ quái, tiểu sư đệ lúc này mới đi Tiên cung hai ngày, chẳng lẽ lại dẫn ra mầm tai vạ, Lạc Hồng Hà yêu cầu mình mang tiểu sư đệ về rồi?
Tốc độ gây tai họa này không khỏi quá nhanh đi, đã đánh vỡ ghi chép.
Lạc Hồng Hà nói rõ ý đồ đến, nàng mới rõ ràng ngọn nguồn mọi chuyện.
Nguyên lai là chuyện của Song Sinh hà.
- Có thể sao?
- Tự nhiên là có thể.
Tiểu sư đệ có thể lộ ra tình báo Song Sinh hà cho Lạc Hồng Hà, liền mang ý nghĩa chuyện này đã đạt được tiên tử đồng ý.
Song Sinh hà là đồ của Bất Hủ tiên tử, đương nhiên tiên tử muốn làm sao xử trí thì cứ xử trí như the.
Lạc Hồng Hà cùng Chu Hồng trưởng lão liếc nhau, đều rất cao hứng.
- Có thể thì có thể, chỉ bất quá như thế nào sử dụng nước Song Sinh hà này, có gì cấm kỵ còn cần tìm tòi, còn mời hai vị chờ chút thời gian, đợi chúng ta nghiên cứu rõ ràng lại mời Chu Hồng trưởng lão uống.
Vân Chỉ xác thực không biết như thế nào sử dụng nước Song Sinh hà, dùng bao nhiêu, có cái gì cấm ky, đây đều là chuyện Bất Hủ tiên tử mới biết, chỉ có đợi Lục Dương mang theo Bất Hủ tiên tử trở về, mới có thể hỏi rõ ràng.
Bất quá loại chuyện này không thể nói rõ, dễ dàng bại lộ Bất Hủ tiên tử tồn tại.
Hoặc là để người hiểu lầm thành trong cơ thể tiểu sư đệ có Ứng Thiên Tiên.
- Như thế à.
Lạc Hồng Hà cùng Chu Hồng trưởng lão nghe vậy khó tránh khỏi lộ ra thần sắc thất vọng.
Vân Chi đành phải bổ sung:
- Mặc dù như thế nào sử dụng còn không rõ ràng, nhưng mời hai vị yên tâm, dùng nước Song Sinh hà thì nhất định có thể mang thai, điểm này có thể cam đoan.
Cho dù không có bất kỳ chứng cớ nào, nhưng Vân Chỉ cam đoan giống như có loại lực lượng thần kỳ, để người ta không tu chủ được tin phục, hai người lại phấn chấn.
Bất quá chỉ là đợi thêm chút thời gian, hai Hợp Thể kỳ bọn họ còn không đợi được hay sao.
Nhìn qua bóng lưng hai người đi xa, Vân Chỉ luôn cảm giác Lạc Hồng Hà cùng Chu Hồng giống như là vợ chồng vô sinh lâu năm, mình thì giống như lão lang trung diệu thủ hồi xuân.
Nếu Chu Hồng trưởng lão thật mang thai, cho mình một lá cờ diệu thủ hồi xuân, có vẻ như không có cảm giác không hài hòa nào.
Vân Chi lắc đầu, loại bỏ ý nghĩ kỳ quái, cảm giác thường xuyên lăn lộn với Bất Hủ tiên tử, suy nghĩ của mình cũng thay đổi theo hướng kì quái.
Sau khi hai người rời đi, Vân Mộng Mộng lén lút xuất hiện bên cạnh Vân Chi, trực tiếp bổ nhào vào trên người Vân Chỉ.
- Còn có đồ chơi vui như Song Sinh hà à?
Hai mắt Vân Mộng Mộng tỏa sáng, rất hiếu kỳ về Song Sinh hà.
Nghe thế khó tránh khỏi liên tưởng đến quê quán Tử Mẫu Hà.
Vân Chi trợn mắt nhìn Vân Mộng Mộng, lấy xuống cánh tay nàng khỏi cổ mình, cảnh cáo nói:
- Không cho phép ngươi nghiên cứu Song Sinh hà.
Vân Mộng Mộng thè lưỡi, thấy Vân Chi phản kháng mạnh như vậy, cũng không dám nói tới nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận