Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1234: Vấn Kiếm đệ nhất

Lục Dương nghe không được Quản lâu chủ tự lẩm bẩm, cũng không biết hắn hiện tại thi triển chính là hình thức ban đầu của kiếm đạo lĩnh vực, hắn chỉ nhìn Vô Địch Anh thi triển qua như thế, liền cảm giác mình cũng có thể thi triển.
Sau khi thử qua phát hiện quả thật có thể thi triển.
Mà lại hắn hiện tại có thể đồng thời thi triển hình thức ban đầu của kiếm đạo lĩnh vực trên mặt đất cùng không trung.
Từng chuôi Thanh Phong kiếm đột ngột từ mặt đất mọc lên, kiếm khí Lục Dương chiếm hết toàn bộ không gian, để giác quan của hắn càng thêm nhạy cảm, có thể mơ hồ cảm nhận được vị trí của Hàm Quang kiếm.
Cao tâng Kiếm Lâu thấy hình thức ban đầu của kiếm đạo lĩnh vực của Lục Dương đều khiếp sợ như vậy, càng đừng bảo là các kiếm tu dưới đài.
Đại hắc cẩu giật mình há hốc miệng, kiếm dính đầy nước bọt rơi trên mặt đất cũng không có phát hiện.
Côn Thu sững sờ nhìn một màn này, tu vi của nàng thật sự là Hóa Thần hậu kỳ, vừa đụng chạm đến cánh cửa kiếm đạo lĩnh vực, ngay cả hình thức ban đầu đều thi triển không được.
Không nghĩ tới Lục Dương đã đi trước nàng một bước, thi triển đi ra hình thức ban đầu kiếm đạo lĩnh vực.
- Lục Dương, ta nhất định sẽ đuổi kịp ngươi!
Côn Thu không có bị chênh lệch quá lớn đả kích, ánh mắt càng ngày càng kiên định.
Thân là kiếm tu, càng muốn bất khuất, kiên quyết tiến thủ.
- Ở chỗ này!
Tay phải Lục Dương bỗng nhiên vừa nhấc, chỉ nghe thấy keng một tiếng, giống như có vật liệu gì bị đánh bay.
Minh Đài tiếp được Hàm Quang kiếm, cũng không nghĩ tới Lục Dương có thể lĩnh ngộ ra hình thức ban đầu kiếm đạo lĩnh vực.
Hắn từng nương theo Kiếm Lâu Chí Tôn cùng nhau độ thành tiên kiếp, bên trong thành tiên kiếp bị thương nặng, đã mất đi hơn phân nửa ký ức, hai mươi năm trước mới tỉnh lại, hết thảy đều muốn lần nữa tu luyện.
Nếu như không phải như thế, hắn cũng có thể thi triển hình thức ban đầu kiếm đạo lĩnh vực.
Hàm Quang kiếm vẫn như cũ ở vào trạng thái không thể gặp, Lục Dương có thể thông qua động tác vòng tay của Minh Đài, phán đoán kiếm chiêu, trong mắt cao thủ kiếm đạo chính thức, Hàm Quang kiếm như không có ẩn hình.
Cái này để Lục Dương không hiểu, Minh Đài tuyệt đối biết mình có thể dự phán kiếm chiêu, nhưng hắn vì cái gì còn muốn nắm chặt Hàm Quang kiếm.
Lục Dương phân ra một bộ phận tinh lực, để đại bộ phận Thanh Phong kiếm đi chém giết cùng yêu ma kiếm khí, mình chính diện đối đầu Minh Đài.
Minh Đài lại lần nữa thi triển Thương Lan kiếm pháp, kiếm khí như biển, hướng về Lục Dương mãnh liệt mà đến, chặn đánh nát khối đá cứng là Lục Dương này.
Lục Dương học mấy phần thần vận trong đứng như cọc gỗ kiếm pháp của Tuyết Thập Lâu, mặc cho tám mặt biển lao đến, ta tự lù lù bất động.
Dưới đài, Tuyết Thập Lâu trông thấy Lục Dương giống như gặp quỷ, mình không phải mới thi triển mấy chiêu đứng như cọc gỗ kiếm pháp sao, Lục Dương có thể bắt chước?
Thân ảnh của Minh Đài giấu ở trong hải dương kiếm khí, đối mặt Lục Dương đứng như cọc gỗ, mặc kệ từ phương hướng nào đánh lén đều vô dụng, chỉ có thể hiện thân chiến đấu.
Hai người giao thủ bất quá mười hiệp, gương mặt Lục Dương bỗng nhiên bị vạch một chút.
Mình dự đoán xuất hiện sai lâm?
Không đúng.
- Chuyện gì xảy ra, Lục Dương không phải ngăn cản Hàm Quang kiếm sao, làm sao còn bị vạch trúng rồi?
- Âm thầm còn có một thanh Hàm Quang kiếm, đánh lén Lục Dương?
- Kiếm Lâu Chí Tôn không phải dùng một kiếm sao?
Các kiếm tu dưới đài nghị luận ầm ĩ, không hiểu được Lục Dương thế nào thụ thương.
Lục Dương tạm thời kéo dài khoảng cách, hơi suy tư liền biết được nguyên nhân:
- Thì ra là thế, Hàm Quang kiếm không chỉ có thể ẩn thân, còn có thể khống chế chiều dài của thân kiếm.
Hắn có thể đoán trước vị trí của Hàm Quang kiếm, nhưng không cách nào dự đoán chiều dài của Hàm Quang kiếm.
- Không hổ là Lục Dương sư huynh.
Minh Đài kinh ngạc, không nghĩ tới Lục Dương sư huynh nhanh như vậy đã khám phá một công năng khác của Hàm Quang kiếm.
Đã không cách nào dự đoán chiều dài của Hàm Quang kiếm, Lục Dương biết nếu cùng Minh Đài cận chiến, thua thiệt sẽ chỉ là mình.
Cánh tay Lục Dương bỗng nhiên chấn động, lập tức một cỗ kiếm khí thao thiên bùng lên, kiếm khí hóa thành thác nước, một mảnh trắng xóa, tựa như lũ quét, ầm âm rung động.
Đã cận chiến đánh không lại, vậy thì kéo dài khoảng cách dùng kiếm khí chiến đấu.
Minh Đài ngờ tới Lục Dương sẽ như vậy làm, hắn có được Hàm Quang kiếm, cùng giai là không có ai cận chiến mạnh hơn hắn. Hàm Quang kiếm ông ông tác hưởng, kiếm khí thông thiên, tựa như trong thế giới có kiếm khí như đại tinh đại nhật xoay tròn xung quanh.
Hai cỗ kiếm khí khác biệt va chạm, bắn ra uy lực doạ người. Kiếm khí đụng một cái liền nát, kiếm khí vỡ vụn quẹt làm bị thương thân thể hai người, hai người không quan tâm, giống như không có cảm giác được đau đớn, một lần nữa huy kiếm, cắt đứt hết thảy, bá đạo đến cực điểm.
Các kiếm tu dưới đài như có điều suy nghĩ, nhìn ra trong lòng hai người đều có một cỗ khí, một cỗ ý niệm, một cỗ ý niệm cùng giai mạnh nhất, chỉ khi kiếm tu có được cỗ khí thế này, mới có thể vượt mọi chông gai, dũng cảm tiến tới đột phá một đạo lại một đạo bình cảnh.
Đây mới là chân ý của Vấn Kiếm tại ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận