Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1239: Truyền nhân của Tiên Nhân (2)

Bất Hủ tiên tử hưng phấn nói:
- Tiểu Dương Tử Tiểu Dương Tử, mau đều lấy hết bọn chúng đi, linh hôn những phạm nhân trong Tù Phong có chỗ dựa rồi!
Lục Dương lấy lại tinh thần, thuận phương hướng ánh mắt Minh Đài nhìn sang, đã thấy trên mặt đất kho kiếm còn cắm một thanh kiếm, không hợp với các linh kiếm đang tung bay.
Nhưng chuôi kiếm này cũng đang không ngừng run run, hiển nhiên cũng là có phản ứng với Lục Dương.
- Chuôi kiếm này rất lợi hại phải không?
Lục Dương không hiểu hỏi.
Minh Đài thần sắc ngưng trọng:
- Ta đều có thể khống chế tất cả linh kiếm bên trong kho kiếm, duy chỉ có một thanh kia là không được.
- Chuôi kiếm này cũng không phải xuất từ Kiếm Lâu, mà là chủ... À, lâu chủ đời thứ nhất ngẫu nhiên đạt được, phẩm giai không ở dưới Hàm Quang kiếm, xứng đáng một tiếng tiên kiếm.
- Lâu chủ đời thứ nhất với trình độ kiếm đạo độc bộ thiên hạ, nhưng thủy chung không có được một thanh kiếm kia tán thành, không có cách nào, lâu chủ đời thứ nhất chỉ đành đưa chuôi kiếm này vào trong kho kiếm, hi vọng ngày sau có người hữu duyên đạt được.
- Đây cũng là nguồn gốc của kho kiếm.
Minh Đài nhìn qua chuôi tiên kiếm vô danh đang không ngừng run rẩy, muốn phá đất mà lên, châm chậm nói:
- Nhưng một vạn năm qua, chuôi kiếm này từ đầu đến cuối đều như thế, đối mặt với bất kỳ kiếm tu nào kêu gọi cũng không có phản ứng, thẳng đến khi Lục Dương sư huynh ngươi xuất hiện.
Lục Dương nghe, thế mà cũng là một thanh tiên kiếm, đặc biệt giật mình.
- Ài, kiếm này thế nào thấy quen mắt như thế?
Bất Hủ tiên tử nhìn chỉ tiên kiếm vô danh lộ ra chuôi kiếm, dần dân trùng hợp với một thanh kiếm trong ấn tượng.
- Nhớ rồi, đây không phải Thừa Ảnh Kiếm của Liễu Ninh Hiên à!
Lục Dương cảm thấy Liễu Ninh Hiên cái tên này nghe quen tai.
Bỗng nhiên hắn nhớ ra, Liễu Ninh Hiên, thiên phú kiếm đạo vô song, có thể xưng đệ nhất Thượng Cổ, Cầm Kiếm Song Tuyệt, khai sáng nhân kiếm hợp nhất một chiêu này, lúc đối chiến cùng Bất Hủ tiên tử, thăng hoa cực điểm, cùng kiếm hòa làm một thể, không cách nào tách rời. Bây giờ mọi người nhắc đến kiếm tu mạnh nhất, thường xuyên đem Liễu Ninh Hiên cùng Kiếm Lâu Chí Tôn ra nói cùng một chỗ.
Hắn lấy được Thất Tinh Kiếm tổ từ bên trong tạo hóa bí cảnh chính là kiếm mà Liễu Ninh Hiên đã dùng qua! Nghĩ tới đây, Lục Dương lập tức có loại suy nghĩ không ổn.
Hắn vừa định hỏi Bất Hủ tiên tử một ít chuyện, chỉ thấy Thừa Ảnh Kiếm phóng lên tận trời, tản ra khí tức tim đập nhanh, vọt thẳng để đám linh kiếm đều tản ra.
Một bóng người bay ra từ bên trong Thừa Ảnh Kiếm, không phải Liễu Ninh Hiên thì còn là ai.
Liễu Ninh Hiên một thân cổ trang, lấy tư thái kiếm linh tiên kiếm xuất hiện ở trước mặt mọi người, hắn trợn mắt liếc nhìn tất cả mọi người, cuối cùng đem ánh mắt rơi ở trên người Lục Dương, thần sắc bất thiện.
- Vừa rồi chính là ngươi thả ra khí tức của Ứng Thiên Tiên.
- Ứng Thiên Tiên?
Lục Dương không nghĩ tới Liễu Ninh Hiên vừa ra tới đã hỏi cái này.
Liễu Ninh Hiên cười lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh dần:
- Còn muốn lừa gạt ta, lúc trước Ứng Thiên Tiên bức bách ta đến dùng nhân kiếm hợp nhất mới có thể đào mệnh, làm cho ta trở thành dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ này, ta há có thể nhận lầm khí tức của hắn.
Lục Dương rõ ràng, ký ức của Liễu Ninh Hiên cũng bị xuyên tạc, hắc thủ phía sau màn sửa chữa ký ức hắn thành người mà hắn đánh một trận cuối cùng là Ứng Thiên Tiên.
Ngao Linh cùng Khương Liên Y mặc dù cũng bị xóa bỏ ký ức, nhưng các nàng cùng Bất Hủ tiên tử quan hệ không ít, coi như hoàn toàn quên đi, nhưng một khắc nhìn thấy Bất Hủ tiên tử cũng cảm thấy quen mắt.
Liễu Ninh Hiên cũng đồng lý, hắn cùng Bất Hủ tiên tử là đại thù sinh tử, há có thể triệt để quên.
Đủ loại nguyên nhân, hắn nhận lầm khí tức của Bất Hủ tiên tử thành khí tức của Ứng Thiên Tiên.
- Nếu ta đoán không lầm, tiểu tử, ngươi hẳn là truyền nhân của Ứng Thiên Tiên đi.
Lục Dương cảm thấy Liễu Ninh Hiên hiểu lầm mình có chút lớn.
Nhưng theo người ngoài thì hoàn toàn không phải chuyện như vậy.
Liễu Ninh Hiên đều nói Lục Dương là truyền nhân của Ứng Thiên Tiên, cái này còn có thể là giả?
- Trách không được Lục Dương lợi hại như thế, nguyên lai là đạt được truyền thừa của Ứng Thiên Tiên !
- Tiên Nhân truyền nhân, thật kinh khủng... Mọi người trong Kiếm Lâu nhao nhao gật đầu, đều có giải thích cho đủ loại hành vi của Lục Dương.
- Khó trách Lục Dương có thể cùng Lục Thiếu giáo chủ bất phân thắng bại, nguyên lai hai người đều là truyền nhân của Tiên Nhân.
- Ừm, tiểu tử ngươi là kiếm linh hóa người?
Liễu Ninh Hiên chú ý tới Minh Đài bên cạnh Lục Dương, dần dần nổi sát tâm.
Sau khi hắn bị Bất Hủ tiên tử đánh thành trọng thương, vì đào mệnh, thi triển nhân kiếm hợp nhất, cái này cũng dẫn đến Thừa Ảnh Kiếm trở nên tàn phá, biến thành phế kiếm, hắn một mực hôn mê, trong lúc đó Thừa Ảnh Kiếm nhiều lần quay vòng, đụng phải mấy vị đại sư rèn đúc, cao thủ kiếm đạo, nhận ra Thừa Ảnh Kiếm bất phàm, dần dần chữa trị Thừa Ảnh Kiếm, hắn cũng tỉnh lại.
Thời điểm đó đã là thời kỳ Đại Ngu.
Bây giờ Liễu Ninh Hiên là trạng thái kiếm linh, kiếm linh vĩnh tồn, lúc này mới có thể để hắn sống đến bây giờ.
Khác biệt với Tiên Thiên kiếm linh như Minh Đài, hắn thuộc về Hậu Thiên kiếm linh.
Tiên Thiên kiếm linh có thể hóa người, mà Hậu Thiên kiếm linh không được, cuối cùng cả đời không thể rời khỏi Thừa Ảnh Kiếm.
Cho nên hắn rất chán ghét Tiên Thiên kiếm linh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận