Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 656: Thủ đoạn tấn công của Mạnh gia (2)

- Nhưng khuyết điểm cũng có, hoàng kim dù sao cũng là vật phàm tục, giá trị không cao, Trương sư huynh chỉ có thể lấy số lượng đổi chất lượng, từ đó đạt được hiệu quả tấn công.
- Ý tưởng hay.
Lục Dương cảm thán, vừa đến Ngũ Hành Tông đã có thể thấy được loại ý tưởng kỳ lạ này, xem ra chuyến đi Ngũ Hành Tông có thể học được rất nhiều thứ.
- Lão Mạnh, ngươi muốn học môn pháp thuật này không?
Lục Dương cảm thấy Mạnh Cảnh Chu thích hợp nhất để học Nhất trích thiên kim, kim ngân châu bá linh thạch có thể chuyển hóa thành công kích, nếu Mạnh Cảnh Chu thi triển thì uy lực sẽ lớn đến mức nào.
Mạnh Cảnh Chu nhíu mày lắc đầu:
- Nhất trích thiên kim Mạnh gia chúng ta cũng có, nhưng tổ huấn nói không cho học môn pháp thuật này, là cấm thuật.
- Vì sao?
Lục Dương thắc mắc.
- Ngươi có thể tưởng tượng cảnh nhi tử cãi nhau với phụ thân đến mức nóng mắt, nhi tử dùng Nhất trích thiên kim dùng hết linh thạch của cha không?
- Tên đó làm còn sáng hơn cả bắn pháo hoa vào đêm giao thừa, nửa đêm Đế Thành sáng như ban ngày, âm thanh còn rất lớn, không ai ngủ được, một đám người nửa đêm vây quanh Mạnh gia chúng ta.
Bình thường Mạnh gia đều đắc tội với người khác từng nhà từng nhà, giờ một hơi đắc tội với cả Đế Thành, Mạnh gia cũng không chịu nổi nhiều người như vậy.
Lục Dương trầm mặc.
Sau này đến Đế Thành ta chắc chắn không nói quen biết ngươi, tránh bị người ta đánh mà không biết ai ra tay độc ác.
Mạnh Cảnh Chu tiếp tục nói:
- Hơn nữa Mạnh gia chúng ta có pháp thuật cao minh hơn, không cần học cái này.
- Pháp thuật cao minh hơn, là gì?
Lục Dương càng tò mò.
Mạnh gia ở Đế Thành, giống như Bất Ngữ Đạo Nhân đối với toàn bộ Hợp Thể Kỳ thiên hạ, kẻ thù nhiều đến nỗi đếm cả tóc cũng không xuể, dù vậy vẫn có thể đứng vững mười vạn năm, còn có danh xưng gia tộc đệ nhất, có thể thấy tai họa di vạn năm chí không phải là giả.
- Nguyên lý cụ thể của pháp thuật thì ta không hiểu, nhưng có thể kể cho các ngươi cách sử dụng môn pháp thuật này.
- Chính là lúc chiến đấu, ném một đống linh thạch cho đối phương, như vậy quyền sở hữu linh thạch sẽ từ Mạnh gia biến thành đối phương, sau đó bảo đối phương nhanh chóng trả lại linh thạch, nếu đối phương không trả thì sẽ có thiên phạt giáng xuống, sấm sét vạn quân, đánh chết đối phương.
Sắc mặt Lục Dương kỳ lạ, chiêu này nghe sao quen thế nhỉ?
- Ồ đúng rồi, tên của thiên phạt là Nợ nần phải trả bằng mạng.
Lục Dương cảm thấy tên của thiên phạt này cũng khá quen.
Hắn nhìn Mạnh Cảnh Chu, lại nhìn Lý Hạo Nhiên vẫn đang xem kịch mà không hề hay biết, lúc trước Tần Hạo Nhiên có phải là đi vay tiền Mạnh gia các ngươi không.
Cuối cùng Lục Dương chọn không nói chuyện này, tránh phá hỏng tình cảm đồng môn sư huynh đệ, đây chính là trách nhiệm của đại sư huynh.
Từ tình hình Lý Hạo Nhiên thừa kế một nửa ký ức của Tần Hạo Nhiên, thì hoặc là Lý Hạo Nhiên vẫn chưa nhớ ra Tần Hạo Nhiên đi vay tiền của ai, hoặc là lúc Mạnh gia cho vay tiền đã dùng thân phận giả cho vay nặng lãi.
Thôi bỏ đi, chuyện đã qua lâu như vậy rồi, Tần Hạo Nhiên đã chết, bây giờ người nợ tiền là Thạch phó giáo chủ, chuyện này cứ để nó qua đi thôi.
Bạch Minh dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Mạnh Cảnh Chu:
- Chẳng trách Mạnh gia các ngươi có nhiều kẻ thù, chỉ riêng cách chiến đấu này đã đủ thiếu đạo đức rồi.
Mạnh Cảnh Chu lý lẽ hùng hồn, cố gắng duy trì thể diện cho Mạnh gia:
- Nói gì vậy, đây gọi là lợi dụng thiên phạt hợp lý, vận dụng quy luật tự nhiên có gì sai chứ, nhân tộc lần nào tiến bộ không phải là hiểu biết về quy luật tự nhiên và áp dụng sao?
Bạch Minh lại dẫn năm người đến một nơi nóng bức, mặt đất thỉnh thoảng lại phun ra một ngọn lửa nhỏ, nhiệt độ cao đến mức đáng sợ, đất dưới chân đều biến thành màu đỏ tươi, cách cả giày cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ, nếu không phải bọn họ đã là Kim Đan Kỳ, chỉ sợ lúc này đã mất nước rồi.
- Đây là nơi tu luyện của Hỏa mạch, bên dưới nuôi dưỡng nhiều loại chân hỏa, công pháp thuộc tính hỏa, linh căn hỏa tu luyện ở đây sẽ được gấp đôi, còn có thể thông qua ngọn lửa chân hỏa, lĩnh ngộ chân hỏa ý, ngộ ra chân hỏa.
- Lý đạo hữu chắc hẳn có cảm nhận sâu sắc.
Lý Hạo Nhiên cảm nhận rõ ràng nhất, chỉ đứng ở đây một lúc, linh lực trong cơ thể đã có dấu hiệu sôi trào, công pháp tự động xoay chuyển, bắt đầu tu luyện.
Hắn là linh căn hỏa, thích hợp nhất với nơi này.
- Ta có thể tu luyện ở đây không?
Lý Hạo Nhiên cảm thấy nơi này quả thực là bảo địa được tạo ra riêng cho mình.
Bạch Minh lộ ra vẻ khó xử, do dự nói:
- Sư phụ ngươi là Chu Hâm trưởng lão đúng không.
- Đúng vậy.
- Ông ấy có sở hữu rất nhiều chân hỏa không?
- Đúng vậy, phòng luyện khí của sư phụ ta phong ấn đủ loại chân hỏa, lúc muốn luyện khí có thể bất cứ lúc nào lấy ra dùng.
Lục Dương cũng từng thấy Ngũ trưởng lão luyện khí, lúc luyện chế Minh Nguyệt Kiếm đã dùng đến mấy loại chân hỏa.
- Chu Hâm trưởng lão có mấy loại chân hỏa là lấy từ tay trưởng lão Hỏa mạch chúng ta, chỉ là thủ đoạn không mấy quang minh, các trưởng lão Hỏa mạch không đến nỗi vì thế mà giận chó đánh mèo, nhưng đồ đệ của ông ta thì không chắc.
- Ta khuyên ngươi đừng một mình tu luyện ở đây, không an toàn.
Lý Hạo Nhiên chỉ biết im lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận