Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1092: Phủ thành chủ loạn (1)

- Nhàm chán.
Hắn tiện tay ném bay binh khí và cả cai tù, duỗi ra một chỉ, bắn ra một đạo hắc quang, muốn xuyên thủng cai tù!
Hô.
Không biết một cơn gió lạ từ đâu mà đến, thế mà trực tiếp thổi tan hắc quang.
- Người nào!
Ánh mắt đạo nhân ảnh kia ngưng tụ, trên không trung thế mà xuất hiện một đầu Cùng Kỳ uy phong lẫm lẫm, hai mắt lóe ra ánh sáng đỏ khát máu, mỗi một lần hô hấp đều mang hàn khí cùng sát khí, hiển lộ rõ ràng ra lực lượng cổ lão mà kinh khủng.
- Cửu U Giáo!
Kim tộc trưởng gào thét một tiếng, như là Phật Môn Sư Tử Hống, tiếng rống chấn thiên, chấn vỡ không gian.
- Bên trong Cửu U Giáo còn có Cùng Kỳ Hợp Thể kỳ?
Đạo nhân ảnh kia nhíu mày, rất là không hiểu?
Ánh mắt Kim tộc trưởng sáng rực nhìn đạo nhân ảnh kia, dựa theo lý thuyết của đại ca, nếu có thể bắt giữ người này, chính là lập đại công.
- Xem ra là biết ta ở trong nhà tù nhàm chán, đặc biệt đến cho ta tìm thú vui!
Kim tộc trưởng hoàn toàn không để đạo nhân ảnh này vào mắt, khác biệt Đế Giang tộc năng ca thiện vũ, Cùng Kỳ nhất tộc bọn hắn từ xưa đến nay chính là lấy chiến lực nổi danh.
Hổ trảo khổng lồ vung xuống, trong không khí trong nháy mắt tràn đầy như lốc xoáy tê liệt, ánh mắt đạo nhân ảnh kia trở nên vô cùng lăng lệ, dưới chân điểm nhẹ, thân hình xuyên thẳng qua như ảo ảnh trong gió, nhẹ nhõm tránh thoát một kích này.
- Cùng Kỳ tộc không gì hơn cái này.
Đạo nhân ảnh kia cười lạnh, bỗng nhiên giống như cảm ứng được cái gì, cúi đầu nhìn lại, ngực lại không biết khi nào xuất hiện ba cái trảo ấn, máu tươi chảy ròng.
- Vô Tình giáo chỉ có ngần ấy bản sự, khó trách tự nguyện bị đội nón xanh.
Kim tộc trưởng cười ha hả, lại lần nữa nhào về phía đạo nhân ảnh kia.
Đạo nhân ảnh kia tựa hồ là bị lời Kim tộc trưởng nói kích thích, hoặc khơi gợi lên hồi ức không tốt gì đó, ống tay áo rơi ra năng lượng bóng tối vô tận, hóa thành từng hình bóng quỷ mị.
- Cản thi thuật?
Kim tộc trưởng vui vẻ, lộ ra răng nanh tuyết trắng, hai cánh vỗ nhè nhẹ di chuyển, liền quấy lên khí lưu bốn phía, hình bóng quỷ mị cũng vì đó run rẩy, rất có dấu hiệu không bị khống chế.
- Xem ra Cùng Kỳ tộc chúng ta hiếm có xuất thủ, đến mức để thế nhân đều quên Trành Quỷ chi thuật của tộc ta!
Nghe được Trành Quỷ chi thuật, khóe mắt Lục Dương hơi nhảy, nhớ tới nguyên nhân gây ra chuyện gia nhập Bất Hủ giáo, chính là vì diệt trừ một đầu hổ yêu. hiểu Trành Quỷ chi thuật - Không đúng, Vô Tình giáo không nên tới cứu người mới đúng.
Bất Ngữ đạo nhân nhíu mày tự lẩm bẩm, dựa theo hiểu rõ của hắn về Vô Tình giáo, cứu người không có một chút chỗ tốt nào đối với Vô Tình giáo.
Mà Đại Hạ tàng long ngọa hổ, thành trì nhìn không có cường giả gì, nhưng không chừng có cường giả ẩn cư ở chỗ này, cũng tỷ như loại tình huống hiện tại, đừng nói cứu người, người này đều muốn góp mình đi vào.
Bất Ngữ đạo nhân trải rộng ra thần thức, tìm kiếm dị dạng của Diệp thành, sắc mặt hắn chợt cứng lại, hóa thành một đạo kiếm quang, thẳng đến phủ thành chủ.
- Không tốt, phủ thành chủ bên kia có biến!
Phủ thành chủ Diệp thành.
Thành chủ Đoàn Tu đi ra tĩnh thất, nhìn qua phương hướng đại lao, cau mày.
- Người nào gan to bằng trời như vậy, dám đến nơi này cướp người!
Hắn từng là tướng lĩnh trong quân, sau đó bị điều chuyển đến Diệp thành làm thành chủ, kinh lịch trong quân rèn luyện hắn thành tính cách gặp nguy không loạn, hắn tỉnh táo phân tích hiện trạng, gọi thuộc hạ:
- Dám đến trong thành cướp người, ít nhất cũng là Hợp Thể sơ kỳ, người đau, nhanh đi đến bốn thành trì sát vách cầu cứu, lại để cho bọn hắn thông báo trú quân đội đóng ở gần đây!
- Rõ!
Đoàn Tu phủ thêm chiến giáp màu đen ngày xưa mặc khi chinh chiến, đội mũ giáp an toàn lên, giống như lại về tới thời điểm ở trong quân hơn trăm năm trước.
- Phu quân, đây rốt cuộc là...
- Cha, phát sinh cái gì rồi?
Thê tử cùng nhi tử của Đoàn Tu cũng chú ý tới động tĩnh, đi ra từ gian phòng, chú ý tới Đoàn Tu phủ thêm chiến giáp, thần sắc đều lo lắng.
Ánh mắt kiên nghị của Đoàn Tu mềm mại xuống, hắn nắm chặt tay của vợ, nghiêm túc nói:
- Bất quá là một đám mâu tặc, nàng còn không biết thực lực của ta sao, không sao đâu.
- Mà Diệp thành còn có vũ khí bí mật không dùng.
- Vậy chàng phải chú ý an toàn.
Thê tử cùng nhi tử đều rất lo lắng cho Đoàn Tu.
Đoàn Tu cũng không quay đầu lại khoát tay, la lớn:
- Được rồi, đi về nghỉ đi.
Sau khi cáo biệt vợ con, Đoàn Tu tiến về mật thất dưới đất phủ thành chủ.
Hiếm có người biết được, thật ra phía dưới Diệp thành ẩn giấu đi hộ thành đại trận cấp bậc Hợp Thể, một khi mở ra, không nói đánh bại tặc nhân, ngăn chặn tặc nhân chờ đợi viện quân đến vẫn là không có vấn đề.
Hắn vặn một quyển sách trên giá sách, giá sách ầm một tiếng chuyển qua một bên, lộ ra một cửa đá, hắn đưa linh lực vào cửa đá, cửa đá mở ra, lộ ra đường hầm kéo dài.
Hắn nhanh chóng tiến vào đường hầm, đi vào mật thất dưới đất.
Theo hắn đi qua đường hầm, từng ngọn đèn đính trên vách đá sáng lên, mãi cho đến chỗ sâu nhất mật thất.
- Cái gì!
Khi hắn đi vào mật thất, lập tức giật mình, trận nhãn hộ thành đại trận lúc đầu khắc vào mật thất vách tường bị người phá hư hầu như không còn, căn bản không thể sửa chữa.
- Cái này sao có thể!
Không có linh lực của hắn làm chìa khoá, ai cũng không có khả năng xâm nhập nơi này!
- Đoàn thành chủ, cảm thấy rất giật mình sao?
Một giọng nói tựa như quỷ mị truyền đến từ sau lưng Đoàn thành chủ.
- Người nào!
Đoàn thành chủ bỗng nhiên quay đầu, hắn từ đầu đến cuối đều mở ra linh lực, nhưng không có chú ý tới có người tới gần mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận