Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1087: Người nào Vấn Đạo tông không tiến vào đại lao (2)

Lục Dương không dám nhìn thẳng con mắt Đại sư tỷ:
- Cái này, chính là ta thấy tổ sư gia thật muốn gia nhập Vô Tình giáo, Đại sư tỷ ngài cũng biết ta là con cháu hiếu thuận, trưởng bối có nguyện vọng gì, ta tận lực thỏa mãn, liền mời tiên tử hỗ trợ phá giải mê chướng cho tổ sư gia, để hắn biết được nơi đó là huyễn cảnh.
Vân Chi nhìn Lục Dương, Lục Dương chột dạ cúi đầu xuống, nàng lại nhìn về phía Bất Hủ tiên tử, Bất Hủ tiên tử không sợ Vân Chi, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
- Nhị đương gia mời ta hỗ trợ, ta có thể không giúp sao?
Vân Chi thở dài, tiếp tục hỏi:
- Thế tổ sư gia không có cho thấy hắn là người Vấn Đạo tông chúng ta à, không nói hắn đi Ma giáo làm nằm vùng hả?
Quan phủ cũng không đến nỗi bắt cả nội ứng chứ.
Trên thực tế sau khi gặp tổ sư gia bị bắt, Lục Dương trước tiên đã truyền âm cho tổ sư gia, để hắn giải thích ngọn nguồn câu chuyện.
- Không có, hắn cảm thấy việc này quá mất mặt, không có ý nói mình là người của Vấn Đạo tông.
Mặc dù Lục Dương cảm thấy thân là người Vấn Đạo tông tiến vào đại lao không phải vấn đề lớn gì, không thấy sư phụ Bất Ngữ đạo nhân bảy vào bảy ra đại lao à, thư giãn thích ý, sáng tạo ra nhiều hạng lịch sử ghi chép về nhà tù Đại Hạ, sư phụ không cảm thấy hổ thẹn, ngược lại cho là vinh, còn viết sách tuyên truyền, trở thành nhân vật phong vân trong nhà tù Đại Hạ.
Nhưng Tiên Thiên Đạo Nhân qua không được cảm giác trong lòng này.
Vân Chi gặp khó, nàng tự nhiên có thể đến nói rõ tình huống với quan phủ nơi đó, để bọn hắn thả tổ sư gia, nhưng nhìn tổ sư gia tỏ thái độ thế này, là không nguyện ý cho biết mình là người Vấn Đạo tông.
- Đái sư đệ thường xuyên xử lý loại chuyện này, các ngươi đi hỏi một chút hắn có biện pháp gì tốt.
- Vâng.
Hai người nghe theo Vân Chi chỉ huy, một đường chạy nhanh đến Nhiệm Vụ đại điện, tìm tới Đái Bất Phàm.
Đái Bất Phàm nhìn thấy hai người Lục Dương, sửng sốt một chút:
- Các ngươi không đi bảo hộ tổ sư gia, đến chỗ của ta làm cái gì?
Sau khi hắn tấn thăng Hợp Thể trung kỳ, tâm cảnh có chỗ biến hóa, khó mà bị ngoại giới lay động, coi như gặp gỡ hai người Lục Dương, cũng không có cảm giác lấy mạng như gặp gỡ Hắc Bạch Vô Thường lúc trước.
Mạnh Cảnh Chu nghiêm túc nói:
- Triều đình điều động lực lượng bảo hộ tổ sư gia, tổ sư gia hiện tại vô cùng an toàn, tạm thời không cần chúng ta bảo hộ.
- Là Đại sư tỷ để hai chúng ta tìm đến ngài cầu biện pháp.
- Ồ? Các ngươi đụng phải chuyện gì?
Đái Bất Phàm hứng thú, không nghĩ tới còn có chuyện Đại sư tỷ không giải quyết được, cần tìm kiếm trí tuệ của hắn.
- Tổ sư gia muốn gia nhập Vô Tình giáo, sau đó bị triều đình bắt.
- Khụ khụ !
Đái Bất Phàm kịch liệt ho khan, kém chút đem phổi đều ho ra.
- Các ngươi, các ngươi nói rõ chi tiết, nói rõ quá trình.
Hai người Lục Dương một năm một mười kể lại đại bộ phận chuyện đã xảy ra, giảm bớt chuyện của Bất Hủ tiên tử.
- Nguyên lai chỉ là đi làm nội ứng, làm ta sợ muốn chết.
Đái Bất Phàm nhẹ nhàng thở ra, hắn liền nói tổ sư gia không đến mức không có ánh mắt như thế, đi vào Vấn Đạo tông không muốn, đi gia nhập cái gì Vô Tình giáo.
- Không đúng, làm nằm vùng cũng rất nguy hiểm, hai ngươi bảo hộ tổ sư gia như thế à! ?
Lục Dương hai người gật đầu, xác thực nguy hiểm, không phải vừa bị bắt rồi đó à.
- Tổ sư gia muốn bị nhốt bao lâu?
Đây là vấn đề Đái Bất Phàm quan tâm nhất.
- Quan phủ nói tổ sư gia vừa gia nhập Vô Tình giáo, trên người cũng không có án cũ, nhìn thái độ cũng thành khẩn, chỉ cần lưu mười lăm ngày là được.
- Còn tốt chỉ có mười lăm ngày.
Trong lòng Đái Bất Phàm tự nhủ nếu là nhốt hai tháng trở lên, vậy nói cái gì đều muốn cứu tổ sư gia ra.
- Vậy hai ngươi hoặc thường đi thăm tù, hoặc là theo tổ sư gia bị giam chung một chỗ, tóm lại đừng để tổ sư gia chịu ủy khuất bên trong phòng giam là được.
Dưới tình huống không bại lộ thân phận tổ sư gia cứu tổ sư gia ra, Đái Bất Phàm chỉ có thể suy nghĩ để tổ sư gia giả mạo người bốn tiên môn khác, nói là đi làm nội ứng, chỉ bất quá loại phương pháp này có chút không chính cống.
Mà tổ sư gia Vấn Đạo tông lại giả mạo tông môn khác thì tính là chuyện gì xảy ra.
Mười lăm ngày nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, cứ để tổ sư gia thể nghiệm sinh hoạt hồng trần đi.
- Vâng.
- Chúng ta chọn loại nào đây, là nhiều lần thăm tù hay là đi vào trong đại lao bồi tiếp tổ sư gia?
- Ta tương đối có khuynh hướng loại thứ hai, loại thứ hai chiếu cố chu đáo một chút.
- Nếu không chúng ta đi trước đến đại lao nhìn tình huống tổ sư gia mới quyết định?
- Ngược lại là cũng được.
Hai người thương lượng, từ Vấn Đạo tông một đường phi nhanh, bay đến đại lao Diệp thành, còn mang theo hai hộp cơm lớn.
- Chắc ở gần bên này.
Diệp thành không ít nhà tù, nơi này không tiện vận dụng thần thức, dễ dàng bị hoài nghi, hai người lần lượt đi tìm.
Lục Dương nghe được cách đó không xa có hai người đang đối thoại.
- Không nghĩ tới tổ sư gia ngài thế mà lại tới đây giúp ta.
Người nói chuyện rất cảm khái, bên trong cảm khái còn kèm theo tâm tình vui sướng.
- Ta cũng không nghĩ tới, ngươi thân là tông chủ bản môn, phạm sai lầm lại không có trốn tránh, ngược lại tự nguyện bị giam ở chỗ này, quả nhiên là mẫu mực của tông môn.
Lục Dương nhìn thấy tổ sư gia cùng sư phụ nhà mình bị giam chung một chỗ, bên cạnh còn có Kim tộc trưởng, thật lâu trầm mặc.
Ba người này là thế nào cùng tiến vào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận