Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 201: Mọi cuộc diễn tập đều có tác dụng

Bất Hủ Tiên Nhân cảm thấy may mắn vì mình có trí nhớ của tất cả tín đồ, đặc biệt là trí nhớ của một loạt tín đồ ưu tú lấy giáo chủ làm đại diện, thông thạo Hình Pháp.
Giúp ông ta một việc lớn rồi!
Tình huống của ông ta thuộc trường hợp đặc biệt, trẻ con trong thế giới tu tiên thường trưởng thành khá sớm, Hình pháp của vương triều Đại Hạ quy định độ tuổi chịu trách nhiệm hình sự rất thấp, nhưng dù thấp đến đâu, cũng sẽ không quy định một đứa trẻ sơ sinh 5 ngày tuổi cấu thành tội phạm.
Ông ta thực sự chỉ mới chào đời được 5 ngày, chẳng qua là vừa chào đời thì đã có sức mạnh to lớn, và biết được khá nhiều chuyện.
Trước mắt, Hình Pháp của vương triều Đại Hạ vẫn chưa quy định nên xử lý loại người như ông ta thế nào.
Thông thường trong trường hợp điều khoản pháp luật không quy định rõ ràng, thì sẽ cân nhắc đến nguyên tắc của Hình Pháp, mà theo nguyên tắc bảo vệ trẻ vị thành niên, ông ta không cấu thành tội phạm.
Cho dù lùi một bước, ngay cả khi cấu thành tội phạm, ông ta đoạt xá bất thành cũng không đáng tội chết.
Những danh môn chánh phái này chắc chắn đều tuân thủ pháp luật, sẽ không giống như Ma Giáo bọn họ, hở một tí là giết người diệt khẩu, phi tang chứng cứ.
Bất Hủ Tiên Tử nhíu mày, cô thấy lời Bất Hủ Tiên Nhân có chút đạo lý, suy nghĩ kỹ lại, cảm thấy không đúng, nhưng cụ thể chỗ nào không đúng, cô cũng không thể nói rõ.
Bất Hủ Tiên Tử có hiểu biết rất ít về luật pháp hiện đại.
Lục Dương suy ngẫm, lẩm bẩm: "Ngươi nói cũng có lý, nhưng chỉ cần chúng ta xử lý ngươi ở đây, làm đến thần không biết quỷ không hay, vậy thì Hình Pháp hình như cũng không quản nổi bọn ta?"
Chuyện mà vương triều Đại Hạ không biết, tự nhiên sẽ không quản được.
"Ồ ! còn có thể như vậy à, Lục Dương, vẫn là ngươi thông minh!" Bất Hủ Tiên Tử khen Lục Dương, quả không hổ là Giáo Chủ do mình chỉ định, đầu óc linh hoạt thật.
Bất Hủ Tiên Nhân nghẹn họng.
Đây là lời mà Chánh Đạo nên nói sao!
Sau khi biết Lục Dương là người của Vấn Đạo Tông, Bất Hủ Tiên Nhân còn tưởng những hành động của hắn trong cuộc thi của giao đoạn Trúc Cơ đều là cố ý diễn.
Bây giờ xem ra, đây căn bản là giải phóng bản tính!
Vân Chi có hướng giải quyết khác trong cách xử lý Bất Hủ Tiên Nhân: "Ngũ Đại Tiên Môn đều có quyền chấp pháp, trên lý thuyết, ngươi có thể được giao cho Vấn Đạo Tông chúng ta xử lý, ngươi biết được ký ức của tất cả giáo đồ, có thể giúp ích cho Vấn Đạo Tông, chỉ cần ngươi thành thật khai báo, thì có thể giam giữ ngươi ở Vấn Đạo Tông."
Bất Hủ Tiên Nhân vừa nghe nói mình không cần phải chết, hết sức vui mừng, nhìn xem, đây mới đúng là Chánh Đạo!
Còn chuyện giam giữ gì đó, đều là chuyện nhỏ.
"Nhưng nếu như lời khai của ngươi giả dối, thì sẽ trực tiếp sưu hồn."
Bất Hủ Tiên Nhân vội vàng hứa hẹn, nói bản thân nhất định trung thành với Vấn Đạo Tông, có hỏi tất đáp, hối cải triệt để, làm lại cuộc đời.
Ông ta thậm chí còn thề thốt với Tiên Nhân thực sự - Hoàng Đậu Đậu.
"Tiền bối, hãy trả lại hình thể sơ khai của Đạo Quả Bất Hủ cho gã ta đi."
Bất Hủ Tiên Tử hiểu ý của Vân Chi, khẽ gật đầu, nhét hình thể sơ khai của Đạo Quả Bất Hủ vào linh hồn của Bất Hủ Tiên Nhân.
Cảm nhận được hình thể sơ khai của Đạo Quả Bất Hủ đã trở lại, Bất Hủ Tiên Nhân cảm thấy sức mạnh của mình không ngừng khôi phục, cảm giác đau đớn khi bị đánh đập lúc nãy cũng giảm bớt phần nào.
Ngay cả vật như Đạo Quả cũng trả lại cho ta, người tốt trên thế gian vẫn chiếm phần nhiều.
Vân Chi lại tiếp tục nói: "Tiền bối, người với tư cách là người nắm quyền hệ Bất Hủ, có thể khống chế người sở hữu hình thể sơ khai của Đạo Quả Bất Hủ, có người ở đây, có thể khống chế Bất Hủ Tiên Nhân."
Bất Hủ Tiên Nhân cạn lời.
Hóa ra địa vị hình thể sơ khai của Đạo Quả thấp như vậy sao?
Đây là kiến thức mà cả Lục Dương và Bất Hủ Tiên Nhân đều không biết.
Lúc Lục Dương rời khỏi mật thất, vương triều Đại Hạ đã bắt đầu hành động.
Sau khi nhận được tin tình báo từ đại sư tỷ, vương triều Đại Hạ cực kỳ coi trọng chuyện này, có người chuyên trách đem tin tình báo đến trước mặt Hạ Đế, Hạ Đế xem xong nội dung tình báo liền biến sắc.
Không ngờ lại để Vấn Đạo Tông tìm ra được Tổng Bộ của Ma Giáo, hơn nữa Ma Giáo hoàn toàn không hay biết gì!
Cơ hội ngàn năm có một!
Tứ Đại Ma Giáo tai hại vô cùng, có cơ hội triệt nhổ tận gốc một Ma Giáo, Hạ Đế dù thế nào đi nữa cũng không thể bỏ lỡ.
Y lập tức hạ lệnh, điều binh khiển tướng, phối hợp với Vấn Đạo Tông hành động, quyết phải tóm gọn Bất Hủ Giáo, không để sót một ai!
Vương triều Đại Hạ cử người phong tỏa tất cả lối ra, hơn mười vị đại năng giai đoạn Hợp Thể trấn giữ, họ để thuộc hạ ra tay, toan bắt giữ tất cả mọi người.
Trong thời khắc sinh tử tồn vong này, Bất Hủ Giáo thể hiện hàm dưỡng cao độ của mình - họ chủ động buông bỏ vũ khí, đầu hàng tự thú.
"Bọn ta tự thú!"
Mọi sự nỗ lực đều có thành quả, cho dù là bài diễn tập tự thú tưởng chừng như vô dụng, vào lúc này cũng phát huy ra tác dụng then chốt.
Vương triều Đại Hạ dám tới bắt họ, chắc chắn đã chuẩn bị vẹn toàn, mười mấy người cảnh giới Hợp Thể này là nhân vật ngoài mặt sáng, sau lưng nhất định còn có đại năng giai đoạn Độ Kiếp đang ẩn nấp.
Dưới sự bố trí như thế này, từng một tên giáo đồ của Bất Hủ Giáo, cũng chạy không thoát.
Thay vì phản kháng, chi bằng ngoan ngoãn đầu hàng, nếu may mắn thì còn giữ được một mạng.
"Lục Dương, ngươi dám phản bội Bất Hủ Giáo!" Giáo chủ nhìn thấy Lục Dương, hận không thể xé xác hắn.
Đáng tiếc giờ ông bị người ta phong ấn, pháp lực đọng lại, tu vi mất sạch, không thể di chuyển.
Ông ta đến lúc này vẫn còn chưa biết Lục Dương thực ra là gian tế do Vấn Đạo Tông phái tới.
"Giáo Chủ, chuyện này thì ông không phải rồi, dĩ hạ phạm thượng là truyền thống của Ma Giáo chúng ta mà!" Lục Dương giải thích với Giáo Chủ, cho rằng Giáo Chủ chưa thể hoàn toàn hiểu được hàm ý của Ma Đạo, dạng người như vậy sao có thể thống lĩnh Bất Hủ Giáo?
Khóe mắt của Hai vị Hợp Thể Kỳ đang áp giải Giáo Chủ khẽ co giật , quả không hổ là người của Vấn Đạo Tông mà, ngụy trang thành người trong Ma Giáo không hề có chút ngượng nghịu.
Không gian vặn vẹo một thoáng, một bóng người bước qua cánh cổng không gian, xuất hiện trước mặt Lục Dương.
Người đó có thân hình thon dài, là một người thanh niên tuấn tú, y chắp tay với Lục Dương: "Tại hạ Minh Ca, mời Vân Chi đạo hữu ra gặp mặt."
Vân Chi rời khỏi thế giới tinh thần của Lục Dương, đáp lễ với Minh Ca: "Minh đại nhân."
Minh Ca vội nói: "Không dám xưng đại nhân trước mặt Vân Chi đạo hữu."
Minh Ca là Độ Kiếp Kỳ thuộc vương triều Đại Hạ, người phụ trách của lần hành động này.
Minh Ca trông thì trẻ tuổi, thực ra y thậm chí còn lớn tuổi hơn cả Bất Ngữ Đạo Nhân.
Với tư cách là cảnh giới Độ Kiếp, tầm hiểu biết của y nhiều hơn người thường rất nhiều, ví dụ như y biết được thực lực của Vân Chi.
Minh Ca biết, lần này cho dù vương triều Đại Hạ không ra tay, chỉ dựa vào mỗi mình Vân Chi cũng đủ sức một mẻ tóm gọn cả Bất Hủ Giáo.
Bất kể là xét trên phương diện thực lực, hay công lao trong hành động lần này, Minh Ca đều không dám lên mặt làm cao trước mặt Vân Chi.
Minh Ca vừa định nói gì đó, thì có thuộc hạ tới báo cáo.
"Bẩm đại nhân, bọn thuộc hạ bắt được hai tên giáo đồ Bất Hủ Giáo, tu vi chỉ mới cảnh giới Trúc Cơ, nhưng đã leo lên vị trí Đà Chủ, hẳn là những hạt giống Ma Đạo được cấp cao Bất Hủ Giáo chuyên tâm bồi dưỡng, nhưng hai tên này khăng khăng nói mình là gian tế do Chánh Đạo phái tới, không phải giáo đồ thật sự của Bất Hủ Giáo."
"Bọn thuộc hạ còn nhận được một tin tình báo, nói rằng Bất Hủ giáo vừa mới tổ chức một cuộc thi Trúc Cơ Kỳ, hai tên này lần lượt đạt thành tích hạng nhì và hạng ba, thành tích như vậy rất khó để khiến người ta tin rằng chúng là người của Chánh Đạo."
Lục Dương câm nín.
Tại sao ta lại thành ra không phải người của Chánh Đạo rồi!
Minh Ca đau khổ mà khẽ dụi ấn đường, thở dài: "Một trong hai người này có phải tên là Mạnh Cảnh Chu không? nó là tiểu công tử nhà họ Mạnh, ta còn từng uống qua rượu mừng đầy tháng của nó, hai người này đều là gian tế của Vấn Đạo Tông."
"Mạnh Cảnh Chu vừa là người Mạnh Gia, lại là người của Vấn Đạo Tông, lăn lộn như cá gặp nước trong Bất Hủ Giáo cũng là chuyện bình thường, thả họ ra đi."
"Vâng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận