Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 582: Cáo mượn oai hùm

Lục Dương cảm thấy nếu không thì bán đứng Lạc Hồng Hà đi, hắn và đại sư tỷ đi cùng nhau, áp lực thật lớn.
Đại sư tỷ với dáng người cao gầy, dung mạo tuyệt mỹ, thần sắc lạnh lùng, cho dù là đối với người cùng giới hay khác giới đều có sức hấp dẫn rất lớn.
Nàng đi trên đường, khiến cho các thiên kiêu liên tục ngoái đầu lại.
Đều là người bên ngoài ngoái đầu lại, người của Vấn Đạo Tông nào dám nhìn đại sư tỷ.
Lục Dương sắp tròn mười tám tuổi, cao một mét tám, cao hơn đại sư tỷ một nửa cái đầu, nhưng hắn đứng bên cạnh đại sư tỷ, cảm thấy mình mới là người thấp bé.
- Đại hội ăn uống, phí báo danh một ngàn linh thạch, mười người một nhóm thi đấu.
- Đại hội ăn uống?
Lục Dương hơi kinh ngạc, tu sĩ có thể nhanh chóng luyện hóa đồ ăn, thi đấu đến bao giờ mới kết thúc?
Hắn quay đầu nhìn lại, trên bàn ăn bày biện Tích Cốc đan chất như núi.
- Bốc thăm trúng thưởng đan dược, một ngàn linh thạch hoặc mười điểm cống hiến bốc thăm một lần, mười lần chắc chắn trúng đan dược phẩm chất tinh phẩm, một trăm lần chắc chắn trúng đan dược có Đan Vân.
Có sư huynh của Đan Đỉnh Phong ra sức rao hàng, hấp dẫn sự chú ý của Lục Dương.
Lục Dương chú ý tới đại sư tỷ dường như có chút động lòng, liền chủ động đề nghị:
- Ta bốc thăm vài lần, đại sư tỷ có muốn thử không?
Đại sư tỷ lạnh lùng nhìn Lục Dương, im lặng một lát mới nói:
- Được.
Sư huynh Đan Đỉnh Phong thấy là Đại tông chủ và đại sư tỷ, thái độ vô cùng nhiệt tình:
- Đại sư tỷ mời ngồi, Đại tông chủ cũng ngồi đi.
- Chúng ta đến bốc thăm.
Sư huynh Đan Đỉnh Phong nghe vậy, lộ ra vẻ mặt khó xử:
- Bốc thăm ư? Chỉ sợ đan dược của ta không lọt vào mắt hai vị.
- Không sao không sao, chỉ là đến chơi thôi.
Là người giải mã biểu cảm của đại sư tỷ, Lục Dương nhận ra đại sư tỷ có hứng thú với hoạt động này, hắn đương nhiên không thể làm mất hứng của đại sư tỷ.
- Trước tiên bốc thăm mười lần.
Lục Dương trả một trăm điểm cống hiến, mắt cũng không chớp một cái.
Sư huynh Đan Đỉnh Phong lấy ra một cái lò luyện đan cỡ lớn, đáy lò có một cái lỗ.
- Vỗ mười cái sẽ ra mười viên đan dược.
Lục Dương nghe vậy làm theo, liên tục vỗ mười cái, mười viên đan dược lăn ra, chín viên chất lượng kém, màu sắc không được bóng bẩy, chỉ có một viên tạo hình hoàn hảo, chính là cái gọi đan dược phẩm chất tinh phẩm.
- Đây là đan dược gì?.
Lục Dương nhận ra các loại đan dược phổ biến, nhưng không nhận ra đan dược của Đan Đỉnh Phong.
- Chín viên này là Thiên Địa Tạo Hóa Đan, chính là dung nhập thời gian chi đạo, thai nghén thiên địa tạo hóa mà sinh ra, tràn đầy tính ngẫu nhiên, cho dù là ta, cũng khó có thể luyện ra được lò thứ hai, là đan dược chứa đựng khả năng vô hạn.
Lục Dương hơi kinh ngạc, nhìn chín viên đan dược kém chất lượng bằng ánh mắt khác hẳn.
Đại sư tỷ ngẩng đầu nhìn sư huynh Đan Đỉnh Phong, lạnh lùng nói ba chữ:
- Nói thật đi.
Sư huynh Đan Đỉnh Phong giật mình, không dám làm càn trước mặt đại sư tỷ, đành phải thành thật nói:
- Lúc trước luyện đan dược, giữa chừng ra ngoài một lát, quên mất thời gian, lúc ta quay lại thì đan dược đã luyện hỏng rồi.
- Ta nghĩ vừa hay có hoạt động khánh điển, không bằng bán ra làm giải thưởng bốc thăm.
- Ngươi có biết một trong những điều kiện ta cho phép ngươi tổ chức hoạt động là không được làm tổn hại đến danh tiếng của tông môn không?
- Đại sư tỷ yên tâm, ta ra ngoài nói ta là đệ tử Ngũ Hành Tông!
Sư huynh Đan Đỉnh Phong vỗ ngực đảm bảo.
- Hả?
- Không không không, ý của ta là ta dọn sạp đi ngay.
Đại sư tỷ giơ tay lên, ngăn cản sư huynh Đan Đỉnh Phong đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc:
- Đừng vội, ta cũng thử vận may.
- Đây là một trăm điểm cống hiến, ta bốc thăm mười lần.
Đại sư tỷ nhẹ nhàng vỗ vào lò luyện đan một cái, ẩn chứa ám kình, lực lượng trong lò luyện đan vang vọng, đánh chín lần.
Cộng lại vừa đủ mười lần.
Mười viên đan dược lăn ra.
Mười viên đan dược này viên nào viên nấy đều căng tròn, còn có ba viên đan dược quấn quanh Đan Vân.
Bảy viên đan dược phẩm chất tinh phẩm, ba viên có Đan Vân.
Theo xác suất, phải bốc thăm ba trăm lần mới có thể bốc được ba viên đan dược có Vân Đan.
- May mắn không tệ.
Khóe miệng đại sư tỷ nhếch lên một độ cong không thể nhận ra, nhặt một viên Vân Đan cất đi, những viên đan dược còn lại đưa cho Lục Dương.
Nàng không sử dụng pháp thuật, đây là vận may thuần túy.
Vận may của nàng vẫn luôn rất tốt.
Hai người tiếp tục đi, vừa tìm kiếm nguyên nhân những cường giả Hợp Thể mất tích, vừa vui chơi đủ loại hoạt động, dần dần, Lục Dương cũng không còn sự câu nệ như trước.
Một đôi sư đồ vừa đi ngang qua, nhìn thấy Lục Dương và Vân Chi.
- Sư phụ, người nói Lục Dương tuổi tác và tu vi đều không hơn gì ta, sao hắn lại làm Đại tông chủ tạm quyền, còn có tư cách chủ trì nghi thức tế tự?
Có thiếu niên thiên kiêu ẩn ẩn ghen ghét Lục Dương, hắn đến từ một trong chín đại siêu phẩm tông môn - Ngự Khí tông, sư phụ chính là tông chủ Ngự Khí tông, hắn có thể đến khánh điển Vấn Đạo tông không đơn giản bởi vì hắn xuất thân Ngự Khí tông, càng là bởi vì hắn là một trong tu sĩ tham gia trận chung kết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận