Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 389: Thượng cổ bí ẩn (2)

- Hỗn Độn nhất tộc có quy định như vậy, kẻ mạnh quyết định giới tính của kẻ yếu.
- Bản thân quy định không có vấn đề gì, khéo thay lại trùng hợp là trong Hỗn Độn nhất tộc khi đó lại xuất hiện một thiên tài không ai sánh bằng, không bằng thiên kiêu của Long Phượng hai tộc, nhưng cũng là nhân vật có chiến lực có thể xếp vào top ba trong lịch sử Hỗn Độn nhất tộc.
- Người này thích mở hậu cung, còn thích theo đuổi sự kích thích, bèn đánh bại tất cả những tộc nhân Hỗn Độn khác, biến tất cả bọn họ thành giới tính nữ.
- Ngoại hình của Hỗn Độn nhất tộc chẳng phải cũng có thể tự do quyết định sao, cho nên bọn họ đều là mỹ nữ.
- Kết quả là cả một Hỗn Độn nhất tộc rộng lớn, chỉ có một mình hắn là giống đực, còn lại toàn là giống cái, suýt nữa thì tuyệt chủng.
- Vẫn là Kỳ Lân tiên ra mặt hòa giải, khuyên hắn phải kiềm chế dục vọng, tiện thể để Hỗn Độn nhất tộc sửa đổi quy định.
- Sau đó, Hỗn Độn nhất tộc đã sửa đổi quy định thành giới tính tự định, không biết bây giờ quy định đó đã được sửa đổi chưa.
Lục Dương im lặng.
Chuyện này thì đừng nói cho Mạnh Cảnh Chu biết, kẻo hắn nghe xong lại hâm mộ.
- Ở đây còn ghi lại một truyền thuyết, thời thượng cổ có một tiều phu lên núi chặt củi, tình cờ xông vào động phủ, gặp hai vị tiên nhân đang chơi cờ, tiên nhân chơi cờ rất cao siêu, ẩn chứa đại đạo càn khôn, kết thúc một ván cờ, tiều phu mới phát hiện ra, cảnh vật bên ngoài động đã thay đổi rất nhiều, thời gian đã trôi qua trăm năm.
- Có lẽ câu chuyện về giáo chủ đời đầu của giáo Bất Hủ chính là được cải biên dựa theo truyền thuyết thời thượng cổ này.
Lục Dương quả quyết nói:
- Nếu ta đoán không nhầm, trong hai vị tiên nhân thời thượng cổ này, chắc chắn có một vị là Tuế Nguyệt tiên, chỉ có hắn mới có thể khiến tiều phu vượt qua trăm năm chỉ bằng cách xem cờ.
Bất Hủ Tiên tử cười khúc khích:
- Đoán sai rồi, người chơi cờ là Ứng Thiên tiên và Kỳ Lân tiên, hai tên cờ thối này.
- Lúc đó ta mời bốn người bọn họ đến nhà ta ăn cơm, bốn người họ đều vui vẻ đồng ý, nhưng Ứng Thiên tiên và Kỳ Lân tiên nói rằng họ đang chơi cờ, phân định thắng bại rồi sẽ qua, ta nói được.
- Ta đợi bên trái đợi bên phải, đợi nửa ngày cũng không thấy họ đến, ta bảo Cửu Trọng Tiên đi chặt củi chuẩn bị bếp núc, Cửu Trọng Tiên liền tình nguyện đi xem tình hình, đi rồi thì không quay lại.
- Trong khoảng thời gian này, Tuế Nguyệt tiên cũng đã đi qua, Tuế Nguyệt tiên trở về nói với ta rằng bọn họ đang lĩnh ngộ đại đạo trong khi chơi cờ, không thể làm phiền, ta nói vậy thì chúng ta ăn thôi, Tuế Nguyệt tiên nói bọn họ cùng là tiên nhân, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, muốn ăn cơm thì cùng ăn cơm, không ăn thì đều không ăn, nào có chuyện hai người ăn cơm ba người chịu đói.
- Ta thấy hắn nói cũng có lý, nên lại đợi thêm, đợi một lần này là một trăm năm.
- Một trăm năm trôi qua, cơm cũng nguội rồi, ăn thế nào được, thế là không ăn nữa.
Bất Hủ Tiên tử có chút tiếc nuối, cảm thấy trình độ của Ứng Thiên tiên và Kỳ Lân tiên thật sự quá kém, chơi một ván cờ một trăm năm cũng không có kết quả.
Lục Dương trầm mặc.
Quả nhiên là tiên nhân có tuổi thọ vô hạn, nói một trăm năm là trôi qua một trăm năm.
Ứng Thiên tiên ba huynh đệ này càng là nhân vật lợi hại, để không ăn cơm, thà chơi cờ một trăm năm.
Mặc dù cuốn ‘Thượng cổ bí ẩn’ này có hơi khác biệt so với thời thượng cổ thực sự, nhưng dù sao cũng là kết quả khảo chứng của các học giả, nguyên mẫu của câu chuyện vẫn có, không phải là bịa đặt ra.
Còn về lý do tại sao đồn đại rằng Ứng Thiên tiên thích sắc đẹp, Lục Dương cũng không rõ, có lẽ là do cách khảo chứng bị sai sót, cũng có thể là do nguồn tình báo bị nhầm lẫn.
Lục Dương hai người đi ngang qua một quầy hàng ven đường, Lục Dương tiện thể nhìn thêm một cái, trên quầy hàng bày bán bảo tháp màu vàng, bình tịnh ngọc, đan dược bị phong ấn nhưng hiệu quả vẫn đang chậm rãi trôi đi, phi kiếm tàn tạ...
- Lục Dương ngươi đợi một chút, ngươi thấy thanh phi kiếm kia chưa, đồ tốt đấy, đây là phi kiếm mà Kỳ Lân tiên đã sử dụng!
Bất Hủ Tiên tử kích động gọi Lục Dương lại.
Phi kiếm tàn tạ, khác xa so với dáng vẻ ban đầu, nếu không phải Bất Hủ Tiên tử đã từng nhìn thấy vài lần, thì nàng cũng không dám chắc đây là kiếm của Kỳ Lân tiên.
- Cái gì?
Trong lòng Lục Dương hơi động, không ngờ ở nơi này lại có thể gặp được phi kiếm mà Kỳ Lân tiên đã sử dụng, đây chính là tiên kiếm.
Ngón tay vàng Bất Hủ Tiên tử cuối cùng cũng có tác dụng.
- Khoan đã, không phải là thanh kiếm mà Kỳ Lân tiên sử dụng khi còn ở giai đoạn Trúc Cơ đó chứ?
Lục Dương cảnh giác nhìn Bất Hủ Tiên tử.
Bất Hủ Tiên tử không vui, cảm thấy Lục Dương quá không tin tưởng mình:
- Nói thế nào đi nữa, đương nhiên là không phải, đây là tiên kiếm mà Kỳ Lân tiên có được sau khi thành tiên, Kỳ Lân tiên đặc biệt thỉnh cầu Ứng Thiên tiên dùng lực lượng của sấm sét để ta luyện mà thành.
Lục Dương mừng rỡ khôn xiết, Ứng Thiên tiên luyện chế, Kỳ Lân tiên sử dụng, giá trị của thanh phi kiếm này tăng vọt.
Nhặt được của hời rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận