Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1288: Giữ bí mật, nhưng không có hoàn toàn giữ bí mật (2)

Hắn không thể không khuất nhục dùng hoa ngôn xảo ngữ để cho Bất Hủ tiên tử vui.
- Tiên tử ngài người đẹp thiện tâm, tất nhiên sẽ không nói chuyện này của ra ngoài để người ta chê cười chứ.
Bất Hủ tiên tử cố gắng xụ mặt nói:
- Tại sao sẽ có người chê cười ngươi, mọi người đều rất đồng tình ngươi, Tiểu Dương Tử, tâm của ngươi quá đen, ngươi phải tin tưởng tất cả mọi người đều là người tốt chứ.
- Tiên tử, ta thân là thần tử của vương triều Đậu Nành, nếu để cho người ngoài biết được bộ dáng ta lúc này, chẳng phải sẽ có hại cho mặt mũi vương triều Đậu Nành chúng ta?
- Vậy ta cũng chỉ nói cho Tiểu Linh Liên Y các nàng, các nàng đều là người vương triều Đậu Nành chúng ta, sẽ không tổn hại mặt mũi của vương triều.
- Tiên tử... van cầu ngươi !
Lục Dương thân mật cọ cánh tay Bất Hủ tiên tử, phi thường khuất nhục.
Bất Hủ tiên tử gặp Lục Dương nghe lời như thế, cao hứng mặt mày hớn hở.
- Vậy được rồi, bản tiên sẽ giúp ngươi bảo thủ chuyện này.
Lục Dương tranh thủ thời gian bái tạ, sợ Bất Hủ tiên tử thay đổi chủ ý:
- Đa tạ đại ân đại đức của Thánh thượng, thần Lục Dương suốt đời khó quên!
Lục Dương nhẹ nhàng thở ra, mặc dù Bất Hủ tiên tử làm việc không đáng tin cậy, nhưng sẽ không làm ra chuyện vi phạm cam kết, nàng nói sẽ không để lộ bí mật thì chắc chắn sẽ không để lộ bí mật.
An toàn.
Bị Bất Hủ tiên tử giày vò nửa ngày, cuối cùng giải quyết xong Bất Hủ tiên tử.
Lục Dương cảm thấy hơi mệt, đại khái là vừa rồi một mực xoay quanh, không có tu vi, xác thực làm rất nhiều chuyện đều không tiện.
Lục Dương đi đến cạnh cái ghế, bắp chân đạp một cái, ngồi ở trên ghế, phí sức đưa tay với tới linh quả đặt ở trên bàn, những linh quả này là thứ Tiên cung chuẩn bị cho khách, đặt ở bên ngoài, ngàn vàng không đổi, phi thường trân quý.
Nếu Lục Dương trước đó ăn linh quả, đó chính là tìm kiếm cảm giác mới mẻ, với tu vi của hắn, rất khó có linh quả nào có trợ giúp cho hắn, mà bây giờ ăn linh quả, có thể dùng làm khôi phục thể lực. Theo thói quen dùng tay xoa xoa lớp da ngoài quả, két két gặm từng miếng thịt quả, sau khi thu nhỏ sau lại nhấm nháp linh vật, quả thật có cảm giác khác biệt, thể lực lúc trước tiêu hao khi đi vòng quanh gian phòng rất nhanh đã được khôi phục.
- Nhỏ đi cũng rất tốt.
Lục Dương ôm quả cười nói, đây là thể nghiệm khó có được, quả thật mới lạ.
Trước đó, hắn ăn mấy miếng đã hết một linh quả, hiện tại ôm gặm đều ăn không hết.
Một thân ảnh thần bí phi nhanh mà tới, xuất hiện ở trên không Tiên cung.
Hộ tông đại trận của Tiên cung không có chút tác dụng với thân ảnh thần bí trước mặt, nàng trực tiếp xuyên qua hộ tông đại trận, đại trận không có bất kỳ cảnh báo gì. Thân ảnh thần bí có mục tiêu rõ ràng, lao thẳng đến gian phòng khách của Lục Dương, ai cũng không có chú ý thấy.
Thân ảnh thần bí không biết vận dụng loại thần thông tiên thuật nào, cửa phòng ở trước mặt hắn giống như huyễn ảnh, không cần đẩy cửa phòng ra, đi thẳng vào gian phòng.
Lục Dương rốt cục phát giác được có khách không mời mà đến thăm, bỗng nhiên ngẩng đầu, trong mắt đều là vẻ cảnh giác.
- Người nào!
- Tiểu sư đệ, tiên tử tiền bối, Song Sinh hà... Lục Dương cùng nhân ảnh thần bí đối mặt, sư tỷ đệ hai người đều không nói lời nào, thời gian giống như đứng im tại thời khắc này.
Vân Chi nháy con mắt, nhìn qua tiểu hài tử non nớt, bên trên khuôn mặt nhỏ nhắn viết đầy vẻ cảnh giác, ôm gặm hai linh quả trước mặt, khóe mắt rạo rực.
Nàng thấy Chu Hồng trưởng lão khát vọng phục dụng nước sông Song Sinh hà, muốn đứa bé, cảm thấy một mực chờ tiểu sư đệ trở về không tốt lắm, không biết tiểu sư đệ ở lại Tiên cung đợi bao lâu.
So với việc đợi tiểu sư đệ trở về, không bằng lặng lẽ đi Tiên cung hỏi tiên tử chuyện liên quan tới Song Sinh hà. Tiên cung thì đã tiến vào, chỉ bất quá trước mắt là tình huống như thế nào?
- Tiểu sư đệ ngươi đây là...
Vân Chi lộ ra thần sắc quái dị, Tiên cung nuôi người như thế sao, tiểu sư đệ trước khi lên đường là nam nhân to lớn, hiện tại biến thành tiểu bất điểm.
- Ta không phải Lục Dương!
Lục Dương vội vàng phủ nhận, mặc dù phủ nhận ở trước mặt Đại sư tỷ là chuyện không có ích lợi gì, bất quá che giấu tượng trưng vẫn rất cần, đây là vấn đề về thái độ.
- Cũng không phải Lục Âm!
Lục Dương bị quỷ thần xui khiến lại bổ sung một câu. Thời khắc mau chốt, Bất Hủ Tiên Tử nhớ tới nàng trước đó có hứa hẹn qua, muốn giữ bí mật về chuyện Lục Dương thu nhỏ, nàng vừa rồi một mực đang nghĩ làm sao đùa Tiểu Dương Tử chơi vui, không có chú ý tới Vân nha đầu vụng trộm tới gần.
Chủ quan.
Không được, chuyện này chẳng phải mang ý nghĩa bản tiên không có hết lòng tuân thủ hứa hẹn, truyền đi có hại cho hình tượng của bản tiên.
Nhất định phải giúp Tiểu Dương Tử bảo thủ bí mật! Bất Hủ tiên tử bay ra ngoài từ không gian tinh thần, mất bò mới lo làm chuồng, đại não cấp tốc vận chuyển, bối rối giải thích.
- Vân nha đầu ngươi đừng nhận lầm, Tiểu Dương Tử không có thu nhỏ, tiểu tử này không phải Tiểu Dương Tử, sở dĩ dáng dấp rất giống Tiểu Dương Tử, là.. là bởi vì.. Đây là con của Tiểu Dương Tử và ta.
Van Chỉ trầm mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận