Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 998: Bàn đạp (2)

- Ngươi là ai?
Lý Hạo Nhiên nhíu mày, cảm thấy này người thật không có lễ phép.
- Nguyên lai là Phạm Trùng ‌ đạo hữu, đại giá quang lâm không có từ xa tiếp đón.
Ông chủ cửa hàng cười làm lành đi tới.
- Đừng nói nhảm, ta mua Thiết Liên hoa này, sau này tham gia đại hội ‌ vừa hay cần dùng đến, bao nhiêu tiền.
Tu sĩ tên là Phạm Trùng nhìn cũng không nhìn Lý Hạo Nhiên một cái, nói với ông chủ.
- Nếu là người khác mua, hai mươi tám vạn linh thạch, nếu ‌ là ngài muốn, giá vốn mười vạn linh thạch.
Phạm Trùng liếc mắt ra hiệu, để ta tớ ‌ lấy ra một vạn linh thạch, mua xuống pháp bảo, coi như như thế, ông chủ cửa hàng vẫn cười đưa tiễn hắn.
Sau khi Phạm Trùng rời đi, ông chủ cửa hàng nhẹ nhàng thở ra, nhìn về phía Lý Hạo Nhiên, lòng còn sợ hãi:
- May mắn cho các ngươi không có cùng hắn cướp đoạt món pháp bảo này, chọc giận hắn, chỉ sợ các ngươi liền Bồng Lai đảo đều đi ra không được.
- Hắn là ai, rất nổi danh sao?
- Các ngươi không phải người địa phương này nhỉ, đệ tử Bồng Lai đảo chia làm ngoại môn, nội môn cùng hạch tâm ba loại, có thể thông qua hoa văn gợn sóng trên ống tay áo phán đoán, tên tu sĩ vừa rồi kia gọi Phạm Trùng, chính là đệ tử hạch tâm của Bồng Lai đảo.
- Mà Phạm Trùng cho dù ở bên trong số đệ tử hạch tâm đều là cực kỳ đặc thù.
- Hắn bái Huyền Linh đạo nhân làm thày, phụ thân của Huyền Linh đạo nhân chính là đảo chủ Bồng Lai đảo trong truyền thuyết.
Lục Dương giật mình, nguyên lai là đồ tôn của Độ Kiếp kỳ, khó trách phách lối như vậy.
Tên này phô trương đủ lớn, ra ngoài mang nhiều Nguyên Anh kỳ như vậy, nhìn sư tòng Vân Chi của hắn, đi ra ngoài đều rất điệu thấp.
Ông chủ cửa hàng thở dài:
- Nếu không phải hắn có thân phận đặc thù như thế, sớm đã có người đoạt mối làm ăn Ảo Ảnh Trong Mơ và xe bay của hắn.
Lục Dương gật gật đầu, không lại nói cái gì.
Đám người Lục Dương rời đi cửa hàng, tiếp tục dạo phố, đi dạo gần nửa ngày, vốn muốn đi xem một chút Giám Tiên đại hội gì đó, nhưng Giám Tiên đại hội là đại hội do tam đảo tổ chức, không có nhận thiệp mời, không được đi vào.
Đang lúc bọn người Lục Dương đang cân nhắc nên thi triển một chút kỹ xảo nhỏ đi nhìn một chút Giám Tiên đại hội hay không, gặp một tên đệ tử ăn mặc kiểu dáng Bồng Lai đảo ngăn chặn đám người Lục Dương, ống tay áo tên đệ tử kia có hai gợn sóng, tận lực phát ra uy áp, là Hóa Thần kỳ.
- Ngươi là ai?
Lý Hạo Nhiên cảnh giác nhìn đối phương, lại hỏi một lần vấn đề vừa rồi.
Tên đệ tử kia vẫn như cũ không đáp, mắt lạnh nhìn năm người Lục Dương, thầm nghĩ trong lòng:
- Nguyên Anh kỳ chưa từng gặp qua, xem ra không phải tu sĩ tam đảo ta, vừa rồi có mấy người bị đánh thành trọng thương, trong thời gian ngắn không khôi phục lại được, trước dùng năm người các ngươi sung cho đủ số.
- À, năm người các ngươi quá may mắn, một hồi ta sẽ mang các ngươi tham gia Giám Tiên đại hội, nếu như các ngươi biểu hiện tốt, nói không chừng sẽ được đệ tử Bồng Lai đảo hoặc trưởng bối coi trọng, trở thành tôi tớ. ‌ Tên đệ tử kia thái độ cường ngạnh, không cho bọn người Lục Dương nói cái gì, liền mang theo bọn hắn bay về phía khu vực trung tâm của Bồng Lai đảo.
Đám người Lục Dương bất quá chỉ là ‌ Nguyên Anh kỳ không quan trọng, há có thể phản kháng tu sĩ Hóa Thần Kỳ.
Trên đường, thông qua đôi câu vài lời của tên đệ tử kia, Lục Dương hiểu rõ tên đệ tử này gọi Từ Trạch, muốn dẫn lấy bọn hắn tham gia Giám Tiên đại hội, Giám Tiên đại hội sẽ mời các nơi lớn tham gia, tương đối long trọng, không chỉ mời tu sĩ Đông Hải, ngay cả tu sĩ Đại Hạ đều mời.
Nói là Giám Tiên đại hội, trên thực tế ‌ chủ yếu là vì dương danh cho đệ tử tam đảo.
Đệ tử Bồng Lai đảo đều là tinh anh bên trong tu sĩ, danh xưng hạt giống tiên đạo, chiến lực siêu quần, phương thức tốt nhất chứng minh chiến lực siêu quần, chính là khiêu chiến tu sĩ đồng cấp, mà lại là dùng ít đánh nhiều.
Rất không may, năm người Lục Dương là thuộc về “nhiều” bị chọn kia.
Thường được gọi là ‘bàn đạp’.
Đánh bại năm người Lục Dương, tự ‌ nhiên sẽ dương danh lập vạn.
Sân nhà Giám Tiên đại hội là lôi đài tròn hình, hai bên lôi đài có lối đi, một bên là ‌ đệ tử tam đảo xuất chiến, một bên là Nguyên Anh kỳ bình thường xuất chiến.
Giám Tiên đại hội đã bắt đầu một quãng thời gian, bởi vì đệ tử tam đảo ra tay quá nặng, có hơn mười tên tu sĩ phổ thông không có sức tiếp tục tham chiến, Bồng Lai đảo phái người bắt hơn mười tu sĩ tạm thời tham gia, năm người Lục Dương ở ngay trong đó.
- Ta còn tưởng rằng có Tiên Nhân, dầu gì thì có Bán Tiên cũng được, kết quả là một đám tiểu tử danh xưng hạt giống tiên đạo tham gia đại hội.
Lục Dương ngáp một cái, Bồng Lai tam đảo các ngươi thật dám đặt tên.
Bọn hắn đang ở phòng nghỉ một bên lôi đài chờ đợi dự thi, lúc đầu bọn hắn còn muốn dạy một chút đám Nguyên Anh kỳ bình thường này chiến đấu như thế nào, thế nhưng những Nguyên Anh kỳ bình thường này đều hết sức cảnh giác, không nguyện ý nói chuyện đám người cùng Lục Dương.
Lục Dương xem như nhìn ra, Từ Trạch thật không nói mù, tu sĩ phổ thông biểu hiện tốt trong Giám Tiên đại hội, xác thực có cơ hội gia nhập Bồng Lai đảo.
Cho nên những Nguyên Anh kỳ bình thường này xem đám người Lục Dương là đối thủ, lúc này mới biểu hiện hết sức cảnh giác.
Đang lúc đám người Lục Dương chờ đến nhàm chán, suy nghĩ xem năm người bọn hắn có nên nội đấu trước một trận hay không, cuối cùng đến phiên bọn hắn ra sân.
- Uy, năm người các ngươi, đến phiên các ngươi, nhanh lên.
Đám người Lục Dương thông qua lối đi đi tới lôi đài, nhìn thấy đối thủ.
Là Phạm Trùng vừa gặp nửa ngày trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận