Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 300: Nhị đương gia cùng Tam đương gia (1)

Lục Dương nhíu mày, Giáo chủ không khác nào nói toàn bộ thương nghiệp đường phố đều là người bọn hắn, nếu không đáp ứng, chỉ sợ không đi khỏi con đường này.
Nhưng hắn vẫn không hé răng như cũ:
- Như chúng ta không giúp các ngươi chuyện nhỏ này đâu.
- Không giúp?
Giáo chủ chậm rãi đứng dậy, giống như thần núi yên lặng đã lâu dần tỉnh lại, tạo ra áp lực cực lớn lên hai người.
Giáo chủ híp mắt nhìn hai người, hung tợn uy hiếp nói:
- Ta đã rất khách khí với hai vị, chúng ta chỉ muốn mở rộng chi nhánh quán đồ nước ra bên ngoài, nhưng hai vị được một tấc lại muốn một thước, vậy thì đừng trách ta quỳ xuống cầu các ngươi!
Giáo chủ cảm thấy mình đã làm đủ tốt, hắn để Lưu sư phó cùng Cao sư phó không mặc quần áo nhân viên cửa hàng, mà mặc đồ nghiêm chỉnh một chút, đi mời hai người này tới, khuôn mặt còn phải mỉm cười.
Suy nghĩ đến bây giờ là tháng sau, ngày mùa hè chói chang, còn đặc biệt căn dặn Lưu sư phó cùng Cao sư phó, khi nhìn thấy Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu, phải phóng thích thuật pháp mát mẻ, đừng để hai người bọn họ bị nóng.
Vì lý do an toàn, không bị đối thủ cạnh tranh nghe lén, hắn còn bày ra trận pháp tuyệt thế, ngăn cách ngoại giới dò xét.
Quét dọn quán đồ nướng sạch sẽ không một hạt bụi, không chút mùi dầu.
Hai kiện hộ thân pháp khí này là do hắn trau chuốt luyện chế trong suốt thời gian rảnh rỗi sau giờ làm việc.
Tâm đắc tu luyện Kim Đan kỳ cũng là do Bất Hủ tiên nhân dựa vào tất cả ký ức của giáo đồ Bất Hủ giáo tổng kết mà ra, sau đó tự tay viết.
Ngũ hành chi vật là hắn lần lượt bái phỏng các lão bản thương nghiệp đường phố, nói hết lời mua lại.
Mở chi nhánh ở bên ngoài không phải chỉ là chuyện của một câu nói thôi sao, hai người này còn không biết dừng?
Giáo chủ quyết định, đại trượng phu co được dãn được, vì nghiệp lớn vạn năm của quán đồ nướn, cùng lắm thì hắn quỳ xuống!
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu tranh thủ thời gian ngăn lại Giáo chủ, bị một màn này làm ngẩn người:
- Các ngươi muốn mở chi nhánh quán đồ nướng?
- Đúng vậy.
- Vậy chuyện tu nạp tán tu trở thành một phần tử của các ngươi là sao?
- Chiêu mộ nhân viên cửa hàng.
Mấy người bọn hắn không thể rời khỏi Vấn Đạo tông, ra bên ngoài mở chi nhánh, nhất định phải chiêu mộ nhân viên cửa hàng.
- Vậy khuếch trương phạm vi kinh doanh đại thế lực?
- Phát triển quán đồ nước ra bên ngoài Vấn Đạo tông.
- Đề cao lực ảnh hưởng của thế lực đối với Đại Hạ vương triều?
- Trở thành nhà giàu nộp thuế.
- Để thế nhân không cách nào rời khỏi các ngươi?
- Khiến mọi người phải đến của hàng của chúng ta.
Mạnh Cảnh Chu nghi ngờ nhìn Giáo chủ:
- Mới vừa rồi các ngươi còn nói thế lực đã lan tràn đến toàn bộ thương nghiệp đường phố, đối với chuyện này Vấn Đạo tông không biết chút nào?
- Chúng ta báo cáo láo ích lợi, giao thiếu phí quản lý.
Bất Hủ tiên nhân ở một bên nói bổ sung:
- Còn có một lý do khác, nói chính xác thì lợi ích quán đồ nướng của chúng ta ở Vấn Đạo tông đã bão hòa, cần phải đi ra bên ngoài mở chi nhánh phát triển thị trường mới.
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu đều cạn lời.
Các ngươi mở chi nhánh quán đồ nướng phức tạp như vậy sao?
- Các ngươi không chỉ giao thiếu quản lý phí đâu nhỉ?
Lục Dương híp mắt, hắn nhớ đến việc đại sư tỷ yêu cầu bọn hắn giao nộp phí quản lý, lợi nhuận còn thừa lại của quán đồ nướng đều phải nộp hết toàn bộ lên trên.
Trong này có rất nhiều khẽ hở, ví dụ như quán đồ nướng liên kết với cửa hàng khác, lợi nhậu của cửa hàng khác đều quy về quán đồ nướng, nhưng đại sư tỷ hoàn toàn không biết chuyện này.
Hay như bọn hắn có thể dùng doanh thu của quán đồ nướng để mua sắm tài sản, cũng không cần nộp lên cho đại sư tỷ, chờ đến khi cần dùng linh thạch thì mang bán tài sản đi.
Lục Dương suy tính một vòng liền có thể nghĩ ra bảy tám loại phương pháp có thể né tránh, hắn cũng không tin Giáo chủ không nghĩ ra được.
Trán Giáo chủ toát mồ hôi lạnh, không ngờ hắn chỉ mới lỡ mồm một chút đã lộ ra sơ hở.
- Hai vị có thể lấy ba thành lợi nhuận của quán đồ nướng.
Lục Dương không hề bị lay động:
- Toàn bộ nộp lên trên đại sư tỷ, một phân tiền cũng không thể thiếu.
Các ngươi đã là linh hồn, không cách nào tu luyện, lấy linh thạch thì có tác dụng gì?
Hắn lưng tựa đại sư tỷ cùng Bất Hủ tiên tử, mình thiếu cái gì, đại sư tỷ liền cho mình cái gì, Bất Hủ tiên tử trong tay còn có không ít điểm cống hiến, Lục Dương nếu muốn dùng, Bất Hủ tiên tử cũng sẽ cho.
Hắn không cần thu lợi từ quán đồ nướng.
Còn nữa, nộp toàn bộ lợi nhuận lên cho đại sư tỷ, đại sư tỷ lại không quản lý sổ sách, cuối cùng không phải rơi vào trong tay mình sao?
Mạnh Cảnh Chu càng không cần phải nói, đại thiếu gia Mạnh gia như hắn chưa bao giờ phát sầu vì tiền.
- Nếu không đáp ứng điều kiện này, bây giờ ta sẽ nói chuyện các ngươi giấu linh thạch cho đại sư tỷ, các ngươi có thể đoán thử, nếu đại sư tỷ biết được chuyện này sẽ phản ứng thế nào.
Mồ hôi lạnh giáo chủ ứa ra, bọn hắn thân là hổ trong lòng, muốn linh thạch quả thật không có tác dụng gì, tích lũy linh thạch chỉ là do muốn tìm một mục tiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận