Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1381: Ta tới (1)

- Người của Vô Tình giáo sẽ đến Khai Hoàng thành, tất cả mọi người đều sẽ trở nên vô tình, ta không biết bọn hắn là làm như thế nào, nhưng nhất định là người của Vô Tình giáo làm, phía trước xuất hiện hai người đại sư đánh qua được, nhưng cuối cùng lại xuất hiện một kẻ ngài cùng với Mạnh đại sư đều không đối phó được.
- Đại sư ngài có lẽ không tin lời ta nói, nhưng ta nói đều là sự thật, đều là sự thật! Đường Truyền Võ càng nói càng kích động, cảm xúc sụp đổ, nói chuyện nói năng lộn xộn, nhịn không được khóc lên, hắn thật không biết đến cuối cùng nên làm cái gì, không biết Lục đại sư có tin tưởng lời nói của hắn hay không, có biện pháp giải quyết hay không ...
- Ta tin....
- Đại sư ngài nói cái gì? Đường Truyền Võ còn tưởng rằng bản thân xuất hiện ảo giác, lời hắn nói lý luận không rõ, không đầu không đuôi, Lục đại sư làm sao lại tin. Lục Dương nhìn ánh mắt của Đường Truyền Võ, nghiêm túc lặp lại một lần.
- Ta tin. Bờ môi của Đường Truyền Võ run rẩy, không biết là cười hay là đang khóc:
- Ngài tin ta, thật sự có người sẽ tin ta, ta không có gạt người... Hắn phát hiện mình có năng lực thời cơ quay lại thời gian là bắt nguồn từ một trận tập kích nhằm vào muội muội, ở trong lần luân hồi thứ hai, hắn kích động gọi muội muội lại, nói ngươi ra ngoài sẽ có nguy hiểm, ngươi sẽ bị giết chết, ngươi không thể đi ra ngoài. Nhưng mà đổi lấy lại là ánh mắt kinh ngạc của muội muội. Muội muội cũng không có tin hắn, chết ở trong lần luân hồi thứ hai. Về sau hắn muốn thông qua năng lực quay lại thời gian cứu những người khác, nói cho bọn họ tương lai gặp nguy hiểm, không nên đi làm chuyện này, cho dù chuyện tương lai ấn chứng lời hắn nói, đổi lấy cũng chỉ là càng thêm không tín nhiệm. Ở trong lần luân hồi sau đó, hắn tỉnh táo lại, học được việc dùng tin tức chênh lệch, dùng lời nói dối tới cứu người. Lần này cảm xúc của hắn sụp đổ, không còn cách nào khác ngoài việc tìm Lục Dương nói ra chân tướng, vốn cho rằng Lục đại sư sẽ giống như những người khác cũng hoàn toàn không tin mình, lại không nghĩ rằng Lục đại sư sẽ tin tưởng chính mình. Rốt cuộco có người tin tưởng mình. Manh mối người sử dụng Tuế Nguyệt đạo quả, rốt cuộc tìm được.
- Ngươi ngồi xuống, không nên gấp, từ từ nói, hôm nay đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, ngươi lại là làm thế nào biết được. Lục Dương lặng lẽ chuyển vận linh lực hướng vào thân thể của Đường Truyền Võ, bình phục tâm tình của hắn. Hắn cảm nhận được Đường Truyền Võ có mạch đập nhanh chóng nhảy lên, tần suất cao đáng sợ, đã tới cực hạn của người bình thường, có thể nghĩ hắn mới vừa rồi là kích động cỡ nào. Hoặc nói là tuyệt vọng. Lục Dương đương nhiên sẽ tin tưởng, Đường Truyền Võ tại thời gian tiết điểm này xuất hiện ở trước mặt hắn, bản thân đã nói lên vấn đề. Thời gian này Đường Truyền Võ ở xa Liên Hoa thành, không nên xuất hiện ở đây. Hắn xuất hiện ở đây, chỉ có thể nói rõ một vấn đề.
- hắn biết tương lai sẽ phát sinh chuyện gì. Đằng sau lời nói của Đường Truyền Võ không có mạch lạc càng thêm xác nhận suy đoán của Lục Dương. Dưới sự trấn an của Lục Dương, Đường Truyền Võ dần dần bình tĩnh trở lại.
- Lục đại sư, trong thành sắp sẽ có một trận biến cố lớn, tất cả mọi người đều sẽ trở nên cực kỳ lạnh lùng, ta không biết đây là có chuyện gì, nhưng cái này nhất định có liên quan hệ đến Vô Tình giáo.
- Còn có giáo chủ Khô Lâu thần giáo, không biết làm sao sống lại, còn biến thành Bạch Cốt phu nhân, Bạch Cốt phu nhân không phải là đối thủ của ngài.
- Đằng sau còn xuất hiện hai gã trưởng lão Vô Tình giáo cùng với Phó giáo chủ, tên Phó giáo chủ kia cực kỳ cường đại, còn muốn dời Khai Hoàng thành đi, ngài cùng với Mạnh đại sư cũng không phải là đối thủ của hắn.
- Còn có Tước Nhi, có tu sĩ Kim Đan kỳ sẽ bắt nàng đi. Lục Dương lẳng lặng nghe xong Đường Truyền Võ miêu tả, duỗi ra hai ngón tay, nhìn xem con mắt của Đường Truyền Võ.
- Ta chỉ có hai vấn đề, vấn đề thứ nhất, ngươi là thế nào biết những việc này.
- Ta có thể... Đường Truyền Võ há to miệng, muốn nói ra bốn chữ quay lại thời gian, nhưng chợt nhớ tới đến một khi nói ra, thời gian sẽ lại lần nữa đảo lưu.
- Là ngươi có thể quay lại thời gian sao? Lục Dương bình tĩnh hỏi. Ghế ầm một tiếng ngã xuống đất, Đường Truyền Võ bỗng nhiên đứng lên, không thể tin nhìn Lục đại sư. Đường Truyền Võ không dám trả lời phải, cũng không dám trả lời không phải, hắn không biết dạng này sẽ là điều kiện phát động thời gian quay lại hay không.
- Tiên tử, đây là có chuyện gì, nếu như nói Đường Truyền Võ có thể quay lại thời gian mà nói, làm sao Tuế Nguyệt đạo quả không ở trên người hắn? Bất Hủ tiên tử rõ ràng đã kiểm tra, trên thân Đường Truyền Võ là không có Tuế Nguyệt đạo quả. Bên trong không gian tinh thần, Bất Hủ tiên tử xếp bằng ở bên trên liên hoa đài, một tay vạch lên một bàn chân nhỏ, đung đưa trái phải.
- Ừm ! đã hắn không có Tuế Nguyệt đạo quả mà nói, thê thì chỉ còn có một loại khả năng. Là người sử dụng Tuế Nguyệt đạo quả thực hiện đạo quả chi năng ở trên người hắn.
- Nói thế nào.
- Ngươi còn nhớ rõ bản tiên đã từng nói qua, chỉ cần bản tiên nguyện ý, bản tiên có thể lợi dụng Bất Hủ đạo quả khiến cho tất cả mọi người trên toàn thế giới đều bất lão bất tử. Lục Dương nhớ lại:
- Tiên tử còn nói đạo quả bản thân liền đại biểu cho quy tắc, ngài là nguyện ý đem điều quy tắc này thêm trên người mình hay là thêm ở trên người mọi người, toàn bằng ý nguyện của tiên tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận