Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 98: Kế hoạch dự phòng

Lục Dương thấy lượng người trên Đại Thạch Kiều ngày càng đông, bèn đề xuất rời khỏi nơi đây, tìm đến một chỗ vắng vẻ.
Bốn người họ đi đến một khu rừng vắng lặng, Lục Dương lấy ra bản đồ của quận Diên Giang, trên đó đánh dấu các điểm liên kết của Nghịch Thọ Nguyên Trận mà lần trước họ đã suy diễn ra: "Vị trí của các điểm liên kết trong Nghịch Thọ Nguyên Trận có lẽ giống với lần trước. Nhưng trước hết, ta muốn xác nhận một điều, Lan Đình, dùng máu làm tế lễ mà cô nương nói, rốt cuộc là phải giết người tại điểm liên kết, hay là phải sử dụng tinh huyết của tu sĩ làm vật tế, mới có thể kích hoạt đại trận?"
Lan Đình không hiểu ý của Lục Dương: "Cả hai cách đều được, nhưng thường sẽ sử dụng cách đầu tiên, giết người chỉ cần giết người phàm, sử dụng quá nhiều tinh huyết của tu sĩ sẽ ảnh hưởng đến tu vi, cũng không có lợi cho việc tu luyện sau này."
Lục Dương lộ vẻ trầm ngâm: "Vậy tên bày ra đại trận có lẽ sẽ sử dụng phương pháp thứ hai."
Ba người còn lại thấy khó hiểu, tên bày ra đại trận chắc hẳn là tu sĩ Ma Đạo, đối với tu sĩ Ma Đạo mà nói, giết người tự nhiên thuận tiện hơn nhiều so với việc sử dụng tinh huyết.
"Các người nghĩ ai có thể làm được mạnh tay như thế, có thể che giấu Nghịch Thọ Nguyên Trận trong những lá cờ nhỏ, hơn nữa còn hoàn thành việc bố trí trong một đêm, nhân lúc đêm khuya để che đậy, ngay cả khi buồn ngủ cũng không có ai nghi ngờ?"
Mạnh Cảnh Chu phản ứng ngay lập tức: "Người của quan phủ, hơn nữa còn quyền cao chức trọng!"
Lục Dương gật đầu: "Đúng, nói một cách chuẩn xác, là thái thú!"
"Sao cơ!"
Vừa nghe thấy phát ngôn này, Man Cốt và Lan Đình đều hoảng hồn, chỉ có Mạnh Cảnh Chu có chút dự liệu, phản ứng không lớn.
Khi vừa mới vào quận Diên Giang, hắn ta đã từng nói, quan phủ và Ma Đạo cấu kết với nhau chẳng phải là chuyện hiếm.
"Tối qua ta nghe người trong quan phủ nói rằng, khi bố trí mấy lá cờ nhỏ, Lý thái thú đã đích thân giám sát, yêu cầu vị trí của những lá cờ nhỏ tuyệt đối không thể xảy ra sai sót."
"Việc này cần đến thái thú ra tay hay sao, ngay cả việc sử dụng những cái cớ như tận tâm với công việc, tận tâm vì dân cũng quá khiên cưỡng!"
"Điều này chỉ có thể chứng minh rằng Lý thái thú đã lợi dụng những lá cờ nhỏ để bố trí Nghịch Thọ Nguyên Trận, phủ lấp toàn quận Diên Giang.
Man Cốt bừng tỉnh ngộ, cảm thấy thói đời này thực sự đen tối: "Nói cách khác, tên gian tế mà phân đà cài cắm bên trong quận Diên Giang chính là Lý thái thú. Với tu vi và địa vị của Lý thái thú, có lẽ nên gọi là mối quan hệ hợp tác thì thỏa đáng hơn?"
Lục Dương lắc đầu: "Không phải là gian tế, cũng không phải là đối tác, ta nghi ngờ rằng Sở đà chủ và Lý thái thú là cùng một người!"
"Không có bằng chứng trực tiếp, chỉ có hai điểm nghi vấn."
"Thứ nhất là thời gian mà Sở đà chủ triệu tập chúng ta, luôn là vào buổi tối, ta đã đi thăm dò mấy tên chấp sự khác, họ nói rằng các phân đà khác không phải như vậy."
"Thứ hai là Sở đà chủ và Lý thái thú đều sắp thăng chức, thời gian gần như tương đồng."
Man Cốt hít sâu một hơi, thói đời này đúng là còn đen tối hơn tưởng tượng của y mà, Sở đà chủ và Lý thái thú là một người, vậy há chẳng phải là ăn cả hai bên, cả Chánh Đạo và Ma Đạo?
"Tất nhiên, nói không chừng bọn họ là hai người khác nhau, những điều này chỉ là suy đoán, nhưng dù là trường hợp nào, phương pháp kích hoạt Nghịch Thọ Nguyên Trận chắc chắn không phải là giết người phàm!"
Man Cốt vẫn chưa hiểu, Mạnh Cảnh Chu bèn giải thích: "Lý thái thú muốn thăng chức, nhưng trong thời gian diễn ra lễ Thái Xuân lại xảy ra sự kiện giết người đầy rúng động, ông ta còn muốn thăng chức nữa không, ngay cả khi ông ta đã móc nối được mối quan hệ với bên trên, thì thượng cấp cũng không thể chẳng kiêng nể mà cho gã ta thăng chức được."
"Hơn nữa, với địa vị của thái thú, lấy tinh huyết của tu sĩ có gì khó, chỉ cần tùy ý tìm vài tên tu sĩ trong đại lao là được rồi."
Lan Đình vẫn còn một số nghi vấn: "Lý thái thú và Nhất Trượng Hồng đều bố trí Nghịch Thọ Nguyên Trận, việc này là ngẫu nhiên hay là có mối quan hệ gì đó?"
"Tại hạ nghĩ rằng có mối liên hệ rất lớn." Sau khi hiểu được mối quan hệ giữa Sở đà chủ và Lý thái thú, Lục Dương đã có góc nhìn mới trong rất nhiều vấn đề.
"Ảnh hưởng về mặt chính tích của Lý thái thú trong việc bắt được ba tên tu sĩ Ma Đạo với cảnh giới Trúc Cơ thì khỏi phải nói rồi, ba tu sĩ Ma Đạo giai đoạn Trúc Cơ, nếu không có sự tồn tại của phân đà, thì một quận nhỏ cũng chỉ có nhiêu đó tu sĩ Ma Đạo trong giai đoạn Trúc Cơ, việc này tương đương với việc thanh trừng đầu não Ma Đạo của một quận."
"Sau khi Nghịch Thọ Nguyên Trận được kích hoạt, bề ngoài có lẽ không thể thấy được gì, nhưng thời gian lâu dần, chắc chắn sẽ bị người khác phát hiện ra dấu vết."
"Nếu không có Nhất Trượng Hồng làm bia chắn, thì quan phủ sẽ dốc sức truy tìm hung thủ, đến lúc đó cả phân đà Diên Giang và Lý thái thú đều có nguy cơ bị vạch trần."
"Lý thái thú đã sắp đặt Nhất Trượng Hồng một cách hết sức thông minh."
"Nhất Trượng Hồng bố trí Nghịch Thọ Nguyên Trận trước, ngay cả khi Lý thái thú kích hoạt Nghịch Thọ Nguyên Trận để bào mòn thọ mạng của người phàm, quan phủ cũng chỉ sẽ đặt tầm nhắm lên người của Nhất Trượng Hồng."
Man Cốt ngạc nhiên: "Nhưng Nhất Trượng Hồng vẫn chưa bố trí thành công mà."
Lục Dương cười gằn: "Không thành công là lời nói từ một phía của Nhất Trượng Hồng, nói không chừng gã đã thật sự khởi động trận pháp, nhưng Nhất Trượng Hồng làm không đúng cách, chỉ làm giảm thọ mạng, không có tăng thêm tu vi cho bản thân, sự việc như vậy cũng rất có thể xảy ra, suy cho cùng thì đây vẫn là trận pháp lạ lẫm, bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào cũng có khả năng xảy ra."
Man Cốt vẫn chưa hiểu lắm: "Vậy hai tên đồng đạo của Nhất Trượng Hồng cũng có thể chứng thật rằng trận pháp vẫn chưa bố trí xong mà."
Lục Dương nói: "Đồng đạo? Tu sĩ Ma Đạo nào có đồng đạo, tất cả đều là lợi dụng lẫn nhau, Nhất Trượng Hồng không nói sự thật với hai người đó cũng là hợp tình hợp lý."
"Có một nghi phạm sẵn có như vậy, không nghi ngờ Nhất Trượng Hồng thì nghi ngờ ai?"
"Hơn nữa, Nhất Trượng Hồng tội ác chồng chất, khẳng định là tử hình, nói không chừng đợi đến khi quan phủ phát hiện Nghịch Thọ Nguyên Trận đã từng được khởi động, thì Nhất Trượng Hồng đã bị xử tử rồi."
"Có Nhất Trượng Hồng làm bia chắn, thì ai còn nghi ngờ đến Lý thái thú nữa?"
Sau khi Mạnh Cảnh Chu và Lan Đình nghe xong, đều gật đầu liên tục, đồng ý với quan điểm của Lục Dương.
Lục Dương lại nói tiếp: "Còn nữa, có phải có bảy điểm liên kết cần phải huyết tế không?"
Lan Đình nhìn Lục Dương với vẻ ngạc nhiên, khẽ gật đầu, không hiểu làm sao Lục Dương biết được, không phải đã nói là không biết trận pháp sao?
"Ngày hôm qua khi tại hạ rời khỏi phân đà, thì đã đụng mặt với bảy tên chấp sự, họ bị Sở đà chủ đột ngột triệu tập, hẳn là có nhiệm vụ gì đó, tại hạ đoán là Sở đà chủ sắp xếp bọn họ mang tinh huyết đến các điểm liên kết của trận pháp chờ đợi thời cơ."
"Vậy đi, cô nương nói thêm đôi chút về kiến thức của Nghịch Thọ Nguyên Trận."
Lan Đình cũng không từ chối, khoanh ra bảy điểm trên bản đồ của quận Diên Giang: "Đây là bảy điểm liên kết quan trọng để khởi động trận pháp, chúng nằm gần danh lam thắng cảnh trong quận Diên Giang, trận nhãn nằm ở ... sườn núi Tùng Sơn!"
"Sử dụng Nghịch Thọ Nguyên Trận để đột phá, đương nhiên phải chọn một nơi vắng lặng.
“Chúng ta cứ xé bỏ một số Nghịch Thọ Nguyên Phù trước, ngăn chặn trận pháp khởi động, nhưng nếu làm như vậy, thì khả năng rất cao sẽ bị Sở đà chủ phát giác, thay vì để ông ta tìm đến tận cửa, vẫn là chúng ta mai phục trước thì tốt hơn, đánh cho ông ta không kịp trở tay.” Lục Dương nói.
Lục Dương chính là lo lắng sẽ xảy ra cuộc chiến với Sở đà chủ, nên mới không ghi lại phương thức chiến đấu của bốn người họ trong quả cầu ghi hình.
Cả ba người đều cảm thấy khó xử, đến lúc đó sẽ là trận chiến một mất một còn, Sở đà chủ lại là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, rất khó đối phó.
“Báo quan được không, nói việc này cho Phòng Thanh Vân biết,” Man Cốt hỏi.
Lục Dương lắc đầu: “Nếu Phòng Thanh Vân biết được trận pháp trên lá cờ nhỏ, y nhất định sẽ nghi ngờ đến Lý thái thú, nếu ông ta bị bắt, thì thân phận giáo đồ Ma Giáo của chúng ta cũng sẽ bị bại lộ.”
Lan Đình do dự nói: “Chỉ dựa vào bốn người chúng ta đi đối phó với Kim Đan hậu kỳ, e rằng khó lòng giết chết đối phương.”
Nhưng Lục Dương lại tự tin: “Không sợ, chúng ta cứ chuẩn bị chu toàn, đến lúc đó nếu thực sự không còn cách nào, tại hạ vẫn còn kế hoạch dự phòng.”
“Là kế hoạch gì?”
“Đại Sư Tỷ Tượng Hình Quyền!”
Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt nghe xong, vẻ mặt tức thì tái nhợt, Lan Đình chú ý đến sự thay đổi của họ, không rõ đầu đuôi: “Đại Sư Tỷ Tượng Hình Quyền là gì?”
“Là chiêu thức cuối cùng của Lục Thị Tượng Hình Quyền!” Lục Dương nói với vẻ mặt tràn đầy tự tin.
Lan Đình gật đầu với vẻ mơ hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận