Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 879: Một chiêu

- Vừa rồi bọn họ nói gì ấy nhỉ, giáo chủ của Thiên Đình giáo là Tiên Nhân?
Lưu thành chủ lần đầu tiên trong đời nghi ngờ thính lực của mình.
Trong thời đại mà ngay cả Bán Tiên cũng không xuất hiện, thế mà lại có Tiên Nhân xuất hiện sao?
Ngay cả trong trận chiến ở Hán Thủy thành, xuất hiện cũng chỉ là một luồng tiên thức của Đậu Thiên Tôn, chứ không phải là bản thể.
Đến Xuân Giang thành của họ, có hai Bán Tiên xuất hiện thì không tính, Tiên Nhân cũng xuất hiện luôn rồi sao?.
Nhất Khí tôn giả gật đầu điềm tĩnh:
- Không thể nhầm được, chiêu thức vừa rồi chỉ có Tiên Nhân mới có thể dễ dàng hóa giải một cách thoải mái như vậy.
Sự việc phát triển đến bước này, hắn đã không còn suy nghĩ chuyện tập kích nữa.
Đối mặt với Tiên Nhân, thủ đoạn gì cũng đều vô dụng.
Dân chúng Xuân Giang thành sống hay chết, đều do Thiên Đình giáo quyết định.
- Không ngờ là, Thiên Đình thời thượng cổ lại có đến hai vị Tiên Nhân.
Hư Không chí tôn nheo mắt lại, đủ loại phù văn cổ xưa lặng lẽ bò lên cổ tay.
- Đạo hữu, hai chúng ta hợp sức đánh bại người này, chắc chắn có thể lưu danh thiên cổ, ngươi thấy thế nào?
Mộng Yểm chí tôn không lộ vẻ sợ hãi, đây là cơ hội ngàn năm có một để giết Tiên, dùng lời nói kéo dài thời gian rồi tập kích, khả năng thành công là có, có thể thử xem.
Giết chết một Tiên Nhân, có thể giành được cơ duyên lớn nhất trong cuộc đại thế chi tranh sắp tới!
- Được.
Hai người nhìn nhau, cùng lúc ra tay!
Ầm!.
Hai người vừa tấn công lẫn nhau, vừa bỏ chạy ra bên ngoài.
Họ đều muốn đối phương ra tay giữ chân Vân Chi, bản thân thì trốn thoát.
Đối mặt với Tiên Nhân, căn bản là không có khả năng chiến thắng.
Một chút xíu cũng không có.
Chỉ có chạy trốn mới có thể có một tia sinh cơ.
Hai người phá vỡ thế giới của riêng mình, một người mở ra Hư giới, một người mở ra Mộng cảnh.
Hư giới và Mộng cảnh đều nứt ra một khe hở lớn.
Đúng lúc nửa người của họ đều đã chạy ra bên ngoài, Vân Chi đột nhiên vỗ tay.
Khe hở khép lại, họ bị một đôi tay vô hình kéo trở về.
Khoảng cách quá lớn khiến hai người nhận ra rằng họ căn bản không thể chạy thoát, chỉ có liều mạng chiến đấu mới có đường sống.
- Nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tự nhiên.
Hư Không chí tôn biến mất không thấy đâu, hòa làm một với Hư giới, lúc này hắn chính là Hư giới, Hư giới chính là hắn.
Ý thức của hắn, Hư giới đều sẽ giúp hắn thực hiện, bao gồm cả việc giết chết Vân Chi!
Hình thái này vô cùng nguy hiểm, chỉ cần hơi bất cẩn là có khả năng bị Hư giới nuốt chửng, trở thành vật nuôi của Hư giới.
- Đạo lớn, trời lớn, đất lớn, ta cũng lớn!
Mộng Yểm chí tôn thi triển thủ đoạn tương tự, dung hợp với Mộng cảnh, đồng thời có được lực lượng, hắn cũng có khả năng trở thành một phần của Mộng cảnh, không bao giờ tỉnh lại được nữa.
Hai khuôn mặt người khổng lồ xuất hiện trên đỉnh đầu Xuân Giang thành, cùng lúc gầm lên giận dữ.
- Là ngươi ép chúng ta! Trong mệnh ngươi có một kiếp nạn tử vong, hôm nay sẽ ứng nghiệm.
Họ chính là bản thể của Hư giới và Mộng cảnh, mỗi một câu nói đều là ý chí của Hư giới và Mộng cảnh, trong đó bao gồm cả nhân quả.
Câu nói này không phải là đe dọa cũng không phải là hù dọa, mà là lời nguyền nhân quả thực sự.
Linh khí không hiểu sao lại hỗn loạn, hình thành nên vòng xoáy, sau đó gây ra vụ nổ linh khí cực lớn, đây là thiên tai về linh khí mà xác suất xảy ra chỉ có một phần tỷ!
Trong lịch sử Đại Càn vương triều có một tòa thành mà người dân đều chết hết trong thảm họa này.
Không gian bị bóp méo, trở thành dòng chảy hỗn loạn, bất kỳ vật thể hữu hình nào cũng không thể giữ được trạng thái nguyên vẹn trong dòng chảy hỗn loạn của không gian, đây là dòng chảy hỗn loạn mà xác suất xảy ra chỉ có một phần mười tỷ.
Từng có cường giả Độ Kiếp kỳ đỉnh phong kiên trì được ba giây trong dòng chảy hỗn loạn của không gian thì bị nghiền nát thành vụn thịt.
Ảo ảnh cổ kim xuất hiện, trăm vạn đại quân, cờ xí, thây người khắp nơi... Thời gian vào lúc này mất đi ý nghĩa, đây là không gian loạn lưu mà xác suất xảy ra chỉ có một phần mười tỷ.
Quân đội từ trên trời giáng xuống gào thét xông về phía Vân Chi, cờ xí của quân đội thông báo cho mọi người biết rằng họ là quân đội của Đại Ngu vương triều.
Vào những năm cuối thời Đại Càn, Mộng Yểm chí tôn đã giết chết trăm vạn quân đội Đại Ngu trong Mộng cảnh.
Từng chuyện từng chuyện không thể xảy ra về mặt xác suất liên tiếp xuất hiện, đủ loại yếu tố bất lợi đều xảy ra trên người Vân Chi.
Thậm chí còn có một bóng đen khổng lồ bao phủ Vân Chi, đó là một ngọn núi đen trùng điệp, là thứ do Hư Không tạo ra, mật độ cực cao, trọng lượng cực lớn đến mức không thể tính toán được, xung quanh đều có dấu hiệu không gian sụp đổ.
Đối mặt với vận rủi và ngọn núi đen, Vân Chi không hề nao núng, nàng thở dài, duỗi bàn tay ngọc mềm mại không xương ra, làm động tác trảm một phát.
Bình bình thường thường, đại đạo chí giản.
Thiên tai linh khí, không gian loạn lưu, xuyên việt thời gian, hắc sơn... Đều hóa thành hư vô, như thể chưa từng xuất hiện.
Trời đất trở nên trong trẻo như bình thường.
Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, Hư giới và Mộng cảnh bị Vân Chi chém đôi, chia làm hai, Xuân Giang thành nhìn thấy ánh sáng mặt trời trở lại, trở về thế giới ban đầu, màu sắc phục hồi, bầu trời xanh thẳm lại xuất hiện trên đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận