Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1325: Tiểu bối hậu thế, ngươi có dám đọ sức một phen?

- Tiểu Đái vẫn cần luyện lá gan nhiều hơn a. Bất Hủ tiên tử xông ra, mặc dù Đái Bất Phàm tu vi cao hơn Tiểu Dương Tử, nhưng can đảm lại kém xa tít tắp.
- Vị này chính là Ứng Thiên Tiên? Vân Chi hơi hiếu kì đánh giá Ứng Long Đại Tôn, xem ra tiểu sư đệ đi một chuyến đến Tiên cung, quả nhiên thu hoạch không nhỏ, đến cả Ứng Thiên Tiên đã mất tích ba mươi vạn năm đều tìm thấy.
- Ừm, ta và tiên tử trùng hợp đụng phải Ứng Thiên Tiên tiền bối tại Tiên cung. Ứng Long Đại Tôn rơi xuống đất, phun ra hơi nước, mắt rồng phản chiếu ra bộ dáng mặt không thay đổi của Vân Chi.
- Tiểu bối, ngươi chính là Đại sư tỷ trong miệng Lục Dương tiểu hữu.
- Bất Hủ đánh giá ngươi khá cao, hi vọng để ta đến đây gặp ngươi một lần.
- Bất quá là tiên tử tiền bối quá khen thôi.
- Quá khen hay không, để ta thử một lần sẽ biết, tiểu bối hậu thế, ngươi có dám đọ sức với ta một phen? Vân Chi ôm quyền thi lễ:
- Vậy thì mời Ứng Thiên Tiên tiền bối chỉ điểm một hai. Cái này không ở bên trong kế hoạch nha, Lục Dương tranh thủ thời gian ra mặt ngăn cản:
- Ứng Thiên Tiên tiền bối, cái này không tốt lắm đâu? Ứng Long Đại Tôn cười ha hả:
- Lục Dương tiểu hữu yên tâm, ta chưa từng ỷ thế hiếp người, tiểu hữu đã không yên lòng đại sư tỷ của ngươi, thế ta sẽ nhường nàng ba chiêu.
- Ta không phải ý này...
- Được rồi, lời của Tiên Nhân không thể thay đổi, việc này cứ định như vậy.
- Ứng Thiên Tiên tiền bối cao thượng. Vân Chi nói lời thật tâm, trước giờ nàng chiến đấu với người, cho tới bây giờ còn chưa gặp qua ai dám nhường nàng ba chiêu, Ứng Thiên Tiên là người thứ nhất. Ứng Thiên Tiên cũng là Tiên Vương vô thượng yêu thích chiến đấu, thân thể Ứng Long của hắn chiếm cứ trời cao, giống như trong truyền thuyết:
- Tiểu bối hậu thế ngươi cứ việc xuất thủ, ta nhìn ngươi có bản lĩnh cỡ nào! Bất Hủ tiên tử ở một bên chợt nhớ tới một chuyện rất quan trọng, lớn tiếng nhắc nhở:
- Đúng rồi Ứng Thiên, trước đó ở Đông Hải, chính là Vân nha đầu đánh chạy một ta khác đó.
- A? Không phải vị đạo hữu này.
- Vân Lạc Chưởng. Tiểu thế giới trống đi một đám mây lành to lớn, sau đó tường vân ngưng tụ, hóa thành bộ dáng bàn tay rơi xuống, bàn tay lớn đến nhìn không thấy cuối, còn muốn khổng lồ hơn thân thể của Ứng Long Đại Tôn. Lòng bàn tay rơi xuống, đánh nát từng tầng từng tầng không gian, trực tiếp đập Ứng Long Đại Tôn vào mặt đất. Ứng Thiên Tiên cảm thấy một chưởng này giống như ẩn chứa vô số thế giới, trọng lượng lớn đến kinh người, mà một chưởng này hoàn toàn nhằm vào linh hồn công kích, hắn tránh đều không tránh thoát! Đái Bất Phàm mơ mơ màng màng tỉnh lại, cảm giác đầu óc hỗn loạn hỏng bét, có chút quên mình là bởi vì cái gì tỉnh lại.
- Mới vừa rồi không phải gặp gỡ Ứng Thiên Tiên trong truyền thuyết sao? Ứng Thiên Tiên còn nói đến tông môn làm khách. Đái Bất Phàm nhớ lại, mình gặp được một đầu tiên long màu vàng, tôn quý không gì sánh được, chính là Ứng Thiên Tiên có rất nhiều truyền thuyết, danh xưng tiên trong tiên, luyện khí chi tổ.
- Ứng Thiên Tiên đâu? Hắn phí sức chèo chống thân thể, nhìn thấy Vân Chi ra một chưởng đập Ứng Long Đại Tôn vào trên mặt đất, bụi mù tràn ngập, lờ mờ nhìn thấy cự long lăn lộn trên mặt đất.
- Được rồi, ta nên ngủ một lát. Đái Bất Phàm cảm thấy chắc mình còn chưa tỉnh ngủ, lại lần nữa ngã xuống đất ngủ thiếp đi.
- Thái Dịch Vô Hình. Lại là một chưởng, đập Ứng Long Đại Tôn thành trạng thái Ứng Thiên Tiên, Ứng Thiên Tiên cảm thấy tứ chi bằng tiên kim của mình đều đang không ngừng run rẩy, giống như không bị khống chế.
- Thái Sơ Vô Chất.
- Đâu Thiên Tiên Lôi! Bất Động Tiên Lôi! Kim Khuyết Tiên Lôi! Ứng Thiên Tiên ngưng tụ vô thượng tiên lôi, tiên lôi hóa thành tầng tầng màng chắn, che ở trước người, nhiều loại tiên lôi tương hỗ cảm ứng, biến hóa, ngưng tụ thành một mặt tiên thuẫn bằng lôi điện. Sau đó oanh một chưởng bị Vân Chi đánh bay, bay rớt ra ngoài không biết bao xa, một đầu đâm vào bên trong màng chắn của tiểu thế giới. Ứng Thiên Tiên dùng hai tay chống đỡ màng chắn thế giới, bùm một tiếng rút đầu ra, cảm thấy đầu ông ông. Đầu tiên là Bất Hủ tự bạo cho hắn ăn hành một lần, phía sau là Vân Chi dùng ba chiêu đánh hắn bay ra ngoài, hai ngày này liên tiếp bị đánh, thế mà còn bị người một nhà đánh? Thời kỳ Thượng Cổ, khi Bất Hủ ở bên cạnh, mình làm kiểu gì cũng sẽ trang bức thất bại, làm sao hiện tại còn kiểu này nữa? Ứng Thiên Tiên đi nhanh tới, khí chất thoải mái:
- Ha ha ha, Vân đạo hữu quả thật là có thủ đoạn, bất quá Tiên Nhân ta cầu là tiêu diêu tự tại, cậy mạnh đấu dũng ngược lại rơi xuống tầm thường, ngươi ta lấy đạo kết bạn, điểm đến là dừng, ta thấy cũng không cần phải phân tranh cao thấp.
- Ứng Thiên đạo hữu nói rất có lý. Vân Chi nhìn thoáng qua Đái Bất Phàm nằm ngủ say trên mặt đất:
- Kỳ quái, mới lúc chiến đấu ta tựa hồ nhìn thấy Đái sư đệ tỉnh rồi mà? Nàng nhìn Đái Bất Phàm trong thời gian ngắn vẫn chưa tỉnh lại, bấm một quyết, Đái Bất Phàm tự động bay ra nhẫn cổ tiểu thế giới, bay trở về Nhiệm Vụ điện, lúc này mới nói đến chính sự.
- Tiên tử tiền bối, tiểu sư đệ, các ngươi như thế nào tìm thấy Ứng Thiên đạo hữu.
- Vân đạo hữu đừng vội, ngồi xuống chậm rãi trò chuyện. Ứng Thiên Tiên hơi chuyển động ý nghĩ một chút, mặt đất biến hình, mọc ra bốn cái ghế kết nối với mặt đất. Nhẫn cổ tiểu thế giới là do hắn tỉ mỉ luyện chế, có thể tùy ý thay đổi hình dạng của tiểu thế giới.
- Hôm qua xâm lấn Tiên cung ngoại trừ Hàng Yêu, Trừ Ma hai thần quân ngụy trang, còn có một người cũng len lén tiến vào Tiên cung. .. Vân Chi nghe xong, một phen suy tư:
- Nguyên lai là như thế, Trung Thiên Đế Quân có ý mở ra thế giới, mà phân thân của hắn có năng lực thôn phệ, bởi vậy suy đoán bản thân hắn có Thôn Phệ đạo quả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận