Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 833: Lai lịch của Diệt Tiên kiếm trận (2)

" Diệt Tiên kiếm trận " là đại trận cấp Tiên, cho dù là tầng thứ nhất cũng tương đối tối nghĩa khó hiểu, cũng may Lục Dương là kiếm linh căn, thiên phú kiếm đạo siêu quần, nửa canh giờ đã xem hiểu, nếu đổi thành Mạnh Cảnh Chu, nửa tháng đều không nhìn ra trò gian gì.
Trước nội dung chính của Diệt Thiên kiếm trận có giảng thuật bộ phận lịch trình mưu trí mà tác giả của kiếm trận sáng tạo ra kiếm trận, Lục Dương nhẹ giọng đọc lên:
- Kiếm trận này chính là kiếm trận còn sót lại ta ngẫu nhiên đoạt được khi đi du lịch thiên hạ, tìm kiếm tung tích Thượng Cổ Tiên Nhân, muốn phân cao thấp với Thượng Cổ Tiên Nhân, trên kiếm trận còn dính nhiễm vết máu của Tiên Nhân, căn cứ dấu vết để lại, có thể suy đoán ra, đây là kiếm trận còn sót lại của Thượng Cổ Tiên Nhân.
- Thượng Cổ Tiên Nhân quả thật là tài hoa hơn người, thế mà có thể sáng tạo ra kiếm trận như thế, quả thật cao sâu, nhưng ta cũng là người rất có tài hoa đang muốn phân cao thấp cùng Thượng Cổ Tiên Nhân, Thượng Cổ Tiên Nhân có thể sáng tạo ra kiếm trận như thế, tương đương với ta cũng có thể sáng tạo ra, nếu ta sinh ra ở thời kỳ Thượng Cổ, kiếm này trận là ta sáng tạo ra mới đúng.
- Đã như vậy, kiếm trận này tương đương với việc là ta sáng tạo ra, chỉ là thời gian xuất hiện sai lầm.
Lục Dương bối rối.
Hắn rất muốn biết rõ kiếm trận này đến tột cùng là Tiên Nhân cổ nào sáng tạo ra, mặt mũi để đâu?
Đồng thời hắn cũng kỳ quái, bên trong Thượng Cổ bốn tiên giống như không có người nào dùng kiếm, nếu không thì Bất Hủ tiên tử cũng sẽ không một chút kiếm đạo đều không hiểu.
Nghi hoặc tạm thời mắc cạn, Lục Dương tiếp tục nghiên cứu kiếm trận.
Mặc dù lai lịch của kiếm trận không đứng đắn, nhưng uy lực thực sự cường đại.
- Diệt Tiên kiếm trận có yêu cầu về số lượng, ít nhất cần hai thanh kiếm, nhiều nhất cần chín chuôi, số lượng càng nhiều, kiếm trận tạo ra uy lực lại càng lớn.
Trước mặt Lục Dương bày chín chuôi trường kiếm, theo thứ tự là Thất Tinh Kiếm Tổ vừa bồi dưỡng được tình cảm, Thanh Phong kiếm, Minh Nguyệt kiếm.
- Lên!
Hắn hơi chuyển động ý nghĩ một chút, kiếm tùy tâm động, giống như Kinh Hồng, chín chuôi kiếm thẳng tắp mà lên, xông phá bầu trời, xông thẳng chân trời, tốc độ nhanh đến cực hạn, thời gian trong nháy mắt, liền vượt qua cự ly Lục Dương khống chế, cắt đứt liên hệ.
Lục Dương ngẩng lên đầu đợi nửa ngày, dưới tác dụng của trọng lực, chín chuôi kiếm mới đường cũ trở về, lần nữa tiến vào phạm vi khống chế của Lục Dương.
Cửu Kiếm khép lại thành một loạt, giống như Cửu Xỉ Đinh Ba, từ trên trời giáng xuống, tựa như cắt đậu hũ, thân kiếm không xuống đất mặt, chỉ để lại một đoạn chuôi kiếm.
Theo lý thuyết, kiếm tu Nguyên Anh kỳ làm không được đồng thời điều khiển chín chuôi trường kiếm, chứ đừng nói là tùy tâm sở dục.
Tinh thần lực của Lục Dương mạnh hơn người bình thường, cộng thêm Bất Hủ tiên tử uy hiếp Thất Tinh Kiếm Tổ, cùng khát vọng lại lần nữa ngâm vào Tẩy Kiếm trì, khiến Lục Dương cùng Thất Tinh Kiếm Tổ ý niệm giống nhau, không cần tốn sức, Thất Tinh Kiếm Tổ liền có thể làm ra quyết định chính xác nhất.
Thanh Phong kiếm cùng Minh Nguyệt kiếm cũng không cần nói, Lục Dương rất cưng chiều hai thanh kiếm bảo bối này, bình thường chiến đấu thà rằng quên mình là kiếm tu, đi sử dụng pháp thuật, đều không nở dùng đến hai thanh kiếm.
Loại đãi ngộ cho kiếm này là gần như không tồn tại ở bên trong kiếm tu.
Lục Dương cùng chín chuôi kiếm ràng buộc thúc đẩy để có được thành tích hôm nay.
- Trận lên!
Lục Dương nhẹ giọng phun ra hai chữ, chín chuôi kiếm sinh ra cộng minh, mặt cỏ dưới chân đều có chút rung động, bị kiếm khí chín chuôi kiếm thả ra cắt sạch.
Chín chuôi kiếm tạo thành kiếm trận phong tỏa trên trời dưới đất, hình thành kiếm khí kín không kẽ hở, ngay cả linh lực đều không thể tiến vào.
- Trận động!
Cửu Kiếm lấy Thanh Phong kiếm đứng đầu, kiếm minh không ngừng, treo ở trên bầu trời, tựa như thiên đao treo ngược, chặt đứt hết thảy kẻ địch, chỉ cần Lục Dương đánh ra một thủ thế, Diệt Tiên kiếm trận tầng thứ nhất phát động, áp sập mà tới, cho người áp lực không thua gì một Huyền Kiếm sơn trải rộng mũi kiếm úp ngược.
Oanh !
Phía dưới Cửu Kiếm, hủy diệt hết thảy, coi như Lục Dương là chủ nhân kiếm trận, từ khía cạnh quan sát kiếm trận, cũng bị uy lực của kiếm trận làm cho kinh hãi.
- Hô, không hổ là Diệt Tiên kiếm trận!
Cách đó không xa, Tam sư tỷ Cam Điềm chính đang lĩnh giáo Khương Liên Y về lịch sử Thượng Cổ, Khương Liên Y một mực lưu ý động tĩnh bên này của Lục Dương, khi nàng nhìn thấy Lục Dương thi triển ra Diệt Tiên kiếm trận, mặt lộ vẻ quái dị.
Có nghi hoặc, nàng để Cam Điềm tạm dừng một cái, trực tiếp đi qua.
Kiếm trận qua đi, trong không khí còn tràn ngập kiếm khí nhỏ xíu, thay Kim Đan kỳ ở chỗ này đều muốn bị quẹt làm bị thương.
Lục Dương ngồi liệt trên mặt đất, há mồm thở dốc, thi triển xong một bộ kiếm trận, bằng vào tinh thần lực của hắn cùng linh lực cũng không chịu đựng nổi.
Bất quá kiếm trận tạo ra uy lực cũng là mười phần khả quan, còn mạnh hơn nhiều nếu so với việc chỉ sử dụng Thanh Phong kiếm.
- Liên Y tiền bối, sao ngươi lại tới đây?
- Luôn cảm thấy sư huynh ngươi thi triển kiếm trận rất quen mắt.
- Nhìn quen mắt?
Khương Liên Y không nói, trong đầu hồi ức lại dáng vẻ của kiếm trận mà Lục Dương thi triển, lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
- Đây không phải là quỳ kiếm trận của phu quân sao.
Kỳ Lân Tiên thường xuyên quỳ trên kiếm trận, nàng đều nhìn đến quen thuộc, thứ được dùng để phạt quỳ khi phu quân phạm sai lầm chính là kiếm trận.
Lục Dương cẩn thận nghiêm túc hỏi:
- Thế quỳ kiếm trận mà Kỳ Lân Tiên tiền bối trước đó dùng ở đâu?
Khương Liên Y không thèm để ý khoát khoát tay:
- Sớm đã bị ta bẻ gãy không biết đã ném tới đi đâu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận