Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1215: Khởi tử hoàn sinh

Lời Đại sư tỷ nói còn có thể là giả.
- Ta đương nhiên tin tưởng Lục sư đệ là tự sát.
Đái Bất Phàm miễn cưỡng vui cười, hai chân phát run, chưa hề cảm giác tử vong cách mình gân như thế.
Cái này nhìn làm sao đều giống như Đại sư tỷ thất thủ đánh chết Lục sư đệ, muốn hủy thi diệt tích, mình còn không có mắt chạy tới quan tâm Lục Dương.
Mình sống đủ rồi sao, ở tình huống hiện tại để bản thân khó đảm bảo.
Tiên đào này quả nhiên không phải dễ nắm như thế, chân trước cầm tiên đào thiếu Lục sư đệ một nhân tình, chân sau liên muốn lấy mạng lấp vào, đây chính là cái gọi nhân quả chú định sao.
- Đại sư tỷ ngài cứ làm việc của mình, có việc thì gọi ta.
Đái Bất Phàm lặng lẽ lui lại thừa dịp Vân Chi không chú ý, nhanh chân liều mạng bay ra bên ngoài, đầu cũng không dám quay về.
- Chờ một chút, trở về.
Vân Chi sao có thể để Đái Bất Phàm chạy trốn, hiện tại nếu không giải thích rõ ràng, về sau càng đừng nghĩ giải thích rõ.
Vân Chi động một ý niệm trong đầu, trực tiếp kéo Đái Bất Phàm lại, thậm chí là trở về đường cũ.
- Đại sư tỷ tha mạng, ta cái gì cũng không thấy!
Đái Bất Phàm thấy thế không ổn, lúc này quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ.
Vân Chi nâng trán, bất đắc dĩ giải thích nói:
- Tiểu sư đệ thật không chết, hắn hiện tại đang ở trạng thái giả chết, chỉ bất quá giả chết giả đến quá tốt, lừa qua hồn đăng mà thôi.
Đái Bất Phàm không có nghe nói qua còn có loại pháp thuật này, bất quá bây giờ người là dao thớt ta là thịt cá, Vân Chi nói cái gì hắn đều tin.
Bất Hủ tiên tử rất sớm đã cảm nhận được Đái Bất Phàm đến, căn cứ đến việc không thể để cho người ngoài biết được mình, nàng trước tiên trốn qua một bên.
Lúc đầu Vân Chi cũng có thể cảm nhận được Đái Bất Phàm đến, chỉ bất quá thời điểm đó nàng đang xoắn xuýt muốn thiêu đốt tiểu sư đệ hay không, trong lúc nhất thời xuất thần.
Nếu mình biết được Đái sư đệ tới, nhất định phải giấu kỹ thi thể tiểu sư đệ. Mà làm sao cảm giác vẫn không thích hợp nhỉ?
Vân Chi buồn bực, có vẻ như chuyện này làm thế nào đều không đúng. Đang lúc Vân Chi câm trong tay hỏa diễm màu vàng tới gần Lục Dương, ngọn lửa còn không có đốt tới trên người, Lục Dương trực tiếp xác chết vùng dậy, ngao một tiếng nhảy dựng lên.
Hồn đăng trong tay Đái Bất Phàm tro tàn lại cháy.
- Thật đúng là giả chết? !
Đái Bất Phàm giật mình, không nghĩ tới còn có pháp thuật thần kỳ như vậy, ngay cả hồn đăng đều có thể lừa qua, là pháp thuật thất truyền từ Thượng Cổ, hay là pháp thuật Đại sư tỷ sáng tạo?
Đái Bất Phàm nhẹ nhàng thở ra, xem ra mình không cần chết.
- Lục sư đệ, ngươi còn tốt đó chứ?
Lục Dương đau nhe răng toét miệng, hắn vừa rồi ngủ đến chết, đột nhiên cảm giác được linh hồn thiêu đốt một trận, trực tiếp đốt hắn tỉnh.
Chờ sau khi hắn tỉnh lại, cảm giác bỏng lại biến mất không thấy.
- Không, không sao đâu, tại sao Đái sư huynh ngươi lại ở chỗ này?
Trong lòng Đái Bất Phàm tự nhủ ta tới làm vật bồi táng cho ngươi.
- Thật không có chuyện gì sao, ngươi nhìn mình bây giờ là cái dạng gì?
Đái Bất Phàm trên dưới dò xét Lục Dương, mặt lộ vẻ dị sắc.
- Cái dạng gì là sao?
Lục Dương không hiểu ý Đái sư huynh, hắn cúi đầu xem xét, phát hiện thi thể của mình êm đẹp nằm trên mặt đất, hắn thì là linh hồn xuất khiếu.
Nếu không có Đái sư huynh, Lục Dương rất muốn hỏi một chút Bất Hủ tiên tử đây là tình huống như thế nào.
- Vấn đề nhỏ xác thực không sao đâu.
Lục Dương khoát khoát tay biểu thị hết thảy đều ở bên trong tầm tay.
Đái Bất Phàm gặp Lục Dương không có việc lớn gì, cũng hồ nghi rời đi.
Đợi sau khi Đái Bất Phàm đi, Lục Dương ngửa về sau một cái, muốn hòa làm một thể với nhục thân.
Rất đáng tiếc thất bại, hắn đứng lên, vẫn là trạng thái linh hồn xuất khiếu.
- Tiên tử, ngươi đi ra giải thích một chút đây là tình huống như thế nào?
Bất Hủ tiên tử từ xuất hiện đằng sau gốc đại thụ nào đó, tán thưởng về thiên phú pháp thuật của Lục Dương:
- Tiểu Dương Tử, ngươi đã học nhập môn.
Lục Dương chỉ chỉ hồn mình, vừa chỉ chỉ thi thể trên đất:
- Ngươi xác định cái này gọi nhập môn? - Đó là đương nhiên, thuật giả chết là cái gì, là Khi Thiên chỉ thuật, muốn lừa qua Thiên Địa, đầu tiên cần muốn lừa qua chính mình.
- Nhục thể của ngươi hiện tại chính là trạng thái bị lừa, trở thành một cỗ thi thể.
- Nếu ngươi không tin, để Vân nha đầu dùng cản thi thuật thử một chút, cam đoan có thể khu động thi thể của ngươi.
Lục Dương nào dám nói không tin.
- Đến trạng thái của ngươi bây giờ, lừa gạt bảo hiểm đều được, nhất định có thể kiếm nhiều tiền.
- Cho nên tình trạng của ngươi bây giờ không gọi linh hồn xuất khiếu, gọi cô hồn dã quỷ mới đúng.
Bất Hủ tiên tử uốn nắn nhận biết sai lâm của Lục Dương, dùng từ tương đối chuẩn xác.
- Tiến độ học tập của ngươi nhanh hơn Tiểu Linh cùng Liên Y, hai người bọn họ vừa học tập, học đều không gọi thuật giả chết, phải gọi thuật giả vờ ngủ, không giả chết được thì cứng rắn giả chết, khiến cho ta không nhìn ra được các nàng đang giả vờ ngủ.
Đại sư tỷ ở một bên quan sát Lục Dương khẽ vuốt cằm:
- Thì ra là thế, giả chết lừa qua hồn đăng, lừa qua Đái Bất Phàm, ngay cả nhục thân mình cũng lừa qua, xem ra tiểu sư đệ ngươi có thể lừa qua tu sĩ Độ Kiếp kỳ.
Đại sư tỷ có thể nhìn ra, thời điểm Lục Dương thi triển thuật giả chết, trong linh hôn còn có một chút sinh cơ yếu ớt, loại sinh cơ trình độ này thậm chí tu sĩ Độ Kiếp kỳ đều nhìn không thấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận