Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 631: Mục đích cho việc tham ngộ kiếm đạo (1)

Lục Dương trừng to mắt, Nhân Kiếm Hợp Nhất là kiếm chiêu lừng lẫy, có thể nâng cao chiến lực trong thời gian ngắn nhất, đều nói chiêu này là lưu truyền từ thời thượng cổ, nhưng không biết nguồn gốc từ đâu, là do người nào sáng tạo ra, không ngờ lại có được đáp án từ miệng tiên tử.
- Tên Liễu Ninh Hiên này khá giỏi đánh nhau, giống như tất cả kiếm tu khác, hắn tôn sùng thanh kiếm trong tay mình, nắm chặt thanh kiếm, cả tinh thần của hắn đều không giống nhau, đặc biệt là rất đáng sợ, kiếm dài trong tay, xuyên thủng không gian, phá vỡ hư không, kiếm chém thời gian đều không phải là chuyện khó.
Lục Dương hít một hơi, xuyên thủng không gian, phá vỡ hư không, kiếm chém thời gian, những điều này nghe có vẻ rất mạnh, xa xa không phải là điều mà hắn có thể làm được hiện tại.
Có lẽ vị tiền bối tên Liễu Ninh Hiên này cũng là nhân kiệt xuất trong số các kiếm tu thời thượng cổ, thậm chí là kiếm tu đứng đầu thời thượng cổ.
- Hắn một kiếm chém ra, ngay cả bản tiên cũng phải tránh xa ba thước, không muốn đối đầu trực diện.
- Nhưng dù sao hắn vẫn không bằng bản tiên, chết dưới tay bản tiên.
- Tiên tử lợi hại thật, vị Cầm Kiếm Tôn Giả này thua như thế nào?
- Trận chiến đó thực sự rất nguy hiểm, lúc đó hai chúng ta chiến đấu dữ dội, hủy thiên diệt địa, các vì sao rung chuyển, có lẽ hắn cảm nhận được nguy cơ sinh tử từ trên người bản tiên, cảm thấy áp lực, trong vô thức đối với kiếm đạo có thêm một tầng lĩnh ngộ.
- Hắn cũng nhận ra rằng chỉ dựa vào chiêu thức ban đầu thì không thể thắng được ta, nhất định phải có sự đổi mới, hắn tiếp tục đột phá cảm ngộ kiếm đạo trong trận chiến, đưa chiêu Nhân Kiếm Hợp Nhất này lên một cảnh giới hoàn toàn mới, chưa từng có ai đạt tới.
- Hắn nhân kiếm hợp nhất, hóa thành tiên kiếm, khí thế tăng vọt, tựa như khai thiên lập địa.
Lục Dương nghe đến mức hai mắt sáng lên, đắm chìm trong trận chiến cấp vũ trụ đó, vội vàng hỏi:
- Sau đó thì sao?
Bất Hủ Tiên Tử có chút khó xử gãi đầu:
- Sau đó? Không có sau đó, sau khi hắn biến thành kiếm, hắn phát hiện ra rằng hắn hòa nhập với kiếm quá chặt chẽ, không thể biến trở lại.
Lục Dương: - Tiên tử, lúc thành tiên có từng gặp đối thủ bình thường nào không?
Lúc này, Bất Ngữ Đạo Nhân vỗ một cái vào trán, đột nhiên nhớ ra, cắt ngang dòng suy nghĩ của Lục Dương đang lắng nghe lịch sử huy hoàng của tiên tử.
- Vi sư nhớ ra rồi, có một chiêu có thể dạy cho ngươi.
- Chiêu nào?
- Nhân Kiếm Hợp Nhất. Chiêu này là chiêu thức đặc trưng của người tu kiếm được truyền lại từ xa xưa. Nó có thể bộc phát sức mạnh kinh khủng trong chốc lát, thích hợp nhất để kẻ yếu đánh bại kẻ mạnh và đánh trả...
- Không học.
Lục Dương quả quyết từ chối.
Bất Ngữ Đạo Nhân băn khoăn, không hiểu tại sao tiểu đồ đệ lại từ chối dứt khoát và gọn gàng như vậy.
Đã không học Nhân Kiếm Hợp Nhất, thì với cảnh giới của Lục Dương, dường như cũng không học được các kiếm chiêu khác.
- Thôi vậy, vậy vi sư sẽ dạy ngươi cách cảm ngộ kiếm đạo.
- Chiêu kiếm của ngươi mạnh mẽ như vậy, hẳn là đã có sự hiểu biết ban đầu về kiếm đạo, muốn hiểu sâu hơn về kiếm đạo, ngộ ra kiếm đạo, thì phải hiểu được bản chất của kiếm đạo.
- Cái gọi là kiếm đạo, chính là đại đạo chí lý ẩn chứa trong kiếm.
- Còn chí lý ẩn chứa trong kiếm là gì, chúng ta sẽ nói sau.
- Ngươi có từng nghĩ tại sao linh căn của ngươi lại gọi là kiếm linh căn không, đã có kiếm linh căn, vậy có đao linh căn, thương linh căn, côn linh căn không, hay nói thẳng ra là có vũ khí linh căn không?
Lục Dương lắc đầu, hắn thực sự chưa từng suy nghĩ vấn đề này, hắn chỉ thấy luyện kiếm rất thuận tay, giống như trời sinh đã có duyên với kiếm vậy.
- Kiếm linh căn biến dị từ kim linh căn, đặc điểm của kim linh căn là khống chế khoáng vật, tính công kích cực mạnh, còn kiếm linh căn thì vứt bỏ đặc điểm khống chế khoáng vật này, biến dị tính công kích đến mức cực hạn.
- Cái gọi là kiếm linh căn, không phải chỉ ngươi trời sinh có duyên với kiếm, mà là ngươi nắm giữ thủ đoạn công kích mạnh nhất, mà thủ đoạn công kích mạnh nhất, chính là vũ khí, trong các loại vũ khí, kiếm là vật mang tốt nhất.
- Chỉ có sử dụng kiếm, mới có thể phát huy tối đa đặc tính của linh căn.
Lục Dương có chút nghi hoặc:
- Nhưng khi ta thi triển pháp thuật, uy lực cũng gần bằng lúc dùng kiếm.
Nếu kiếm linh căn có thể phát huy tính công kích đến mức cực hạn, thì kiếm đạo hẳn là mạnh nhất mới đúng.
Bất Ngữ Đạo Nhân nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Lục Dương, trầm ngâm một lát:
- Điều này ứng với một câu nói xưa.
- Câu nói xưa nào?
- Thiên tài là không có lý lẽ. ”.
- Kinh nghiệm đều là do người xưa đúc kết ra, nhưng người xưa cũng không phải cái gì cũng từng thấy, ví dụ như người xưa chưa từng thấy ngươi.
- Hơn nữa nói kiếm linh căn mạnh nhất, cũng không hẳn vậy, ngươi xem Tứ Tiên thượng cổ, có ai dùng kiếm đâu, nếu kiếm linh căn mạnh nhất, sao không ai thành tiên?
Lục Dương thầm nghĩ thực ra có một người có khả năng thành tiên, chính là người dùng Nhân Kiếm Hợp Nhất quá tốt, tự bóp chết mình trên con đường thành tiên.
Ở Độ Kiếp kỳ bị Bất Hủ Tiên Tử gọi là ‘kẻ địch mạnh’, có thể thấy đối phương mạnh mẽ như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận