Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1124: Tiểu Dương Tử, ngươi có biết thi từ không? (1)

Hắn hiện tại xem như gián tiếp khống chế Vô Địch Anh, bằng không sẽ bị đánh thảm hại hơn.
- Không hổ là trạng thái mạnh nhất trên lý luận của ta, thật đúng là không dễ dàng đuổi kịp.
Vô Địch Anh là trạng thái mạnh nhất của Lục Dương tại thời kỳ Nguyên Anh, Lục Dương muốn chiến thắng Vô Địch Anh, chỉ có thể rèn luyện kỹ nghệ bản thân đến trạng thái tốt nhất.
Thông qua giao thủ cùng Vô Địch Anh, Lục Dương có tăng lên vô cùng lớn.
Trong hiện thực, Bất Hủ tiên tử tạm thời đoạt xá thân thể Lục Dương, cũng không có một mực chơi, lúc rảnh rỗi, nàng cũng lại trợ giúp Lục Dương tu luyện.
Trong nháy mắt, thời gian đi vào tết Nguyên Tiêu.
Mạnh Cảnh Ngọc hưng phấn muốn ra ngoài chơi, còn muốn kéo Mạnh Cảnh Chu cùng Bất Hủ tiên tử.
- Lục Dương ca ca, đi ra ngoài chơi đi.
- Đi đi.
Bất Hủ tiên tử vừa nghe nói có thể đi ra ngoài chơi, lúc này từ trên giường nhảy dựng lên, bỏ dở tu luyện.
Tết Nguyên Tiêu ở Đế thành đặc biệt náo nhiệt, từng nhà giăng đèn kết hoa, người đi trên đường đều hỉ khí dương dương, để người nhìn đều thư thái.
- Đó là địa phương gì?
Bất Hủ tiên tử bỗng nhiên chỉ vào một chỗ quán rượu đèn lồng đỏ hỏi, cảm giác được nơi đó có khí tức hồng trần thật nặng.
Mạnh Cảnh Ngọc lắc đầu, không biết đây là địa phương nào, nàng không có đi qua loại địa phương này.
Mạnh Cảnh Chu thần sắc cổ quái giải thích nói:
- Kia là Hà Hoa lâu, là cứ điểm của Mị tông mở tại Đế thành.
Bất Hủ tiên tử có chút ấn tượng về Mị tông, nàng còn gặp qua Thái Thượng trưởng lão Mị tông Thiên Kiều Tôn giả, không biết nàng hiện tại trở lại Mị tông, hay vẫn tiếp tục đang giả heo ăn thịt hổ.
- Hà Hoa lâu lại làm cái gì?
Bất Hủ tiên tử tiếp tục truy vấn.
- Hà Hoa lâu khác với thanh lâu phổ thông, Hà Hoa lâu đều là đệ tử Mị tông, bán nghệ không bán thân, đệ tử Mị tông tinh thông cầm kỳ thư họa thi từ ca phú mọi thứ, Lục huynh có hứng thú đi vào trong nhìn qua không?
Người giải thích cũng không phải là Mạnh Cảnh Chu, mà là một người hoàn toàn khác.
Mạnh Cảnh Chu quay đầu nhìn thấy Chung Ý đứng ở bên cạnh, nhẹ lay động quạt giấy, phong độ nhẹ nhàng.
Mạnh Cảnh Chu thần sắc bất thiện:
- Nếu như ta nhớ không lầm, đi Hà Hoa lâu đều là nho tu?
Không có chút bút mực mang theo, đi Hà Hoa lâu rất dễ dàng xấu mặt.
Chung Ý nhẹ giọng cười nói, dùng ánh mắt mang theo khiêu khích nhìn Mạnh Cảnh Chu cùng Lục Dương.
- Thế nào, Bất Ngữ đạo nhân tinh thông thi từ ca phú, làm đồ đệ của hắn, ngay cả một chút cũng không có học được sao?
- Nghe qua là chơi rất vui.
Bất Hủ tiên tử hứng thú, đây chính là địa phương thời kỳ Thượng Cổ không có.
- Tiểu Ngọc muội muội, chúng ta vào xem?
Mạnh Cảnh Ngọc bình thường nào có cơ hội tới nơi này, cũng cảm thấy rất hứng thú.
- Muốn đi.
- Vậy liền đi.
Bất Hủ tiên tử hào hứng lôi kéo tay nhỏ Mạnh Cảnh Ngọc, khiến cho khuôn mặt nhỏ của Mạnh Cảnh Ngọc đỏ lên.
Bất Hủ tiên tử ngược lại không có cảm thấy có gì không ổn, nàng trước kia thường xuyên kéo Ngao Linh cùng Khương Liên Y như thế.
Ý cười của Chung Ý cứng ở trên mặt, mình làm sao bị hoàn toàn không thấy?
- Thế mà hoàn toàn không thấy sự khiêu khích của ta, tâm cơ thật nặng.
Hà Hoa lâu phi thường nổi danh ở trong văn nhân mặc khách tại Đế thành.
Thứ nhất là có Mị tông làm bối cảnh, Mị tông là tông môn chính đạo siêu phẩm đường đường chính chính, có thể đi vào Mị tông, đều có tư cách xưng một tiếng ‘Mỹ nhân’, mà Mị tông lại rất xem trọng Hà Hoa lâu, coi Hà Hoa lâu là một bộ phận để đệ tử tu hành, có thể tưởng tượng người Hà Hoa lâu đều là mỹ nữ cỡ nào.
Thứ hai là người Hà Hoa lâu xác thực đều rất có tài hoa, chính là người Hàn Lâm viện cũng chưa chắc có thể hơn được các nàng, nếu văn chương đạt được Hà Hoa lâu tán thành, rất nhanh có thể dương danh Đế thành.
Đương nhiên, Bất Hủ tiên tử không quan tâm điểm này, nàng chỉ đến đe.
ể xem náo nhiệt.
Hôm nay là tết Nguyên Tiêu, Hà Hoa lâu còn muốn náo nhiệt hơn ngày thường.
Bên trong Hà Hoa lâu cũng không có khí tức son phấn nồng hậu dày đặc như thanh lâu bình thường, vừa hay tương phản, nơi này càng giống là thế ngoại đào nguyên thanh nhã như cúc, vãng lai đều là quân tử cùng thục nữ.
Còn có nữ tu khoác váy dài xinh đẹp bay ở không trung, dây thắt lưng rộng dài đong đưa theo gió, khẽ vuốt tì bà, có vẻ đẹp dị vực Phật quốc.
Bất Hủ tiên tử còn gặp được không ít người bị mình đánh trong rừng rậm La Thiên.
Đám công tử ca Đế thành tu vi cao thấp tạm thời bất luận, luận thứ đồ am hiểu, bọn hắn khẳng định là toàn diện nhất, khi còn bé, bọn hắn đã ở bên trong trường tư thục học tập tri thức tu hành, học tập tri thức Nho đạo, Văn Võ đều thông.
Nếu không học tập tri thức Nho đạo, sẽ không thể biết vài câu về văn ngôn thi từ cái gì, ngày sau đụng phải nhân vật rất lợi hại, sẽ chỉ nói ; mẹ nó ngưu bức;, vậy thì thật mất thể diện.
Hà Hoa lâu là nơi đứng đắn, không có loại chuyện giường tre kia, cho dù nữ tử đến Hà Hoa lâu cũng không kỳ quái.
Lòng hiếu kỳ của Mạnh Cảnh Ngọc không hề thấp hơn Bất Hủ tiên tử, nàng hiếu kì lại hâm mộ nhìn những mỹ nữ mỗi người mỗi vẻ kia.
- Các tỷ tỷ đều thật xinh đẹp.
- Có sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận