Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 823: Thành ý của Thiên Đình Giáo (1)

- Kiếm trận này thực sự có thể diệt Tiên?
Lục Dương hỏi câu này, giọng nói run rẩy.
Đây là câu hỏi thừa, nếu không thể diệt tiên, sao lại gọi là như vậy.
- Không diệt được, đoán chừng là đặt một cái tên lợi hại để khích lệ người tu luyện mà thôi.
Lục Dương nghẹn họng.
Đây là tên thần kinh nào đặt vậy?
- Ta cũng không biết đối phương là ai.
Sư tỷ nhớ lại diễn biến sự việc:
- Ta tình cờ phát hiện ra hắn, lúc đó hắn đang âm thầm mưu đồ hành động lớn, một khi thành công, cả Đại Hạ sẽ phải thay đổi long trời lở đất, tình hình lúc đó rất căng thẳng, không kịp tìm người giúp đỡ, ta buộc phải ra tay, sau đó giết chết hắn.
- Đó chắc chắn là tu sĩ thượng cổ, nhưng không chắc là của Đại Ngu vương triều hay Đại Càn vương triều.
- Kiếm trận này, còn có cả Thanh Phong Kiếm của ngươi đều là của người đó.
- Ta đã thử sức mạnh của kiếm trận, không diệt được tiên, nhưng sức mạnh vẫn rất đáng kể, ngươi đang cầm tầng đầu tiên, chờ khi cảnh giới của ngươi lên cao hơn rồi ta sẽ đưa cho ngươi những tầng tiếp theo.
- Đối phương là kiếm tu?
- Không phải, chỉ là biết dùng kiếm mà thôi, cảm thấy bùa chú, trận pháp gì đó đều biết một chút, chỉ là không nắm vững lắm, lấy cảnh giới để bắt nạt Bán Tiên thì được, nếu thực sự gặp phải người cùng cấp bậc thì sẽ không chịu được.
- Đợi đã, hắn là Tiên Nhân sao?!.
Đại sư tỷ không hiểu tại sao phản ứng của Lục Dương lại lớn như vậy:
- Tất nhiên là Tiên Nhân, Bán Tiên cũng không dám đặt tên cho kiếm trận của mình như vậy.
- Có thể coi là Tiên Nhân yếu nhất mà ta từng gặp, còn yếu hơn cả người mà ta gặp ở Bất Hủ Giáo.
Đừng nói là Lục Dương, ngay cả Khương Liên Y cũng không bình tĩnh được.
Sư tỷ nói nhẹ nhàng, đối phương là Tiên Nhân yếu nhất, Tiên Nhân yếu nhất cũng là Tiên Nhân, vậy mà lại bị ngươi giết chết như vậy sao.
Bất Hủ Tiên Tử nghĩ đến khí tức đạo quả mà mình cảm nhận được ở sâu trong kho tàng của Vấn Đạo tông, hẳn là của người này.
- Chậc, giết một Tiên Nhân thôi mà, nói như thể ai cũng không làm được vậy, đó là do ta không có cơ hội, nếu không thì ta cũng giết được.
Lục Dương vừa định cám ơn đại sư tỷ, bắt đầu cùng Thất Tinh Kiếm Tổ bồi dưỡng tình cảm, tiếp theo bắt đầu tu luyện kiếm trận, trở thành một tên kiếm tu hợp cách, liền phát giác được Cửu U lệnh có dị động, là người Cửu U giáo liên hệ hắn.
Hắn nhìn qua chữ ghi trên Cửu U lệnh, mặt lộ ra biểu lộ quái dị.
- Sao vậy? Cửu U Giáo liên lạc với ngươi?
Đại sư tỷ hỏi.
- Cửu U Giáo nói với ta, giáo chủ của Diệu Dương Giáo muốn gặp ta.

Trụ sở Cửu U Giáo.
Bản đồ Đại Hạ khổng lồ chiếm trọn bức tường chính diện, mười bảy châu Đại Hạ, hàng vạn thành trì đều được đánh dấu chi tiết trên bản đồ.
Trên bản đồ, có đến năm phần thành trì được đánh dấu bằng chấm đỏ, ngụ ý Cửu U Giáo đã đưa thế lực của mình thâm nhập sâu vào những thành trì này, ngay cả thành trì lớn nhất thiên hạ là Đế Thành cũng bị Cửu U Giáo xâm nhập.
Mộ Bạch Y khoanh tay đứng, lặng lẽ nhìn bản đồ, lẩm bẩm tự nói, ánh mắt tràn đầy sự tham lam và ham muốn không thể che giấu.
- Sớm thôi, rất sớm thôi...
- Triều đình chỉ đến thế thôi, hành động rầm rộ như vậy của bổn giáo mà chúng vẫn không phát hiện ra...
- Sắp tới, ở khắp mọi nơi Đại Hạ này sẽ trở thành cứ điểm tiệm đồ nướng của Cửu U Giáo ta...
Mộ Bạch Y không kìm được mà chạm vào một chấm đỏ trên bản đồ, mỗi chấm đỏ đều đại diện cho một quán đồ nướng, đại diện cho tương lai sẽ có rất nhiều tiền đổ về Cửu U Giáo, giúp hắn trả nợ.
Mặc dù hiện tại vẫn đang trong giai đoạn đầu tư xây dựng cửa hàng, lợi nhuận đều được dùng để xây dựng cửa hàng nên khá ít, nhưng tương lai thì rất khả quan.
Có số tiền này, hắn sẽ không còn phải lo lắng chuyện dùng thân phận giáo đồ vay tiền hàng tháng của mình bị bại lộ.
Đây là tiền cứu mạng.
- Đa tạ Thiên Đình Giáo.
Trực tiếp nhìn thấy Phượng tộc Cổ Tổ đánh bại Chu Thiên Chí Tôn, Mộ Bạch Y càng thêm kính sợ Thiên Đình Giáo.
- Theo lời Lục thiếu giáo chủ, vẫn còn một vài nhân vật chủ chốt của Thượng Cổ Thiên Đình chưa thức tỉnh, dù vậy, Thiên Đình Giáo này cũng không phải là thứ mà Cửu U Giáo chúng ta có thể sánh được.
- Giáo chủ, Trì giáo chủ Diệu Dương giáo muốn gặp ngài.
Một Phó giáo chủ họ Hạng báo cáo, đưa lên bái thiếp của Diệu Dương Giáo.
Mộ Bạch Y nhướng mày, có chút không hiểu, Cửu U Giáo tin vào luân hồi chuyển kiếp, công pháp thường thiên về thuộc tính âm, nhìn vào tên thì biết công pháp của Diệu Dương Giáo thuộc về thuộc tính dương, hai giáo rất ít khi qua lại.
- Hắn đến đây để làm gì?
Gặp thì vẫn phải gặp, cùng là Ma giáo, chút thể diện này vẫn phải cho.
Trụ sở Cửu U Giáo chắc chắn không thể để lộ vị trí, lại qua một ngày, hai vị giáo chủ gặp nhau tại một tiệm trà, Diệu Dương Giáo bỏ tiền thuê trọn một tầng của tiệm trà.
Trì Giáo chủ dẫn theo hai vị hộ pháp đúng giờ đến.
Trì Giáo chủ là một nam tử ngoài bốn mươi tuổi, mặt đầy thịt, đầu trọc, độc nhãn, bên mắt phải có một vết sẹo đáng sợ, từ trán kéo dài đến má, trông khá đáng sợ.
- Ha ha ha, Mộ đạo hữu, đã lâu chúng ta không gặp nhau rồi.
Trì Giáo chủ nhiệt tình chào hỏi, thái độ tốt như thể Mộ Bạch Y là anh em ruột của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận